*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Mà lúc này, nhà của huynh muội A La một lần nữa đón chào Dung Phong đến.
So với vẻ ngoài nhàn rỗi không có việc gì làm, phóng khoáng ngông cuồng trước đây, hiện giờ Dung Phong lại mỏi mệt, cả người uể oải
Thậm chí còn chưa kịp trò chuyện với huynh muội Tử La hắn đã đi vào thư phòng, lo lắng bàn chuyện với Tử Thụ, tử Hiên và Tiểu Lục.
Tử La chưa từng thấy Dung Phong nghiêm túc như vậy
Khi phát hiện Dung Phong và huynh đệ Tử Thụ nhân dịp nàng đi làm đồ ăn thì đi tới thư phòng để bàn chuyện thì sau khi nàng ra khỏi nhà bếp liền muốn đi vào thư phòng xem rốt cuộc có chuyện gì
Tử3La biết những ngày gần đây Dung Phong hầu như đều ở biến thành để giúp sức cho Mạc Vân Thiên
Thế nên, lần này Dung Phong đến đây, vừa vào cửa mà hắn đã lộ ra vẻ mặt ưu tư khác hẳn với bình thường, nàng lo lắng trong lòng, suy đoán có phải Mạc Vân Thiên ở bên kia đã xảy ra chuyện gì hay không.
Tuy Dung Phong không bình tĩnh như núi Thái Sơn giống nhóm người Mạc Vân Thiên, nhưng cũng là một người có tài
Điều có thể làm Dung Phong biến sắc chắc chắn là việc không đơn giản
Lại nhớ tới vẻ kỳ lạ gần đây của Tử Thụ và Dung Phong, cuối cùng nàng khẳng định bọn họ có chuyện giấu nàng
Ý1thức được điều này, sự lo lắng trong lòng Tử La lại càng mãnh liệt hơn
Thế nên, nàng còn chưa kịp làm một món điểm tâm đã vội vàng bưng một chút đồ ăn ra khỏi nhà bếp, không hề do dự mà đi về phía thư phòng
“Tam tiểu thư!”
Vừa tới cửa thư phòng, Cảnh Nhất, Cảnh Nhị đứng canh ở cửa liền đồng thời cao giọng gọi làm Tử La phải lườm bọn họ một cái
Nhưng người trong thư phòng cũng đã nghe thấy giọng của nhóm người Cảnh Nhất.
Vốn dĩ Tử La định len lén tới gần thư phòng xem có thể nghe lỏm được huynh đệ Tử Thụ và Dung Phong nói chuyện hay không, nhưng bây giờ lại bị nhóm người Cảnh Nhất6cố ý lên tiếng nhắc nhở huynh đệ Tử Thụ nên kế hoạch không thể thực hiện được.
Tử La biết huynh đệ Tử Thụ và Dung Phong đang cố ý dụ nàng ra chỗ khác vì có chuyện giấu nàng
Thế nên nàng cho rằng huynh đệ Tử Thụ nhất định sẽ gạt nàng ra hoặc là dùng thảo luận trước khi nàng đến
Nàng đang nghĩ lát nữa phải làm thế nào để dụ huynh đệ Tử Thụ nói ra thì lúc này Tử Thụ đột nhiên lên tiếng bảo nàng vào thư phòng.
“Ở biến thành đã xảy ra chuyện gì?” Vừa vào thư phòng, Tử La không hề vòng vo mà hỏi thẳng.
Tử La vốn tưởng nàng hỏi như vậy thì huynh đệ Tử Thụ và Dung4Phong sẽ không chịu nói cho nàng, nhưng không ngờ lúc này Tử Thụ lại nói: “Ừm, đúng là biến thành đã xảy ra một số chuyện
Dung đại ca đang cần sự giúp đỡ của chúng ta.”
Nghe thấy câu trả lời của Tử Thụ, suy đoán trong lòng đã được khẳng định nhưng Tử La vẫn không nhịn được mà hốt hoảng lên tiếng: “Dung đại ca, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?” Vừa rồi Dung Phong không ngờ Tử Thụ lại thẳng thắn thừa nhận với Tử La, hắn còn tưởng còn phải tốn rất nhiều hơi sức thì ba huynh đệ Tử Thụ mới chịu đồng ý lời thỉnh cầu của hắn
Thế nên, sau khi kinh ngạc một hồi, lúc này lại nghe3A La hỏi thì hắn thấy hơi bất tiện, hoàn toàn không có khí thế như khi nói chuyện với huynh đệ Tử Thụ, Tử Hiện và Tiểu Lục vừa rồi.
“Chuyện này.” Thấy Dung Phong hồi lâu không nói gì, Tử La càng sốt ruột hơn: “Dung đại ca, huynh mau nói đi!”
“A La!” Tử Thụ lúc này quát lớn một tiếng, nhưng khi thấy Tử La mang ánh mắt ấm ức nhưng lại quật cường để nhìn cậu thì trong lòng lại cảm thấy không đành lòng, giọng cũng dịu xuống: “A La, muội ra ngoài trước đi
Bọn huynh còn có việc cần thương lượng, lát nữa nhất định sẽ cho muội một câu trả lời vừa ý!”
Tử La vốn còn muốn nói, nhưng khi thấy sự kiên định trong mắt Tử Thụ, nàng biết đây là chuyện mà mình không thể can dự vào, nghĩ vậy, nàng bèn gật đầu rồi lùi ra
Vốn dĩ Tử La còn nghĩ nếu huynh đệ Tử Thụ và Dung Phong thật sự muốn giấu nàng về chuyện ở biến thành thì dù phải khóc lóc ẩmi, nàng nhất định cũng sẽ nghĩ cách xen vào
Nhưng không ngờ chưa đầy hai khắc sau, nàng vừa mới làm món điểm tâm xong thì Cảnh Nhất đã đi tới nói rằng huynh đệ Tử Thụ bảo nàng đến đó
“Đại ca, Dung đại ca.” Tử La đặt món điểm tâm và nước trà trong tay xuống trước, sau đó nhìn chằm chằm về phía huynh đệ Tử Thụ
Vì để cho trong lòng huynh đệ Tử Thụ cảm thấy hổ thẹn, nàng còn cố ý ra vẻ muội rất ấm ức, lẳng lặng dùng sự yên lặng để lên án huynh đệ Tử Thụ bắt tay với nhau để lừa gạt nàng
Bị Tử La nhìn như vậy, Tử Thụ vẫn có thể không đổi sắc, nhưng Dung Phong lại không nhịn được mà lúng túng sờ sờ mũi
Còn Tử Hiên ở bên cạnh lại cười hổ thẹn, cậu bị Tử La nhìn như vậy lại càng không dễ chịu, suýt chút nữa đã đầu hàng trước.
“Tam tỷ tỷ, huynh đệ không phải cố ý muốn gạt tỷ đâu, chỉ sợ tỷ nghe xong sẽ kích động nên mới nghĩ cách vẹn toàn cả đôi đường rồi mới từ từ nói với tỷ.” Tiểu Lục thẳng thắn thừa nhận, trực tiếp vào vấn đề.
“Ô? Là như vậy sao?” Nói tới đây, vẻ mặt Tử La càng nghiêm túc, nàng nói với Tử Thụ; “Đại ca, chúng ta đã từng nói, huynh muội chúng ta phải cùng tiến cùng lùi cơ mà.” Thế nên các huynh đệ không thể cứ có chuyện gì lại cố ý giấu muội được!
“Ừm.” Nghe vậy Tử Thụ gật
gật đầu rồi nói với Dung Phong ở bên cạnh: “Dung đại ca, huynh nói cho A La mọi chuyện một lần nữa đi.”
Thấy Tử Thụ lên tiếng, Tử Hiên và Tử Lục cũng không có ý kiến gì khác, Dung Phong biết quyết định vừa rồi của huynh đệ Tử Thụ là thật
Sau khi hiểu rõ trong lòng, hắn không nhịn được cảm thấy vui vẻ
“A La, là như thế này...”
Sau đó, Dung Phong kể hết mọi chuyện cho Tử La, từ chuyện bé bằng hạt đậu cũng nói
Nói đến cả chuyện hiện giờ bọn họ đang rơi vào hoàn cảnh khó khăn, bị liên quân hai nước và Hà Bình, kẻ trước người sau áp sát tấn công, cả trước mặt và sau lưng đều có địch.
Nghe Dung Phong nói xong, biết được tình hình thực tế của biến thành, Tử La không nén được nỗi hoảng sợ và lo lắng: “Hiện giờ Mạc đại ca vẫn chưa tìm được thuốc giải sao?”
“Ừm, đúng vậy!” Mặc dù biết đáp án này sẽ làm người ta thất vọng nhưng Dung Phong vẫn nói ra sự thật.
Sau đó, Dung Phong lại phân tích: “Từ sau trận chiến của cửa khẩu Quảng Yên, kể sách dụ địch xâm nhập của Nhị ca bị thất bại, mà bởi vì Nhị ca bị trúng độc nên quân đội Mạc gia như rắn mất đầu
Tình hình ở biên thành đã chuyển biến xấu, hiện giờ trong ngoài đều có địch, trận chiến của Trịnh tướng quân ở cửa khẩu Quảng Yên hiện giờ đã rơi vào thế bị động
Huynh vừa nhận được tin, hiện giờ phe ta đã liên tiếp mất đi hai tòa thành trì quan trọng.”
Nói đến đây, giọng của Dung Phong cũng càng trở nên nặng nề: “Một khi cửa khẩu Quảng Yên thất thủ, biến thành có lẽ sẽ không giữ được nữa
Đến lúc đó, cánh cửa của triều đình Đại Tề chúng ta cũng bị mở rộng ra.”
Sau đó, Dung Phong nói đến tầm quan trọng chiến lược của cửa khẩu Quảng Yên: “Một khi không có tấm bình phong là cửa khẩu Quảng Yên này thì biên quan sẽ lộ ra trước liên quân hai nước
Nếu như biến thành thất thủ, như vậy ba phủ Mạc Bắc chúng ta cũng sẽ không giữ được
Đến lúc đó, quân địch sẽ thuận lợi tiến thắng tới đô thành
Chúng ta muốn trốn cũng không có nơi để trốn nữa.”
Nghe Dung Phong phân tích một lượt, biết được cửa khẩu Quảng Yến là một nơi cực kỳ quan trọng, huynh muội Tử La cũng không nhịn được mà hít sâu một hơi, không ngờ sự tình lại nghiêm trọng tới mức độ này
Lại nói, từ khi triều đình Đại Tề và liên quân hai nước khai chiến cho tới giờ, vẫn luôn là triều đình Đại Tề bọn họ liên tục đạt được thắng lợi, thế nên tuy hiện giờ lòng dân vì chiến trận mà hơi không ổn định, nhưng dù sao vẫn được coi là yên ổn.
Có thể nói, sự tồn tại của Chiến Thần Mạc Vân Thiên giống như là Định Hải Thần Châm vậy, có thể khiến lòng người yên ổn, cho mọi người hy vọng
Nhưng hiện giờ Mạc Vân Thiên trúng độc, tính mạng đang ở giữa ranh giữa sự sống và cái chết, chiến sự ở biên quân rơi vào thế bị động, thành trì liên tục thất thủ.
Nếu như tin này bị dân chúng biết được, thì nhóm người Tử La không cần nghĩ cũng biết lúc đó lòng người sẽ dao động thế nào.
Tuy vừa rồi Dung Phong đã kể tình hình hiện tại của biên quan cho Tử Thụ, Tử Hiên và Tiểu Lục nhưng vẫn chưa kịp nói tầm quan trọng chiến lược ở cửa khẩu Quảng Yên
Bây giờ sau khi nghe phân tích của Dung Phong, tâm tình của bọn họ lại càng thêm nặng nề.
Mà Tử La lúc đầu bị lừa, nàng vẫn bị người bên ngoài nói triều đình Đại Tể liên tục thắng lợi, chiến sự sẽ nhanh chóng dừng lại
Thế nên hiện giờ vừa nghe thấy tin tức thật sự của biến quan, đặc biệt là Mạc Vân Thiên bị trúng độc thì nàng bị đả kích hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn lại được.
“Chính vì vậy, Dung đại ca vạn bất đắc dĩ lắm mới phải đi chuyện này
Nếu như, nếu như không phải chúng ta thật sự không thể khống chế được tình hình thì cũng không muốn đối nghịch với Nhị ca, để A La mạo hiểm đến biên thành đang có khói lửa chiến tranh thế này
Nếu như, nếu như không phải tình hình thật sự đã đi đến mức độ này...”
Dung Phong nói với Tử La: “Hy vọng, hy vọng A La có thể đi cùng Dung đại ca đến biến thành một chuyến để gặp Nhị ca
Dù cho, dù cho chỉ còn một tia hy vọng, chúng ta cũng không thể từ bỏ
Chỉ là, chỉ là dù cho Nhị ca thật sự..
dù sao cũng nên để Nhị ca được nhìn thấy A La một lần cuối...” Nói đến đây, Dung Phong không nói tiếp được nữa.
Nghe Dung Phong nói vậy, sao nhóm người Tử La có thể không hiểu tình hình của Mạc Vân Thiên được
Hiện giờ chỉ sợ tính mạng của Mạc Vân Thiên đang ở trong cảnh ngàn cân treo sợi tóc.
Nghe vậy, Tử La lảo đảo, trong lòng run rẩy không thôi: “Chuyện này..
chuyện này không phải là sự thật
Dung đại ca, huynh nói cho A La biết chuyện này không phải là sự thật đi
Mạc đại ca, huynh ấy không phải vẫn luôn chiến thắng, luôn mạnh khỏe hay sao!?” Tử La không thể tiếp nhận được sự thật, gào lên với Dung Phong.
“A La!” Nhìn thấy dáng vẻ ấy của Tử La, Tử Thụ, Tử Hiên và Tiểu Lục hoảng hốt, Tử Thụ hét lên, nhắc nhở Tử La.
“A La, A La!” Tử Hiên cũng vội vàng đỡ lấy Tử La.