*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. sao?”
Những gì Tử Hiên nói vô cùng chính xác, lần trước huynh muội Tử La nuôi cá dưới ruộng chỉ được triều đình thưởng cho năm mươi lượng vàng, ngoài ra không còn cái gì khác. Lần này triều đình lại ban thưởng tận một ngàn lượng vàng, một tòa điền trang ngàn mẫu, một tòa nhà trên phủ thành và miễn thuế ruộng mười năm.
“Ừ, đúng là thế, nhưng đây là chuyện bình thường. Lúc trước chúng ta nuôi cá dưới ruộng chỉ làm tăng sản lượng lúa nước, đồng thời nuôi cá dưới ruộng nên có thêm cá thôi. Lần này tìm ra khoai lang là phát hiện mới, sản lượng hơn năm trăm cân trước giờ chưa từng có. Cống hiển này có ảnh hưởng lớn hơn rất nhiều. Vì thế bệ hạ ban thưởng cho2nhà chúng ta nhiều cũng đúng thôi.” Tử La ngồi phân tích sau khi nghe Tử Hiên nói. Tử Hiên nghe vậy cũng gật đầu, đột nhiên cậu nghĩ ra một vấn đề, lập tức nói ra nỗi lo của mình. “A La nói rất đúng. Nhưng để nghĩ thế này, lúc trước việc chúng ta nuôi cá dưới ruộng vừa truyền ra, chỉ có năm mươi lượng vàng đã bị người ta bàn tán không biết bao nhiêu lâu, thậm chí giờ vẫn có người nhắc lại. Hiện tại chúng ta còn được ban thưởng nhiều như thế, ảnh hưởng còn lớn hơn nữa. Đệ sợ mấy ngày tiếp nhà chúng ta sẽ ầm ĩ lắm, đủ loại quan hệ. Chẳng lẽ nhà chúng ta sẽ náo nhiệt rất nhiều hôm sao?”
Tử Hiên nói rất có lý, mấy9người Tử La, Tử Thụ, Tiểu Lục đồng ý một cách sâu sắc. Nhất thời cả đám đều lo lắng vì viễn cảnh cả nhà ầm ĩ. Tử La cau mày suy nghĩ một hồi mới nghĩ thông, nàng cười khuyên bảo bọn Tử Thụ: “Nhị ca lo vậy cũng đúng, lần này nhà chúng ta nổi nhất rồi, ít nhất là ở phủ Bạch Nhạc, chắc chắn sẽ bị chú ý. Việc này có mặt xấu, cuộc sống gia đình chúng ta sau này sẽ rất náo nhiệt, nhưng nó cũng có mặt tốt.”
“Lần này chúng ta được thưởng đểu là thật. Không nhắc đến một ngàn lượng vàng và mười năm miễn thuế ruộng, riêng điền trang và tòa nhà kia đều là vua ban, sau này mấy huynh muội chúng ta có thể dựa vào nó.6Có điền trang và tòa nhà này, trong tương lai ít nhất là ở phủ Bạch Nhạc, ai muốn động đến huynh muội chúng ta, dù là tri phủ cũng phải nghĩ kỹ mới dám làm. Về sau các huynh còn theo con đường khoa cử, nếu có cơ hội vào triều làm quan, những thứ này đều là việc tốt. Về tổng thể, chỉ cần chúng ta xử lý tốt những mối quan hệ bên ngoài, lần ban thưởng này lợi lớn hơn hại.”
Tử La nói xong, Từ Thụ âm thẩm đồng ý: “A La nói đúng, lần này được thưởng và khoai lang là chuyện tốt với mấy huynh muội chúng ta. Lúc trước gia nghiệp nhà chúng ta càng lúc càng lớn nhưng người ngoài vẫn không kính sợ, cùng lắm chỉ thấy nhà chúng ta0hơi có tiền. Trong mắt mọi người chúng ta vẫn là mấy đứa cô nhi, có vài người coi chúng ta là quả hồng mềm dễ bóp, chúng ta đã bị cản trở không ít từ bên ngoài. Giờ với địa vị của nhà chúng ta, chắc sau này dù bọn họ muốn làm gì cũng phải suy nghĩ cho kĩ”.
Nói đến đây, Tử Hiền và Tiểu Lục đều nghĩ đến những gì Thân gia và Tô gia đã làm với Tử La lúc trước giống Tử Thụ. Còn cả những lời bàn tán khắp thôn xóm về Tử La, rồi đám Trần Cao thị, Đông Hoàng thị muốn gây sự.
Nếu khi ấy nhà bọn họ có địa vị như bây giờ, Tử Thụ và Tử Hiên đều đỗ cử nhân, được triều đình bạn thưởng, những người đó7còn dám đối xử với Tử La như vậy sao?
Thân gia kia còn dám nói Tử La là thiếp, là bình thế sao? Tô Sở Nguyệt còn dám ám sát Tử La không kiêng nể ai như thế sao? Còn nữa, Trần Cao thị dám nói Tử La không xứng với Trần Thiếu Thanh, quyến rũ Trần Thiệu
Thanh sao? Người ngoài dám đồn đại vớ vẩn về Tử La khi không biết sự thật, hoặc biết đúng sai những vẫn cố tình truyền sao? Những người không đứng đắn kia dám nhận tiền từ chỗ Thân Diệc Phàm rồi đến nhà cầu hôn Tử La sao? Hiển nhiên, lúc trước những người kia dám làm như vậy với Tử La vì họ cảm thấy mấy huynh muội Tử La dễ bắt nạt thôi. Đổi thành bây giờ, chắc bọn họ không dám làm vậy nữa. “Đại ca, A La, hai người nói rất đúng, mấy huynh muội chúng ta mạnh lên là chuyện tốt. Đệ, Đại ca và Tiểu Lục một lòng đi theo khoa cử không phải vì đấu tranh cho huynh muội chúng ta sao!” Nghĩ thông suốt mọi chuyện, Tử Hiên cảm thấy những gì mình lo lắng lúc trước không đáng kể. Có điều nhà họ được như bây giờ đều do Tử La đổi lấy, mấy huynh đệ bọn họ chả tổn sức mẩy. Suy nghĩ này Tử Hiên không dám nói ra. “Đúng đúng, chuyện khoai lang lần này, chúng ta được ban thưởng đều nhờ công của Tam tỷ tỷ đó.” Tiểu Lục nói thẳng những suy nghĩ trong lòng. Lời này cũng là tiếng lòng của Tử Thụ và Tử Hiến.
“Ha ha, miệng Tiểu Lục ngọt thật đấy. Nhưng chuyện khoai lang lần này A La không dám kể công một mình.” Tử La nghe Tiểu Lục nói, lại quay sang nhìn Tử Thụ, Tử Hiển. Với hiểu biết của nàng, nàng hiểu ra suy nghĩ của ba người lúc này, vội vàng dùng giọng đùa giỡn từ chối.
“Mọi người nghĩ xem, khoai lang lần này do Dung đại ca mang tới. Chúng ta nên cảm ơn huynh ấy đầu tiên mới phải, mọi người thấy có đúng không?” Tử La phân tích tiếp, nói xong quay ra nhìn Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục. Thấy mọi người đều gật đầu, nàng phân tích tiếp: “Chưa nói đến cái khác, riêng lúc ươm giống khoai lang A La cũng không biết nên ươm giống thế nào. Lúc ấy vẫn phải bàn bạc cùng Đại ca, Nhị ca và Tiểu Lục mới đưa ra phương án cơ. Trong quá trình ươm giống đều do Đại ca và Nhị ca quan sát, thậm chí hai người nửa đêm còn đi thăm ruộng ươm, nên mặt này cũng có công của hai người đúng không?” “Còn nữa này, về sau nếu không có Dư đại nhân đến cùng gieo trồng khoai lang với chúng ta, Đại ca còn đi nghiên cứu với Dư đại nhân rồi viết bút kí, khoai lang nhà chúng ta cũng không có được sản lượng cao như ngày hôm nay. Nên giờ trồng được khoai lang đều có công của mọi người, Tiểu Lục đừng nói chỉ có công của tỷ. Như vậy không công bằng với Dung đại ca, Dư đại nhân và Đại ca, Nhị ca.”
Tử La nói hết tất cả lý do, trước khi mọi người kịp phản ứng lại đã lấy giọng dạy dỗ Tiểu Lục phân tích xong rồi. Nhất thời, Tiểu Lục bị lời Tử La nói dọa cho sửng sốt, rất lâu cũng không phản bác được.
Lúc này Tử Thụ, Tử Hiên vừa cảm động vừa buồn cười. Tử Thụ vươn tay chọc chọc Tử La cười nói: “A La biết ăn nói như vậy, mấy người ăn nói vụng về như bọn huynh đẩu sao lại?” “... Đương nhiên, đương nhiên rồi.” Tử La biết lúc này Tử Thụ, Tử Hiên và Tiểu Lục đang cảm động, nàng cố ý cười một cách kì quái.
Không khí trong phòng trở nên nhẹ nhàng hơn. Những ngày tiếp theo, mấy huynh muội Tử La ở nhà tiếp đón không ít khách nghe tin tới chúc mừng. Có đủ từ quan viên, quan lại, hương thân, địa chủ, thương nhân... Dù cách đối nhân xử thế của Tử Thụ, Tử Hiên và Tiểu Lục và các loại kĩ xảo ứng phó với người càng ngày càng thuần thục, tinh vi, nhưng lượng khách nhiều khiến ba huynh đệ họ bận bịu một khoảng thời gian dài. Từ lúc huynh muội Tử La được triều đình bạn thưởng vì khoai lang, nhà bọn họ từ sáng tới khuya khách tới đây nhà.