*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nghe những lời cậu vừa nói rất có tính thuyết phục, đến Tử Hiên nghe vậy cũng phải gật gù, giơ ngón tay cái với Tiểu Lục, âm thẩm ném cho cậu ánh mắt “đệ làm tốt đấy”.
Tất nhiên là Tử Thụ nhìn thấy động tác nhỏ giữa Tiểu Lục và Tử Hiên, cũng hiểu bọn họ nghĩ gì, không khỏi buồn cười trong lòng.
Tử Hiên là người nôn nóng, không đợi Tử Thụ nói gì đã vội tiếp lời Tiểu Lục: “Đại ca, Tiểu Lục nói không sai, chúng ta không phải đã nói rồi sao, bắt nạt A La là bắt nạt cả nhà chúng ta, nên chúng ta không thể nhẫn nhịn vụ này được.” Tử Hiên thấy hôn sự của Tử La trước mắt vẫn2còn chưa xác định, dù bọn họ biết Mạc Vân Thiên có ý với Tử La, nhưng giờ nghĩ lại, giữa Tử La và Mạc Vân Thiên có quá nhiều nhân tố không xác định
Tuổi Tử La mỗi năm lại lớn hơn một chút, thật ra huynh đệ họ không để bụng Tử La có gả chồng hay không, nhưng lời đồn bên ngoài ngày một nhiều, bọn họ chỉ sợ Tử La bị tổn thương
Nên bọn họ nhất định phải bảo vệ người nhà mình mới được, như vậy những người kia mới kiêng kị trong lòng, không dám bịa lời đồn bừa bãi nữa
“Huynh nói không xử lý Đông Hoàng thị lúc nào.” Đang lúc Tử Hiên và Tiểu Lục cháy phừng phừng, đồng thời nghĩ Tử8Thụ không đồng ý thì bọn họ sẽ lén làm, Tử Thụ lên tiếng làm bọn họ đều vui vẻ
“Tức là Đại ca đồng ý cho đệ và Tiểu Lục đi xử lý Đông Hoàng thị hả” Tử Hiên lập tức quay ra nhìn Tử Thụ, vẻ mặt hưng phấn xác nhận lại lần nữa
Tiểu Lục đứng bên cũng mong đợi đáp án của Tử Thụ giống Tử Hiên
“Ừ.” Tử Thụ gật đầu
“Ai dà, sao vừa rồi Đại ca không nói lời nào, làm đệ với Tiểu Lục tưởng huynh không đồng ý cơ, dọa bọn đệ sợ nhảy dựng lên
Đại ca làm vậy chẳng tốt bụng tí nào.” Có được đáp án chính xác, Tử Hiên hoàn toàn yên tâm, không khỏi cười ra tiếng, nhưng sau đây9nghĩ đến vừa rồi bị lão Đại Tử Thụ dọa hết hồn, lập tức ồn ào lên án Tư Thụ làm bọn họ hiểu lầm
Tiểu Lục cũng dùng đôi mắt nhỏ ai oán nhìn về phía Tử Thụ
“Vừa rồi huynh đang nghĩ xem nên làm thế nào mới chặt đứt hẳn suy nghĩ thích gây sự của Đông Hoàng thị, ai kêu các đệ nóng vội, còn trách ai?” Tử Thụ nhìn phản ứng của Tử Hiên và Tiểu Lục thì thầm bật cười, ngoài mặt thì cố ý nghiêm túc nói, thật ra trong lòng cười bò ra rồi.
Tử Hiên: “...”
Tiểu Lục: “...”
Ha ha..
trách ai đây, trách mình chắc, đây là suy nghĩ của hình nhân nhỏ trong đầu Tử Hiên và Tiểu Lục lúc này, nói chung2đều trách bọn họ cả..
hu hu..
bẻ càng thấy khổ trong lòng quá!
Đại ca huynh có thể dừng mất tiết tháo như thế không? Trưởng thành, chín chắn của huynh đâu? “Không phải Dự đại nhân và các phụ tử ở trường huyện vẫn dạy các đệ gặp chuyện không được hoảng, phải bình tĩnh sao? Giữ tâm lý chín chắn trong tương lại lúc tham gia cuộc thi Hương sẽ chiếm nhiều ưu thế hơn
Dù là bình thường lúc xử lý mọi việc cũng vậy, gặp chuyện là giậm chân, xúc động thì không thể xử lý tốt mọi việc.” Tử Thụ làm bộ không nhìn thấy chút buồn bực và ai oán của Tiểu Lục và Tử Hiên, nhân cơ hội dạy dỗ bọn họ
Không thể không nói,2Tử Thụ là một vị huynh trưởng đạt tiêu chuẩn, cậu không phải là kiểu chỉ nói mồm giáo dục mấy huynh đệ Tử Hiên, cậu luôn dùng những việc phát sinh trong cuộc sống hàng ngày làm cho bọn họ cảm nhận được đạo lý trong lời cậu nói
Tử Hiên và Tiểu Lục buồn bực trong lòng, rõ ràng hôm nay Tử Thụ mới là người “không chín chắn”, cố ý chơi khăm bọn họ, giờ lại thành bọn họ chưa trưởng thành...
Nhất thời, hai người nghe vậy đều sợ ngây người, há hốc mồm nhìn về phía Tử Thụ
Nhưng nghe đến phần sau Tử Thụ dạy dỗ mình, bọn họ lại cảm thấy áy náy, đúng là khi nãy bọn họ có nóng vội.
Vì thế, chút buồn bực nhỏ nhoi trong lòng hai người đều bay sạch, thay thế bằng sự hổ thẹn nồng đậm.
“Vậy Đại ca, có phải huynh có phương pháp tốt hơn để hoàn toàn cắt đứt tâm lý thích gây sự của Đổng Hoàng thị không, để bà ta sau này không nhảy nhót nổi nữa.”
Nghĩ đến những gì Tử Thụ vừa nói, Tử Hiên tiếp tục mong chờ hỏi Tử Thụ
Lúc này, cậu và Tiểu Lục càng quan tâm đến việc xử lý Đông Hoàng thị.
“Tử Hiên, cách vừa rồi của đệ cũng được, nhưng nếu làm thì chúng ta phải thay đổi một chút
Cái chúng ta muốn không phải là hiệu quả nhất thời, chỉ khiến Đông Hoàng thị phiền phức trong một thời gian ngắn, mà là đem việc này cho nó vận hành đầy đủ, để nó phát huy được tác dụng lớn hơn nữa, ra tay như thế mới đạt được hiệu quả vất vả một lần, nhàn nhã cả đời.” Há há há..
Tử Thụ người ta đâu có đồng tình với Đông Hoàng thị đầu, người ta chỉ nghĩ rằng cách của Tử Hiên với Tiểu Lục trẻ con quá thôi.
Tử Hiên, Tiểu Lục nghe Tử Thụ nói xong đều sùng bái, gấp gáp nhìn cậu, hỏi Tử Thụ xem phải làm thế nào mới đạt được hiệu quả đó.
“Đại ca, vậy huynh mau nói đi, chúng ta phải làm thế nào bây giờ? Đệ lập tức cho người làm theo lời Đại ca.” Tử Hiên gấp gáp hỏi Tử Thụ
“Chuyện giữa nhị bá và Mã quả phụ có thể lấy ra dùng được, nhưng cái này chỉ khiến Đổng Hoàng thị ngầm ầm ĩ với Đổng
Nhị Lang một hồi, cùng lắm là khiến bà ta khó chịu một chút thôi
Cái chúng ta phải làm là khiển Đông Hoàng thị lúc nào cũng khó chịu, khiến bà ta ốc không mang nổi mình ốc, không còn tâm trạng làm những cái khác
Nên cái chúng ta phải làm là...”
Tử Hiên, Tiểu Lục nghe kế hoạch của Tử Thụ xong, hai người muốn quỳ, không thể không thừa nhận bọn họ còn quá non tay
“Đại ca, huynh hay quá
Ha ha ha, giờ để chỉ muốn nhìn xem nhị bá sẽ lựa chọn thể nào thôi, ông ta và Đông Hoàng thi đấu với nhau ai cao tay hơn
Ôi, để mong quá, làm sao bây giờ?” Tử Hiên nghe vậy vỗ tay cười to
“Kiểu này chắc là nhị bá nương thắng rồi, đừng quên mấy năm nay nhà nhị bá đều do nhà mẹ đẻ nhị bá nương tiếp tế, bá phụ không dám làm việc này to quá đâu
Nhưng mà thế này cũng đủ để nhị bá nương uống no rồi, về sau lực chú ý của bà ta chỉ đặt trên người nhị bá và Mã quả phụ thôi, chắc không còn thời gian mà nhìn chằm chằm tính kể chúng ta đâu.” Tử Thụ nói.
Lúc Tử Thụ suy nghĩ kế hoạch này cũng đã biết kết quả sẽ thế nào, dù biết việc này chỉ là trò đùa, ảnh hưởng không lớn nhưng có thể một lần là xong, ném được cái người ghê tởm Đồng Hoàng thị đi
Tử Thụ là người cực kì có chừng mực và cơ trí, việc cậu làm vừa không cứng nhắc, vừa không mềm yếu, không ác độc, tàn nhẫn quá mức, lại đủ khiến người ta sau này không dám trêu chọc nữa
Loại năng lực này của cậu ít người có được.
Tử Hiên, Tiểu Lục nghe thấy người thua là Đổng Nhị Lang thì cảm thấy dễ dàng cho Đông Hoàng thị quá
Nhưng sau đấy hai người cũng hiểu Tử Thụ đắn đo gì, hơn nữa nếu Đổng Nhị Lang thắng thật, Mã quả phụ sẽ vào được cửa nhà Đổng Nhị Lang, cái này không phải là chuyện tốt với mấy huynh muội họ
Mã quả phụ kia không phải đèn cạn dầu, chứ không bọn họ cũng không dám chọc chuyện này ra mà không áy náy gì trong lòng
Ha ha ha, căn cứ theo những gì bọn họ biết, MẸ quả phụ kia chẳng qua chỉ kiêng kị thân phận của mấy huynh muội họ nên mới không dám công khai chuyện giữa mình với Đổng Nhị Lang thôi
Người ta đã muốn nghênh ngang vào cửa từ lâu rồi, thậm chí còn muốn kéo vợ cả Đông Hoàng thị xuống cơ.
Vì thế, kế hoạch của Tử Thụ được Tiểu Lục, Tử Hiến nhất trí tán thành, bàn bạc một hồi xong, huynh đệ Tử Thụ nhanh chóng định ra kế hoạch cụ thể
Hơn nữa ba người đều đồng thời muốn giấu Tử La việc này, bọn họ không muốn lấy mấy việc nhỏ nhặt này ra làm hao tổn tâm trí Tử La.
Chưa được mấy ngày, sau khi hai người Thiết Trụ, Xuyên Tử dấy lên một hồi xôn xao ở thôn Hòe Hoa, trong thôn lại có một chuyện tám nhảm vô cùng lớn, khiến thôn dân lại có câu chuyện để bàn
Không sai, chuyện lần này chính là Đổng Nhị Lang và Mã quả phụ dan díu với nhau bị người ta biết, mà Đông Hoàng thị vì việc này còn cầm dao phay đuổi theo Đông Nhị Lang chạy khắp thôn vài vòng
Vì thế, vốn người ta còn đồng tình chút chút với Đông Hoàng thị lại có cái nhìn khác
Dù sao ở triều đại này tam thế tứ thiếp vẫn rất bình thường, nhưng Đông Hoàng thị lại cầm dao bắt nạt trượng phu, điều này trong cảm nhận của rất nhiều phụ nhân cổ hủ ôm lấy cái tam tòng tứ đức không dễ tiếp nhận
Thậm chí còn có một vài nam tử lăng nhăng, bản thân muốn ăn vụng lên tiếng phê phán Đổng Hoàng thị là người đàn bà đanh đá, chanh chua
Bọn họ ồn ào đồng tình với Đổng Nhị Lang, còn những phụ nhân kia, tuy các bà thấy Đổng Nhị Lang đáng giận, nhưng các bà cũng không tán đồng cách làm của Đổng Hoàng thị
Đổng Nhị Lang thấy chuyển biến của mọi người, vì thế vốn dĩ thầy Đổng Hoàng thị như chuột thấy mèo cũng cứng rắn lên, trái ngược hẳn với lúc trước mà ra vẻ ta đây, lên mặt với Đông Hoàng thị
Đổng Hoàng thị tuy là người mạnh mẽ, nhưng cuối cùng cũng không bằng đàn ông, vì thế bà ta bị Đổng Nhị Lang dạy dỗ vài trận cũng thành thật hơn
Nhưng mà Đổng Hoàng thị ỷ vào nhà mẹ đẻ lợi hại nên cũng chẳng thiệt thòi, Đổng Nhị Lang dám đánh bà ta, bà ta dám đánh trả
Hai người đánh nhau thì Đổng Nhị Lang chắc chắn cũng bị thiệt, chỉ là không bị thương nặng bằng Đổng Hoàng thị thôi
Vì thế, vợ chồng hai người ai cũng không hơn ai, hai người mỗi ngày đánh nhau mặt nở hoa, đâu dám ra khỏi cửa.
Vốn dĩ Đông Hoàng thị còn tưởng việc đến đây là thôi, ai ngờ Mã quả phụ kia lại tìm đến tận cửa.
Hóa ra việc Mã quả phụ và Đông Nhị Lang dan díu với nhau đã không phải là chuyện gì mới mẻ nữa
Dù là bên nhà Ma quả phụ cũng đã có không ít người biết việc này, nhưng vì Đổng Nhị Lang ngại Đông Hoàng thị nên mới thả ra lời đốn nói huynh muội Tử La uy hiếp người có ơn, còn cả Mũ quả phụ không dám ra ngoài nói bậy thôi.