Điền Viên Cẩm Tú

Thu hoạch khoai lang


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vậy nên gần đây Dư Hoa cũng thân thiết với Tiểu Lục nhiều hơn, giờ nghe huynh muội Tử La trêu chuyện Tiểu Lục thi trạng nguyên, Dư Hoa liền nói mấy câu răn dạy Tiểu Lục

“Dư lão tiên sinh!” Thầy Dư Hoa đi vào, mấy người Tử La, Tử Hiên, Tiểu Lục vội vàng đứng dậy chào Dư Hoa

Mà Tiểu Lục nghe Dư Hoa nói liền cung kính dạ vâng, đa tạ Dư Hoa dạy bảo

Lại nói về chuyện xưng hô với Dư Hoa, mấy tháng trước Dư Hoa mới đến nhà bọn họ thì huynh muội Tử La khách khí gọi Dư đại nhân, còn bây giờ bọn họ đều gọi là Dư lão tiên sinh

“Tốt lắm, các cháu đều là những2đứa trẻ thông minh, chỉ cần các cháu tiếp tục cố gắng như bây giờ thì ta tin ở khoa cử tương lai các cháu nhất định có thành tích cao.”

“Có điểu Thụ ca nhi, Hiên ca nhi, còn có Tiểu Lục nữa, mặc dù mấy huynh đệ các cháu có thành tích không tệ, thậm chí Thụ ca nhi còn được giải Nguyên kỳ thi Hương lần này nữa, nhưng các cháu cần phải biết việc học giống như đi ngược dòng nước vậy, không tiến ắt sẽ lùi

Mặc dù thành tích bây giờ khả quan, nhưng cũng không thể huênh hoang kiêu ngạo biết chưa? Bởi có rất nhiều người xuất sắc, nếu không cố gắng thì sẽ bị bọn họ lấn8át thôi.”

Dư Hoa thấy huynh muội Tử La vô cùng tôn kính mình, không hề có điểm khó chịu nào cả, suy nghĩ một lát vẫn quyết định nói ra lời mà ông muốn nói.

Có điều nói xong ông cũng hơi hối hận, mặc dù ông không coi huynh muội Tử La là người ngoài, nhưng cũng sợ mấy huynh muội họ nghe xong sẽ không thoải mái.

Nhưng sau đó ông lại nghĩ dù sao cũng đã nói rồi, nhân cơ hội này đánh giá nhân phẩm mây huynh muội họ xem sao.

Nếu vì những lời này mà huynh muội họ thấy khó chịu thì coi như ông đã nhìn lầm người, sau này giữ khoảng cách với bọn họ là được rồi.

Đương nhiên9nếu huynh muội Tử La không cảm thấy phiền chán mà thật lòng tiếp thu, mà cho dù không đồng ý với lời nói của ông thì cũng không bất mãn phản bác, như vậy nhất định ống sẽ quan tâm đến huynh muội họ nhiều hơn.

Dư Hoa suy nghĩ trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn điềm nhiên chờ đợi phản ứng của huynh muội Tử La, thấy huynh muội Tử La nghe xong không hề có chút bất mãn nào mà vẻ mặt càng thêm tôn kính, thấy vậy ông thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ đúng là mình không nhìn lầm người

Huynh muội Tử La nghe xong những lời khá thẳng thắn của Dư Hoa, mặc dù lời nói không dễ nghe2nhưng cũng vì muốn tốt cho mấy người Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục mà thôi, biết Dư Hoa thật lòng quan tâm đến tương lai của bọn họ, nếu không người ta cũng không nói những lời thẳng thừng như thế.

Đạo lý ấy bọn họ đương nhiên hiểu, thế nên ngoài tôn kính ra thì bọn họ còn có thêm cả thân thiết, tin tưởng ông giống như người thân của mình vậy.

Mà Dư Hoa thấy Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục tiếp thu lời của ông, bọn họ càng thân thiết với ông hơn thì trong lòng vừa nhẹ nhõm vừa vui mừng, sau đó lại căn dặn Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục kiên trì học tập, sau đó nghĩ đến2chuyện khoai lang, liền hỏi Tử La bên cạnh: “A La, lão phu thấy khoai lang đã trồng hơn ba tháng, trước đây không phải A La nói khoai lang lần này sau ba, bốn tháng là có thể thu hoạch à, như thể có phải sắp thu hoạch khoai lang rồi không?”

Nói đến chuyện khoai lang, Dư Hoa khó kìm nén xúc động và hưng phấn, tiếng nói cũng lớn hơn, thậm chí còn xoa tay mong mỏi chờ Tử La trả lời

Tử La biết Dư Hoa đam mê trồng trọt, cũng hiểu tâm tình kích động của ông lúc này

Thế là nàng thật thà đáp: “Vâng, Dư lão tiên sinh nói đúng ạ

Khoai lang bình thường khoảng 120 ngày là có thể thu hoạch

Còn khoai chúng cháu trồng thì khoảng chừng 100 ngày là có thể thu hoạch rồi.” Tử La suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: “Cháu định mấy ngày nữa đào thử ít khoai lang để xem một chút, như thế chúng ta có thể dự đoán được sản lượng thế nào

Còn nữa..

ha ha, chúng ta có thể ăn thử xem khoai
lần này có ngon hay không.” Tử La ở hiện đại đương nhiên đã từng ăn khoai rồi, nhưng đã qua nhiều năm như thế, nàng nhớ hương vị của khoai lang lắm rồi

Thế nên thấy khoai lang sắp sửa thu hoạch được, nàng đương nhiên càng muốn ăn

Đương nhiên Tử La muốn đào thử khoai vì có nguyên nhân quan trọng hơn

Nàng biết lần này nếu như thật sự nâng cao sản lượng thì Dư Hoa sẽ báo cáo với triều đình để khoai lang được phổ biến khắp Đại Tp

Đến lúc thu hoạch khoai lang thì chắc chắn cũng có nhiều quan viên, dân chúng đến xem giống như nuôi cá trong ruộng vậy, thống kê sản lượng trước mặt mọi người

Như thế có thể bớt được nhiều phiền phức, để khoai lang sản lượng cao này khiến người ta khâm phục, cũng không sợ bị người ta động tay động chân gì đó

Vậy nên Tử La mới muốn đào thử khoai lang trước xem sao, như thế nàng có thể dự đoán sản lượng, đến khi thu hoạch toàn bộ khoai lang mới không xảy ra chuyện ngoài ý muốn

Nếu bọn họ không chắc chắn sản lượng thế nào, trước mặt mọi người có chuyện gì thì khó xử lí được

Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục, cả Dư Hoa nghe vậy cũng hiểu Tử La đang lo nghĩ gì

Dư Hoa nghĩ ngợi liền gật đầu nói: “A La nói có lý, vậy mấy ngày nữa chúng ta đào ít khoai lang xem sao

Như thế lão phu cũng được mở mang tầm mắt xem khoai lần này sản lượng cao thể nào, cũng giống như A La nói xem khoai ăn có ngon hay không.” Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục đương nhiên cũng đồng ý

Bàn bạc xong xuôi, mọi người quyết định ngày đào khoai lang, khi đó vừa hay đã chiêu đãi xong những người đến chúc, có thể toàn tâm toàn ý giúp Dư Hoa thu hoạch khoai

Thời gian trôi nhanh, ngày đào khoai cuối cùng cũng đến

Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục, cả Dư Hoa cũng chưa từng ăn khoai lang, thế nên bọn họ không biết mùi vị thế nào, chỉ tò mò thôi, nhưng Tử La đã từng ăn khoai lang nên nàng biết khoai này ngon thế nào.

Vậy nên Tử La mong chờ hơn mấy người Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục, Dư Hoa nhiều

Đến ngày thu hoạch khoai lang, Tử La vô cùng hào hứng đi theo Tử Thụ, Dư Hoa

Không thể không nói, trong bọn họ thì Tử La có hiểu biết về khoai lang nhất, tiếp theo là Dư Hoa, sau cùng là người có Tử Thụ cũng có hứng thú với nông nghiệp

Vậy nên Tử La muốn đi theo đào khoai lang thì Dư Hoa và Tử Thụ không có ý kiến gì.

Không hiểu sao bọn họ vẫn luôn cảm thấy có Tử La ở đây thì sẽ tăng thêm tự tin cho bọn họ vậy

Mặc dù đã đến thời điểm thu hoạch khoai lang, nhưng mấy người Dư Hoa và Tử Thụ vẫn cẩn thận, sợ chưa chuẩn bị đầy đủ

Thế là huynh muội Tử La cùng Dư Hoa, Cảnh Nhất, Cảnh Nhị mang theo dụng cụ đào khoai lang tới ruộng khoai gần đó

“Đại ca, chúng ta bắt đầu đi.” Tử La không thể chờ được nữa nói

“Ừ, vậy bắt đầu đi.” Tử Thụ nói xong chọn một luồng khoai, theo lời Tử La chỉ trước tiên gạt dây khoai ra, sau đó dùng cuốc đào

“Oa, đúng là có khoai lang thật!” Thấy Tử Thụ chỉ đào mấy cái đã đã đào được hai củ khoai to, Tiểu Lục đứng bên cạnh kinh ngạc thốt lên

Tử Thụ thấy thể bỏ cuộc sang một bên, ngồi xuống cầm một củ khoai lên áng chừng một lát, sau đó vui mừng nói: “Củ khoai này khoảng một cân đẩy, đúng là tốt thật.” “Đại ca, bọn đệ xem với.” Nhìn thấy củ khoai to như thế mọi người cũng mừng, Tử Thụ mới dứt lời Tiểu Lục đã hưng phấn muốn xem

“Này!” Tiểu Lục nhận lấy củ khoai từ tay Tử Thụ, Dư Hoa thấy thế cũng kích động cầm một củ khoai khác lên xem

“Đúng là gần một cân đấy, A La, đây có đúng là loại khoai lang mà cháu nói không?” Dư Hoa cuối cùng cũng tận mắt nhìn thấy khoai lang được đào, cầm trong tay như vậy, làm sao không vui mừng được chứ

“Vâng, hôm nay mọi người đúng là có lộc ăn ạ.” Tử La cũng cười hì hì nói

Lúc này nàng cũng vui mừng không kém.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện