Lưu Hoành và Lưu chưởng quỹ thấy Tử La đến không chỉ mang tới nguồn sinh khí cho nhà họ, còn làm Tử Vi vui vẻ hơn. Hai người họ rất nhiệt tình với Tử La, chỉ hận không thể giữ luôn Tử La ở đây. Tử La ở lại nhà Tử Vi khoảng nửa tháng, cuối cùng Tử2Vi cũng trở dạ, thuận lợi sinh ra bé con thứ hai của nàng và Lưu Hoành.
Lần này Tử Vi lại sinh cho Lưu Hoành một đứa con trai, vì đại nhi tử kêu là Tiểu Đoàn Đoàn rồi nên Lưu Hoành đặt cho nhóc con mới sinh này là Tiểu Viên Viên. Hai đứa ghép lại vừa vặn8là “Đoàn Viên“.
Vốn dĩ Lưu Hoành còn tưởng thai này là con gái, vậy là nhà hắn ghép thành một chữ “tốt”* rồi, không ngờ lại là một thằng nhóc.
*Chữ “tốt” (hảo - Sĩ) trong tiếng trung do chữ nữ - 8 và chữ tử -# ghép lại.
Nhưng mặc kệ thế nào, đây đều là con của hắn. Thấy6mẫu tử bình an, trong nhà lại có thêm một sinh mệnh mới, Lưu Hoành cũng rất vui mừng, Tử La tham gia tiệc tắm ba ngày của Tiểu Viên Viên xong liền xuất phát cùng Chu Viễn lên phủ thành.
Vốn dĩ, huynh muội Tử Thụ định để Tiểu Viên Viên được một tháng sẽ trở về tham gia3tiệc đầy tháng của bé, tiện đón Tử La lên phủ thành luôn. Nhưng Chu Viễn nói gần đây hắn cũng sẽ lên phủ thành, thế nên Tử La đi theo Chu Viễn lên phủ thành. Vì Tiểu Lục sắp thi phủ rồi, Tử La cũng mong thức ăn có chứa linh tuyền của nàng có thể giúp được5Tiểu Lục. Sau khi đoàn người Tử La tới phủ thành, Chu Viễn lập tức ăn vạ ở lại tòa nhà của nhà Tử La trên phủ thành không chịu rời đi. Hắn nói ở phủ thành hắn không có nhà, huynh muội Tử La cưu mang hắn.
Muốn ở lại phủ thành đầu nhất thiết phải mua nhà, đi thuê một cái khách điếm cũng được. Chu Viễn làm vậy rõ ý Túy ông đâu ở rượu đâu. Nhưng dù huynh muội Tử La biết rõ ý đồ của Chu Viễn, lấy giao tình giữa hai nhà, không nhận người ta thì không thể làm được. Vì thế, mấy huynh muội Tử La đành để Chu Viễn ở lại.
Chu Viễn ở lại ngoài lúc ngẫu nhiên đi xem việc buôn bán của hắn ở trên phủ thành, đa số thời gian hắn đều
trong nhà theo đuổi Tử Đào. Dù Tử Đào rất tức giận với cách làm vô lại này của hắn nhưng Chu Viễn lại theo không biết mệt.
Chu Viễn bày tỏ, có “cơm ôn bài” của Tiểu Lục, mỗi ngày còn được nhìn thấy Tử Đào. Tuy là nàng ấy lúc nào cũng tức giận với hắn, nhưng Chu Viễn cảm thấy cuộc sống như vậy đã vô cùng mỹ mãn.
Còn Tiểu Lục thì sao, cậu và Thiết Trụ, Xuyên Tử nghiêm túc ôn tập dưới sự hướng dẫn của hai người Tử Thụ. Tiểu Lục nói rằng cậu muốn thi được thứ hạng tốt làm quà tặng cho cháu ngoại trai mới sinh. Vì thế Tiểu Lục học tập càng nghiêm túc. Quả nhiên, Tiểu Lục đã làm được như lời cậu nói, trong cuộc thi phủ lấy được thứ hạng tốt, thi được án thủ một lần nữa.
Từ án thủ kỳ thi huyện tới án thủ kỳ thi phủ. Có thể nói Tiểu Lục lại làm mọi người kinh ngạc một lần nữa. Mười hai tuổi trở thành án thủ của kỳ thi phủ. Nghe nói, bây giờ Tiểu Lục chính là án thủ trẻ tuổi nhất của phủ Bạch Nhạc. Nói cách khác, Tiểu Lục trở thành án thủ kỳ thi phủ trẻ nhất từ trước tới nay của phủ Bạch Nhạc. Nhất thời, cả nhà Tử La lại một lần nữa thành đối tượng cho mọi người để ý.
Vì thế, người tới tòa nhà ở phủ thành của các nàng thăm hỏi nối liền không dứt. Ngoài lý do muốn qua lại thân thiết với nhà Tử La, bọn họ đều muốn gặp án thủ trẻ tuổi nhất từ trước đến nay.
Ngay cả việc buôn bán của cửa hàng nhà Tử La cũng được thơm lây không ít, khách tới đông hơn rất nhiều. Mấy huynh muội Tử La mỗi ngày nhìn sổ sách cửa hàng đều cười không thấy mặt trời.
Chỉ mấy ngày ngắn ngủi từ khi yết bảng kỳ thi phủ, huynh muội Tử La đã được mấy hộ gia đình có uy tín danh dự mời tới rồi. Trong đó bao gồm cả Lương tri phủ, đủ tầng quan liêu ở thành Bạch Nhạc, còn có một số thế gia phú thương cũng như một số hộ nhà giàu ở phủ Bạch Nhạc.
Tử Thụ mạng Tử Hiên và Tiểu Lục đi mấy cái yến hội không thể từ chối được xong, huynh muội nàng quyết định sẽ dẹp đường quay lại trấn Cổ Thuỷ tham gia tiệc đầy tháng của Tiểu Viên Viên. Cũng tiện né những người quá mức nhiệt tình ở phủ thành.
Lần này tiếc rằng Thiết Trụ và Xuyên Tử không thể vượt qua kỳ thi phủ, thế nên lần này bọn họ cũng đi theo huynh muội Tử La quay lại trấn Cổ Thuỷ.
Huynh muội Tử La quay lại trấn Cổ Thuỷ một ngày trước khi Tiểu Viên Viên tổ chức tiệc đầy tháng.
Vì thế, huynh muội họ chuẩn bị quà tặng cực kỳ phong phú, có điều huynh muội họ không ngờ rằng quà bọn họ chuẩn bị còn thua xa số quà nhận được nhờ hưởng ké ánh sáng của lần đứng đầu kỳ thi phủ này của Tiểu Lục. Nhìn đủ loại lễ vật người ta đưa tới tiệc đầy tháng của Tiểu Viên Viên củng đủ lời khen tặng, huynh muội Tử La xem như được biết cái gì gọi là nước lên thì thuyền lên.
Vì Tiểu Lục thi được án thủ, những hộ nhà giàu kia nghe nói nhà huynh muội Tử La mới có đứa cháu trai mà huynh muội Tử La lại sắp trở về tham gia tiệc đầy tháng trước kỳ thi viện. Thế nên những nhà muốn qua lại thân thiết với huynh muội Tử La đều tự mình tới hoặc phái người tới đưa lễ cho nhà Lưu chưởng quỹ. Về mặt này còn có cả quà của Lương tri phủ, quan liêu ở phủ thành và huyện lệnh cùng giới quan liêu ở huyện. Còn những nhà giàu, phú thương khác càng không cần phải nói, người tới vô số.
Nhà Lưu chưởng quỹ căn bản không ngờ lại có nhiều người tới như thế nên trở tay không kịp. Lưu Hương Lầu be bé đâu thể mở tiệc chiêu đãi nhiều người như vậy đâu.
Cũng may, huynh muội Tử La đến từ rất sớm, thấy vậy lập tức đề nghị Lưu chưởng quỹ dời yến tiệc lên tửu lâu trên trần của Dung Phong. Dung Phong thấy huynh muội Tử La cần dùng tửu lâu không nói hai lời đã đồng ý. Vì thế cuối cùng vấn đề mở tiệc
cũng được giải quyết.
Trong buổi tiệc đầy tháng, ngoài nhân vật chính của buổi tiệc là Tiểu Viên Viên thì mấy huynh muội Tử La chính là người nổi bật nhất. Đặc biệt là Tiểu Lục, cậu xuất hiện ở chỗ nào là mọi người nhìn vào chỗ đó. Đủ loại âm thanh khen ngợi không dứt bên tai, dù là mấy tỷ muội Tử La bên nữ quyền cũng nghe được kha khá lời khen Tiểu Lục.
Ngày hôm ấy huynh muội Tử La ứng phó với khách khứa cười cứng đơ cả miệng.
Vất vả lắm mới xong được tiệc đầy tháng, huynh muội Tử La về đến nhà mới xem như được nghỉ
ngơi thật sự. Sau khi tham gia tiệc đầy tháng là sắp tới kỳ thi viện, vì thế huynh muội Tử La lại ngựa không dừng vó đi về phía phủ thành chuẩn bị cho kỳ thi viện.
Hôm nay là ngày Tiểu Lục vào bàn chuẩn bị thi viện. Từ sáng sớm huynh muội Tử La đã đứng chờ ngoài trường thi.
Nhân viên trường thi đứng một bên gọi tên thí sinh ngồi vào bàn. Lúc đọc đến tên Tiểu Lục, Tiểu Lục vừa kêu có, tất cả mọi người xung quanh đều quay ra nhìn về phía cậu. Xem ra gần đây Tiểu Lục ở phủ thành được vạn chúng chú mục, thật sự nổi tiếng đó. Tử La thầm nghĩ trong lòng.
Dù bị nhiều người quan sát như vậy, Tiểu Lục vẫn điềm tĩnh như không phát hiện ra những ánh mắt ấy. Cậu cầm giỏ đồ thi, mang theo đồ ăn tỷ muội Tử La chuẩn bị cho, bình tĩnh chào tạm biệt mọi người rồi mới kiên định bước về phía nhân viên kiểm tra trường thi.
Tiểu Lục trấn định tự nhiên, bộ dáng ung dung cưỡi ngựa xem hoa như đang đi đạp thanh vậy. Tuổi nhỏ mà đã có sự bình tĩnh như thế khiến người xung quanh kinh ngạc cảm thán không thôi.
Hơn nữa, đến lúc này mà vẫn khí định thần nhàn như thế, hẳn rất tự tin với lần thi viện này.
Vì vậy ánh mắt của người xung quanh càng thêm nóng bỏng. Tử La nhìn thân hình nho nhỏ của Tiểu Lục chậm rãi bước qua cửa lớn của trường thi, tấm lưng kia trong mắt Tử La nháy mắt chợt cao lớn.
Nhất thời, lòng nàng trăm mối ngổn ngang. Lúc này Tử La mới ý thức được bé con năm đó theo sau chân nàng bây giờ đã trưởng thành thành một tiểu nam tử hán.
Quả nhiên, lần này Tiểu Lục lại một lần nữa không phụ sự mong đợi của mọi người, thi đỗ án thủ kỳ thi viện. Trở thành án thủ nhỏ tuổi nhất từ trước tới nay của phủ Bạch Nhạc, một lần nữa được nhân dân ở phủ Bạch Nhạc chú ý. Tú tài mười hai tuổi đã đủ để người ta quan tâm, còn làm án thủ liên tiếp ba lần thi. Thành tích này quả thực chói mù mắt người ở phủ Bạch Nhạc. Mọi người không khỏi cảm thấy đây mới chính là sao Văn Khúc hạ phàm đích thực. Nhà Tử La năm trước vừa có Tử Thụ là án thủ kỳ thi viện mười bốn tuổi, bây giờ lại có thể một án thủ kỳ thi viện mười hai tuổi còn trẻ hơn năm trước. Điều này làm mọi người hâm mộ mãi không thôi.
Ba huynh đệ cùng thi đỗ tú tài đã hiếm thấy, hai người trong số đó còn là án thủ nghkghjkjhjhk viện, một người là án thủ trẻ nhất phủ Bạch Nhạc. Thành tích kinh người như thế người ta không ngạc nhiên sao được. Vì vậy, sau khi yết bảng, huynh muội Tử La có chút không ứng phó nổi những người tới thăm hỏi. Hết cách, người tới thật sự rất đông. Huynh muội Tử La đâu dám ở lại phủ thành nữa, vội vàng chạy về trấn Cổ Thuỷ. Nhưng đâu ngờ về tới trấn Cổ Thuỷ rồi, người tới vẫn không giảm chút nào. Bà con làng trên xóm dưới ở trấn Cổ Thuỷ, rồi những hộ nhà giàu ở trấn, thậm chí cả hộ nhà giàu trên huyện thành, phủ thành. Tất cả họ đều tấp nập tới của chúc mừng Tiếu Lục thi đậu án thủ. Nhất thời, cửa nhà Tử La ngựa xe như nước. Huynh muội Tử La phát biểu cảm tưởng, tiếp đãi mấy người này cũng là một loại công việc mệt mỏi. Tiếp đón hết số khách ấy, rồi làm tiệc mừng các thứ. Vì Tiểu Lục thi đậu tú tài mà huynh muội Tử La bận bịu suốt một tuần. Lúc này cơn sóng gió khi Tiếu Lục thi đỗ tú tài mới dần lắng xuống.
Trong khoảng thời gian này, mấy huynh muội Tử La mệt muốn chết, nhưng có mất cũng có được. Các loại buôn bán của nhà nàng cũng vì việc này mà buôn bán gần gấp hai khi trước. Nhìn sổ sách cửa hàng, lúc này huynh muội Tử La mới cảm thấy quãng thời gian vội vàng này không lãng phí.
Tử La nói đùa, nếu ngày nào cũng buôn bán tốt như thế này thì nàng nằm mơ cũng cười tỉnh. Tử Hiên và Tử Đào nghe vậy đồng thanh kêu Tử La tham tiền.
Sóng gió án thủ với tú tài qua đi, cũng sắp tới tháng Tám.
Địa vị nhà Tử La ở trấn Cổ Thuỷ nhờ Tiểu Lục thi đỗ án thủ lại tăng lên một bước lớn. Người tới tìm nhà các nàng hợp tác làm ăn cũng ngày một nhiều thêm, hơn nữa điều kiện đưa ra cũng rất hấp dẫn. Tất nhiên huynh muội Tử La biết vì sao, chẳng qua cũng vì nhà nàng có ba tú tài thổi, đặc biệt là vì tương lai phát triển khả quan của Tiểu Lục.
Đương nhiên huynh muội Tử La sẽ không dễ dàng nhận nhân tình của bọn họ. Tử Thụ, Tử Hiên khôn khéo dùng dăm ba câu đuổi bọn họ đi.
Cuối tháng Bảy, đây cũng là lúc Thân Diệc Phàm tới nhà Tử La kết toán sổ sách. Tính sổ sách xong thì tới giờ cơm trưa, nhà Tử La giữ hắn lại ăn cơm.
Tuy nhà nàng và Thân Diệc Phàm đã qua kỳ hạn năm năm hợp tác buôn bán bánh kem và bỏng gạo, không còn chia hoa hồng nữa. Nhưng tiền lời từ cặp vải và đồ chơi bằng vải hai bên hợp tác với nhau lại tăng theo từng năm. Số tiền lãi này hơn xa so với số tiền hoa hồng từ bánh kem và bỏng gạo.