Điền Viên Cẩm Tú

Đổng hoàng thị và mã quả phụ


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vì Đông Hoàng thị biết bà ta dù sao cũng là người trong thôn, các thôn dân nên giúp bà ta chứ không giúp người ngoài như Mã quả phụ

Có điểu Đông Hoàng thị lúc này đã quên mất bình thường bà ta đối xử với mọi người trong thôn thể nào

Thế nên các thôn dân không lên tiếng ủng hộ nhiều như bà ta nghĩ.

Một vị phụ nhân trước giờ vẫn xích mích với Đông Hoàng thị nghe bà ta nói liền bật cười trào phúng: “Ha ha ha..

nếu Đổng Hoàng thị ăn cơm canh đạm bạc, mặc váy áo vải thô thì chúng ta mặc là đổ rách nát, cũng chết đói từ lâu rồi.”

“Cũng không thể nói như vậy, ài, Đông Hoàng thị mấy năm trước có lẽ từng ăn cơm canh đạm bạc chắc cũng không phải nói2dối

Nhưng hai mấy năm trước sau khi chèn ép chiếm tài sản nhà tam đệ bọn họ, thậm chí bỏ mặc cháu trai cháu gái không có nơi nương tựa thì chắc bọn họ cơm canh cũng thoải mái lắm

Ha ha..

thể nên nói Đồng Hoàng thì có lẽ từng ăn uống khổ sở chắc cũng đúng, mọi người thấy đúng không?” Một người khác vốn không ưa Đổng Hoàng thị ngang ngược ngông cuồng, ức hiếp kẻ yếu nghe vậy cũng nói.

Sau đó có rất nhiều người cũng phụ họa theo

“Đúng vậy, đúng vậy! Đổng Hoàng thị này làm nhiều việc xấu, không đáng đồng cảm với bà ta.” “Đúng thế, ta thấy bà ta đúng là bị báo ứng.” “Không sai.” Nhưng vẫn có người hiền lành, nói: “Đổng Hoàng thị này mấy năm qua đúng là làm nhiều việc quá8đáng

Có điều chuyện hôm nay..

chúng ta không thể nói vậy.” “Cũng đúng, Đổng Hoàng thị không phải người tốt, suốt mấy năm qua toàn đi gây sự trong thôn, nhưng Mã quả phụ xem ra cũng chẳng phải người lương thiện, chưa chắc đã hiền hơn Đổng Hoàng thị.” Có phụ nhân không ưa dáng vẻ mị hoặc nam nhân của Mã quả phụ, hơn nữa trượng phu bà ta cũng ở ngoài lêu lổng nghe vậy nói giúp cho Đông Hoàng thị một câu

“Cũng đúng, nghe nói Mã quả phụ này ở thôn Liễu Gia thanh danh cũng không tốt.” Nói qua nói lại, về sau mọi người mặc dù không ưa nhân phẩm của Đổng Hoàng thị nhưng cuối cùng vẫn thiên vị bà ta

Dù sao việc làm của Mã quả phụ đúng là quá trơ trẽn.

Ban đầu Đông Hoàng9thị nghe mọi người châm chọc mình thì sắc mặt ngày càng u ám, trong lòng cũng không còn chắc chắn nữa, hiếm khi tự vấn lương tâm xem bản thân từ lúc nào không được lòng người như vậy

May là về sau mọi người dần dần bênh bà ta hơn, lúc này bà ta mới thở phào nhẹ nhõm

Mà Mã quả phụ nghe mọi người chỉ trích nhân phẩm của Đổng Hoàng thị thì trong lòng mừng thầm, nhưng sau lại nghe mọi người bắt đầu bênh Đông Hoàng thị, bà ta liền đứng ngồi không yên

Thể là Mã quả phụ liển sốt ruột nghĩ đối sách, bà ta liền tìm được cách phản bác Đổng Hoàng thị: “Tỷ tỷ, tỷ hiểu lầm muội và Nhị Lang rồi, bọn muội không có ý muốn giành vị trí của tỷ

Muội chỉ cầu2được làm tiểu thiếp để hầu hạ Nhị Lang mà thôi, chính thể là tỷ tỷ, muội chưa bao giờ có ý muốn giành vị trí của tỷ, Nhị Lang cũng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện vứt bỏ tỷ

Thế nên tỷ tỷ hiểu lầm chúng ta rồi.”

Mã quả phụ cảm thấy may là bà ta phản ứng nhanh, nếu không đã bị Đổng Hoàng thị gài bẫy rồi

Hừ hừ hừ, Đổng Hoàng thị, bà nói Đổng Nhị Lang muốn vứt bỏ bà nên mọi người mới đồng cảm với bà, đứng về phía bà thôi

Vậy nếu như Đổng Nhị Lang muốn nạp thiếp thì sao? Hừ, xem mọi người còn bênh vực bà nữa không! Mã quả phụ nói xong âm thầm đắc ý

Lời này của Mã quả phụ có thể nói là hạ mình vô cùng, hoàn toàn phá vỡ2ảo giác mà Đổng Hoàng thị xây dựng là Đổng Nhị Lang muốn vứt bỏ người vợ đồng cam cộng khổ với mình

Đổng Nhị Lang nghe Mã quả phụ nói cũng tỉnh ra, đúng rồi, ông ta chỉ muốn nạp thiếp chứ đâu phải muốn bỏ vợ đâu.

Thể là tinh thần ông ta chấn động, lại so sánh Mã quả phụ mới ngoài ba mươi còn yểu điệu phong tình với Đổng Hoàng thị đang đứng chống nạnh đã ngoài bốn mươi, thân hình biến dạng từ lâu, eo còn to hơn thùng nước, da mặt tô son điểm phấn cũng không che nối nếp nhăn, càng nghĩ càng cảm thấy ông ta nạp thiếp cũng không có gì quá đáng

Nghĩ tới Mã quả phụ phong tình vận chủng, ông ta càng quyết tâm phải nạp Mã quả phụ cho bằng được.

Trong lòng Đổng Nhị Lang xoay chuyển sau đó ra vẻ lẫm liệt nói: “Đúng thế, Tú nhi nói rất đúng

Đông Hoàng thị, Đông Nhị Lang ta chưa bao giờ nói muốn bỏ vợ, sao bà có thể vu oan ta như vậy! Ta chỉ muốn nạp thiếp thôi, bà có cần phải làm lớn chuyện như thế không? Hừ hừ, nếu bà không cho ta nạp thiếp thì bà chính là người phụ nữ ích kỉ!”

Càng về sau, sắc mặt Đổng Nhị Lang càng hèn mọn, dáng vẻ tiểu nhân đắc chí

“Ông...” Đông Hoàng thị bị Mã quả phụ và Đông Nhị Lang nói cho mặt tái mét, hơn nữa cục diện càng trở nên bất lợi cho bà ta

Mọi người nghe thể cũng thay đổi suy nghĩ rất
nhiều người cảm thấy Đổng Nhị Lang nạp thiếp đúng là không phải chuyện lớn, Đổng Hoàng thị không nên làm ầm như vậy

Đổng Hoàng thị lúc này bị tức đến mức không thể nói nên lời, nhưng bà ta dù sao cũng thần kinh bách chiến, một lát đã nghĩ ra cách phản bác

Đổng Hoàng thị lập tức thay đổi sắc mặt, chỉ chớp mắt đã khóc ầm lên, công lực không hề thua kém Mã quả phụ

“Mọi người xin đừng để Mã quả phụ lẳng lơ này lừa, sao ta lại đố kỵ không cho Đổng Nhị Lang nạp thiếp chứ, ta chỉ không muốn để Đổng Nhị Lang nạp phụ nhân mà ai cũng có thể lấy làm chồng như vậy thôi

Ta chỉ vì muốn tốt cho Đổng Nhị Lang, muốn tốt cho cái nhà này thôi, ta có làm sai gì chứ?” Đổng Hoàng thị dùng tiếng xấu của Mã quả phụ để công kích bà ta, hơn nữa cũng biết mọi người dễ đồng cảm với người yếu thế nên thay đổi dáng vẻ hùng hổ ban đầu, ra vẻ đáng thương để mọi người thông cảm.

Không thể không nói Đổng Hoàng thị đúng là có chút tài năng, mọi người nghe vậy quả nhiên bắt đầu đứng về phía bà ta, cảm thấy Đổng Nhị Lang đúng là không nên nạp Mã quả phụ đầy tai tiếng này làm thiếp

Thậm chí có người nghĩ đến tin đồn Mã quả phụ ở thôn Liễu Gia câu dẫn rất nhiều nam nhân trong thôn, sợ Ma quả phụ gả đến đây sẽ câu dẫn nam nhân nhà mình, thể là càng chỉ trích Mã quả phụ

Mã quả phụ nhìn thấy Đông Hoàng thị phản bác như vậy sắc mặt liền tái nhợt, nghe mọi người xì xào bàn tán càng thêm khó coi

Mà nhìn thấy sắc mặt Đổng Nhị Lang theo lời nói của Đông Hoàng thị và mọi người càng ngày càng xám xịt, thậm chí còn có vẻ chán ghét mình, trong lòng bà ta càng hoàng

Có điều bà ta cũng không phải kẻ dễ bị đánh bại như thế.

“Hu hu hu..

Nhị Lang...” Mã quả phụ không chờ Đổng Nhị Lang phát tác liền nũng nịu gọi Đổng Nhị Lang xong liếc mắt đưa tình ám chỉ

Quả nhiên Đổng Nhị Lang nhìn thấy dáng vẻ mị hoặc của bà ta thì cả người liền ngứa ngáy, làm sao còn trách mắng Mã quả phụ được chứ? Mã quả phụ thấy mình đã mê hoặc Đổng Nhị Lang thành công thì trong lòng vui vẻ, càng tự tin hành động tiếp

Thể là bà ta tiếp tục giả vờ đáng thương khóc lóc nói: “Nhị Lang, Tú nhi bị tỷ tỷ nói..

nói xấu trước mặt nhiều người như vậy, Tú nhi không sống nổi

Nhị Lang, chàng phải tin tưởng ta, trừ chàng ra ta tuyệt đối không qua lại với nam nhân khác...” Đổng Hoàng thị thấy Mã quả phụ dăm ba câu nói đã khiến Đổng Nhị Lang thay đổi suy nghĩ thì trong lòng càng thêm cảnh giác

Không đợi Mã quả phụ nói xong, bà ta liền chặn ngang màn giả vờ giả vịt của Mã quả phụ, cười khinh bỉ: “Ha ha ha..

Mã quả phụ ngươi nói vậy mà không biết xấu hổ à! Ngươi còn dám nói những lời như thế, ta còn thấy ngại thay người nữa.”

Mã quả phụ nghe vậy mặt tái nhợt, ở góc độ mọi người không nhìn thấy thâm độc liếc Đồng Hoàng thị một cái, có điều bà ta nhanh chóng nén phẫn nộ trong lòng, tiếp tục ra vẻ đáng thương.

“Tỷ tỷ, tỷ..

sao tỷ có thể nói, nói xấu ta như vậy?” Mã quả phụ yếu ớt nói, không đợi Đông Hoàng thị phản bác lại lập tức chuyển sang khóc lóc với Đổng Nhị Lang: “Nhị Lang, có câu trước cửa nhà quả phụ nhiều thị phi, Tú nhi không biết tại sao mọi người lại bịa ra những lời như thế, nhưng..

nhưng Tú nhi không phải người như vậy

Nhị Lang chàng hãy tin tưởng ta, nếu không, nếu không Tú nhi không sống nổi...”

Mã quả phụ nói đến đây nhìn thấy sắc mặt Đổng Nhị Lang thoáng dịu lại nhưng vẫn còn do dự, liền quyết tâm tung ra chiêu sát thủ

Thể là Mã quả phụ khóc lớn hơn: “Nhị Lang, nếu chàng không tin Tú nhi, Tú nhị thà chết còn hơn, dùng cái chết để chứng minh sự trong sạch của ta.” Nói xong nhào về bức tường đối diện.

“A...” Mọi người không ngờ Mã quả phụ muốn tự vẫn, sợ hãi hét lên.

Mà Đổng Nhị Lang thấy Mã quả phụ muốn tự vẫn để chứng minh trong sạch, mặc dù trong lòng vẫn có hoài nghi nhưng cuối cùng vẫn không đành lòng, không suy nghĩ liền kéo Mã quả phụ lại

Mã quả phụ làm sao thật sự muốn chết chứ, thầy Đổng Nhị Lang bước lên ngăn cản, bà ta liền cho Đông Hoàng thị một ánh mắt khiêu khích, sau đó giảm tốc độ chờ Đổng Nhị Lang giữ mình lại

Đổng Hoàng thị nhìn thấy ánh mắt của Mã quả phụ, lại nhìn cảnh tượng này thì tức tới mức sắp ngất đi

Từ trước đến giờ toàn là bà ta tính kế người khác, trừ huynh muội Tử La ra thì bà ta chưa bao giờ chịu thiệt thòi lớn như thế! “Tú nhi, nàng không sao chứ?” Ngăn được Mã quả phụ rồi, Đông Nhị Lang thở phào nhẹ nhõm, nếu không gây chết người thì ông ta cũng chẳng chiếm được lợi gì.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện