*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Hiện tại, tất cả mọi người trong quân doanh đều không dời bước được, Mạc Tử và Mạc Nhị thúc bận rộn chân không chấm đất, mà ông lại sợ nhóm người Tử La không nghĩ tới chuyện này cho nên hắn đành phải tự mình bưng nước nóng tới định lau người cho Mạc Vân Thiên.
Sau khi Tử La biết Mạc Nhị tới lau người cho Mạc Vân Thiên, suy nghĩ một lúc liền nói: “Mạc Nhị đại ca, huynh còn phải bận nghiên cứu cách chữa bệnh cho Mạc đại ca, cho nên chuyện lau người này cứ để A La làm là được rồi.” Vừa nói nàng liên muốn nhận lấy thau nước nóng trong tay Mạc Nhị.
“Chuyện này..
chuyện này không tiện lắm đâu!” Mạc Nhị vừa nghe Tử La nói như vậy, thấy Tử3La đã sắp đưa tay tới liền vô cùng sửng sốt, “Nếu không thì, thuộc hạ bảo binh lính bên ngoài vào lau người cho gia là được rồi!”
Mạc Nhị biết Mạc Vân Thiên có bệnh sạch sẽ, hơn nữa rất có ý thức về “địa bàn”, ngày thường hắn ở trong phòng hoặc trong lều trại của mình đều không cho phép người nào bước vào cả.
Đặc biệt là những việc riêng tư, hắn đều tự mình làm, ngoài mấy người tâm phúc như bọn họ có khả năng đến gần quần áo của hắn ra thì những người khác cũng đừng hòng nghĩ tới
Hơn nữa, tất cả các lều trại mà hắn đi qua đều phải sạch sẽ
Mạc Nhị và Mạc Vân Thiên cùng nhau lớn lên, hắn nhớ tới vị gia kia từ nhỏ đã1không thích trong phòng, thư phòng hoặc các nơi riêng tư có người ngoài
Trước kia khi Lão Hầu gia còn sống, trong phòng gia còn có mấy nha hoàn, bà vú do phu nhân phải tới hầu hạ, nhưng sau đó trong nhà gặp phải biến cố lớn, Lão Hầu gia cũng đã qua đời, gia liền tới doanh trại ở biên ải, từ đấy về sau bên cạnh trừ mấy người tâm phúc họ ra thì không chưa từng nhìn thấy người nào khác
Mấy năm nay vẫn đều là như vậy
Cho nên, đối với chuyện lau người cho Mạc Vân Thiên, Mạc Nhị thật sự không dám để cho các tướng sĩ khác làm
Nếu như để cho gia biết được, bệnh sạch sẽ lại tái phát, thì hắn chỉ có nước thảm thôi!
Nhưng nếu để Tử La6lau người cho Mạc Vân Thiên, Mạc Nhị cũng cảm thấy lúng túng
Dĩ nhiên, không phải hắn sợ Mạc Vân Thiên không muốn để Tử La lau người cho mình, ngược lại còn có thể khẳng định Mạc Vân Thiên tuyệt đối sẽ không tránh né Tử La đâu, dẫu sao hắn từng nghe Mạc Tam nói qua không ít chuyện giữa Mạc Vân Thiên và Tử La
Có thể nói, từ sau khi Lão Hầu gia qua đời, người có thể đến gần Mạc Vân Thiên ngoại trừ bọn họ ra thì chỉ có một người là Tử La.
Điều mà hắn lo lắng chính là vấn đề nam nữ thụ thụ bất tương thân, dẫu sao hai người đều có khác biệt về giới tính, thì làm sao mà hắn có thể giao chuyện riêng tư như là4lau người này cho Tử La làm được?
Cho nên, lúc này Mạc Nhị mới đề nghị để cho binh lính bên ngoài vào làm
Nhưng mà, khi nghe vậy, Tử La chỉ do dự một lúc liền nhận lấy thau nước nóng trong tay Mạc Nhị, “Không sao đâu, hôm nay tất cả mọi người đều bận rộn, để cho A La làm là được rồi!”
Thấy Tử La đã bưng lấy thau nước nóng, xem dáng vẻ kia chắc chắn là thật lòng muốn lau người cho Mạc Vân Thiên, hơn nữa ở trong lòng mấy người tâm phúc bọn họ đã nhận định Tử La là thiếu phu nhân tương lai của mình từ lâu rồi, cho nên Mạc Nhị thấy vậy cũng không lại tiếp tục do dự nữa.
“Vậy..
vậy cũng được! Vậy gia giao lại cho Tam3tiểu thư, làm phiền Tam tiểu thư để ý tình trạng của gia một chút, có chuyện gì có thể phái Xuân Hoa, Hạ Hà đến lều của thuộc hạ nói một tiếng
Tối nay trong quân doanh hơi loạn, có lẽ người phía dưới cũng không thể hầu hạ tốt được, cho nên có lẽ Tam tiểu thư phải cực khổ nhiều
Thuộc hạ cảm ơn Tam tiểu thư đã chiếu cố gia.”
Mạc Nhị vốn không phải là người thích nói nhiều, ấy vậy mà bây giờ hắn có thể nói một đoạn dài như thế đã là chuyện trước nay chưa từng xảy ra rồi
Mà sở dĩ hắn muốn nói như vậy là bởi vì hai ngày nay hắn tận mắt nhìn thấy Tử La chăm sóc cho Mạc Vân Thiên vô cùng chu đáo, đồng thời cũng khiến hắn càng thêm biết ơn Tử La hơn.
“Mạc Nhị đại ca đừng khách sáo, Mạc đại ca đối xử với A La tốt như vậy, đây đều là chuyện mà A La nên làm!” Tử La thấy Mạc Nhị hành lễ, nàng liền vội vàng né ra không nhận, tiếp theo mới bảo đảm với Mạc Nhị: “Mạc Nhị đại ca cứ yên tâm, A La nhất định sẽ chăm sóc Mạc đại ca thật tốt, bệnh tình của Mạc đại ca còn phải hy vọng huynh phải hao tâm nhiều hơn!”
Sau khi Mạc Nhị rời khỏi, Tử La liền chuẩn bị lau người cho Mạc Vân Thiên
Khi vén chăn của Mạc Vân Thiên lên, nghĩ đến chuyện sắp phải làm, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ sớm nhưng mặt Tử La vẫn không nhịn được mà dần nóng lên, thấy Xuân Hoa và Hạ Hà còn đứng hầu hạ ở bên cạnh liền vội vàng kiếm cớ cho bọn họ lui ra ngoài
Thứ nhất, nếu có Xuân Hoa và Hạ Hà nhìn chằm chằm, nhất định nàng sẽ không thể lau người cho Mạc Vân Thiên được
Thứ hai chính là bởi vì tâm tư riêng của Tử La, nàng không muốn thân thể Mạc Vân Thiên bị Xuân Hoa và Hạ Hà nhìn thấy.
Hừ hừ, thân thể người đàn ông của mình sao có thể để cho người con gái khác nhìn thấy được chứ, dù cho Xuân Hoa, Hạ Hà và mình thân như tỷ muội thì cũng không được! Tử La tuyệt đối sẽ không thừa nhận bản thân hơi nhỏ mọn và ghen tỵ
Sau khi phục hồi lại tinh thần, ngay lập tức Tử La đã bị ý nghĩ “người đàn ông của nàng” vừa rồi làm cho xấu hổ vô cùng.
Cô, từ lúc nào nàng đã coi Mạc Vân Thiên chính là người đàn ông của mình rồi!
A a!
Có điều, Tử La cũng chỉ mất tự nhiên một lúc thôi, ngay sau đó nàng đã
chấp nhận cái ý nghĩ này rồi, hơn nữa cũng không hề xấu hổ hay ngượng ngùng gì cả
Không thể không nói, từ khi Tử La biết biết Mạc Vân Thiên luôn bảo vệ mình, thầy Mạc Vân Thiên trong lúc hôn mê vẫn thỉnh thoảng kêu tên mình, bận tâm đến mình, nàng đã đón nhận phần tâm ý này của Mạc Vân Thiên rồi.
Cho nên, khi hiểu rõ tâm ý của bản thân đối với Mạc Vân Thiên rồi thì Tử La cũng không tránh né, ngượng ngùng nữa
Thậm chí lúc này Tử La còn nghĩ tới chuyện sau khi Mạc Vân Thiên tỉnh lại, sẽ không thừa nhận thích nàng, còn muốn tiếp tục giấu giếm nàng, thì nàng nhất định sẽ cố gắng cạy miệng hắn ra, đến khi nào Mạc Vân Thiên phải chính miệng thừa nhận thích nàng mới thôi!
Hừ hừ hừ, hôn mê còn kêu tên nàng, ai mà tin được là hắn không thích nàng chứ! Trái lại, cả đời này nàng sẽ dính lấy hắn, Tử La “không biết xấu hổ” thầm nói.
Khi Tử La lấy lại phản ứng mới phát hiện bản thân đã kéo chăn của Mạc Vân Thiên ra và sửng sốt một hồi lâu rồi, đến lúc này nàng mới nghĩ đến việc phải lau người cho hắn.
Vì vậy, Tử La liền bắt đầu vội vàng cởi quần áo của Mạc Vân Thiên.
Ơ, tại sao bộ áo trong này lại quen thuộc đến vậy chứ!
Tử La nhìn thế nào cũng thấy bộ áo trong màu trắng mà Mạc Vân Thiên đang mặc trên người rất quen thuộc
Lại nhìn đến đường kim “lộn xộn”, vô cùng cẩu thả phía trên, cuối cùng Tử La mới bừng tỉnh hiểu ra
Đây..
đây không phải là áo mà nàng làm cho Mạc Vân Thiên sao?!
Từ lúc Tử La bị Tử Đào ép học thêu thùa may vá, thành phẩm đầu tiên mà nàng làm ra chính là một đối với tặng cho Tử Thụ, sau đó lại nới rộng ra tặng lại cho Mạc Vân Thiên.
Về sau, Tử Là còn làm thêm một ít vớ và túi tiền cho ba huynh đệ Tử Thụ, Tử Hiên và Tiểu Lục, nhưng tất cả chỉ giới hạn trong những món đồ vật nho nhỏ này thôi, dẫu sao nàng thật sự không có thiên phú và kiên nhẫn trong phương diện thêu thùa may vá này.
Mà thứ “lớn nhất” mà Tử La may được, cũng là tác phẩm duy nhất ở phương diện này chính là bộ áo trong mà Mạc Vân Thiên đang mặc đây
Còn vì sao nàng lại làm áo trong mà không phải những loại quần áo khác, dĩ nhiên là bởi vì nó dùng để mặc ở bên trong, dù làm không tốt thì ngoài Mạc Vân Thiên ra không người nào có thể biết được
Mà bộ áo này có thể coi là “tác phẩm lớn nhất” mà nàng làm ra được, không thể đem so với những đồ vật nhỏ bé như vớ và túi tiền nha.
Mà bộ áo trên người Mạc Vân Thiên này rõ ràng cho thấy đã mặc được khá lâu rồi, thậm chí cũng bị giặt đến độ bạc màu luôn, cho thấy chủ nhân nó thường xuyên lấy ra mặc
Lại nhìn đến một ít áo trong khác mà mới vừa nãy Mạc Nhị mang đến đã được gấp lại vô cùng gọn gàng đang đặt trên mép giường, những thứ đó cũng là do tự tay nàng làm, nhìn sơ qua là có thể thấy được nó đã cũ đến mức không nỡ nhìn rồi.
Hai năm qua, Tử La cũng không làm áo trong đưa cho Mạc Vân Thiên nữa, những thứ này hiển nhiên đều do nàng làm từ mấy năm trước rồi, mà rất rõ ràng mấy năm nay Mạc Vân Thiên vẫn luôn mặc chúng
Vừa nghĩ tới đây, mặt Tử La càng ngày càng đỏ lên, hốc mắt cũng bắt đầu hồng hồng.
Thì ra, Mạc Vân Thiên đã thích nàng từ rất lâu rồi!
Nghĩ tới đây, trong lòng Tử La lại cảm động và chua xót
Sờ lên khuôn mặt đang hôn mê của Mạc Vân Thiên, nước mắt của Tử La rơi xuống tay hắn
Sau khi lau nước mắt, Tử La lại bắt đầu nghiêm túc, tỉ mỉ cởi quần áo của Mạc Vân Thiên ra.
Khi nhìn đến thân mình gầy gò của Mạc Vân Thiên, Tử La lại cố nén nước mắt đang chực trào nơi khóe mắt, bắt đầu tỉmỉ lau chùi cho Mạc Vân Thiên.
Tử La lau chùi hết mọi chỗ trên người Mạc Vân Thiên, thậm chí nàng còn chịu đựng nóng bức trên mặt mà lau chùi nơi hạ thân của hắn nữa.
Lúc này, xấu hổ gì đó cũng không còn nằm trong sự suy xét của Tử La nữa rồi, bây giờ trong lòng nàng chỉ có sự cảm động cùng với tình cảm nồng nàn dành cho người đàn ông này mà thôi! Sau khi giúp Mạc Vân Thiên lau chùi thân thể một lần, tiếp theo Tử La giúp hắn mặc một bộ áo trong sạch sẽ
Khi Tử La vừa làm xong hết thảy, vừa định gọi Xuân Hoa, Hạ Hà vào thu dọn thì đúng lúc này hai người họ cũng đã làm xong những thứ mà Tử La nhờ và đã quay lại
Hai người thấy Tử la đã giúp Mạc Vân Thiên lau người xong xuôi, ngay lập tức liền sửng sốt, bọn họ còn tưởng rằng Tử La sẽ chờ mình trở về lau người cho Mạc Vân Thiên chứ.
Nhưng Xuân Hoa, Hạ Hà cũng chỉ hơi lấy làm kinh ngạc một chút mà thôi, sau đó ngay tức khắc đã phục hồi lại tinh thần rồi.
Lúc này, đột nhiên Mạc Tứ lại chạy vào
“Mạc Tứ đại ca, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Tử La thấy Mạc Tứ vẫn luôn bận rộn bỗng nhiên vội vã chạy đến, suy nghĩ không lẽ đã có chuyện gì xảy ra, vì vậy cũng khẩn trương theo.
Xuân Hoa, Hạ Hà thấy vậy cũng sốt ruột nhìn về phía Mạc Tử.