Điền Viên Cẩm Tú

Cuối cùng mạc vân thiên đã trở về


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vì thế, hắn đột nhiên hiểu ra Tử La nhất định muốn kiên trì ở lại trông giữ biến thành, chờ Mạc Vân Thiên trở về, hắn khuyên nhiều hơn nữa cũng vô ích thôi.

Sau khi hiểu rõ việc này, Mạc Tứ không khỏi cảm thấy kính nể Tử La, ngữ khí nói chuyện với Tử La cũng kính cẩn chưa từng thấy: “Vậy được, Tam tiểu thư, Mạc Tứ tôn trọng sự lựa chọn của người!”

Mạc Tứ bây giờ đã hoàn toàn coi Tử La là thiếu phu nhân tương lai duy nhất của hắn, cho nên sự cung kính trong lời nói của hắn là xuất phát từ nội tâm một cách tuyệt đối.

Mạc Tứ quyết định, sau này hắn3nhất định phải đảm bảo dù thành bị phá thì vẫn phải bảo vệ Tử La thật an toàn, không bị thương chút gì.

Tử La nghe giọng của Mạc Tứ thì biết hắn đã hoàn toàn bị năng thuyết phục rồi, hơn nữa còn đơn giản hơn so với suy đoán của nàng, nhưng nàng cũng rất vui vẻ khi thấy thế

Vì vậy, nàng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nói lời cảm ơn với hắn: “Cảm ơn Mạc Tử đại ca đã hiểu cho muội!”

“Tam tiểu thư quá lời rồi, vậy thuộc hạ lui xuống trước đây.” Mạc Tứ chắp tay không nhận, nói cáo từ

Hắn lúc này quả thật không thể đi quá lâu

Tiền tuyến không thể tách rời hắn1được

Hơn nữa, hắn cũng phải nhanh chóng phân phó đám người Mạc Ngũ bảo vệ sự an toàn cho Tử La

Thấy vậy, Tử La cũng biết Mạc Tứ bây giờ không thể tách rời tiền tuyến, bèn nhanh chóng gật đầu: “Được rồi.” Hạ Hà thấy vậy còn muốn nói điều gì, nàng nhìn thấy Mạc Tử sắp đi thì định lên tiếng ngăn cản nhưng bị Xuân Hoa bên cạnh nhanh tay lẹ mắt kéo lại, lắc đầu với nàng.

Khi Hạ Hà kịp phản ứng lại thì Mạc Tử cũng đã ra khỏi lều

Vì vậy, Hạ Hà không khỏi ảo não giậm chân, nhìn về phía Xuân Hoa trách cứ

Nhưng Xuân Hoa thấy vậy vẫn bình chân như vại, lại lắc8đầu với nàng.

Thấy vậy, Hạ Hà cũng đành nhụt chí

“Xuân Hoa tỷ, chúng ta đi cứu chữa cho những thương binh đi

Đám người Mạc Nhị đại ca giờ này chắc đang bận rộn lắm.” Đương nhiên, Tử La cũng chú ý đến động tác của Xuân Hoa, Hạ Hà, biết Hạ Hà còn chưa từ bỏ ý định muốn bảo Mạc Tử đưa nàng đi, nhưng nàng cũng không định nói thêm lần nữa

Dù sao hiện tại, nàng ở lại đã là chuyện không thể thay đổi rồi

Việc cấp bách hơn của nàng bây giờ là mau chóng hỗ trợ cứu chữa cho những thương binh.

Xuân Hoa, Hạ Hà nghe Tử La nói vậy, tất nhiên là vội vàng gật đầu đồng9ý liên tục, rồi cùng Tử La đi ra khỏi lều.

Thời gian sau đó, Tử La hoàn toàn tập trung vùi đầu vào cứu chữa cho thương binh trong quân đội, dùng hết khả năng góp một phần sức lực để thủ thành

Theo thời gian dần trôi, thương binh từ tiền tuyến được đưa tới ngày càng nhiều, Tử La và các quân y, còn có Mạc Nhị ở hậu phương đều cực kỳ bận rộn.

Tuy rằng Tử La không tự mình đi tới tiền tuyến, nhưng nhìn thấy thương binh ngày càng nhiều, số lượng mỗi ngày lại nhiều hơn so với mọi khi, lại nghe được các loại âm thanh ồn ào bên ngoài ngày càng lớn tiếng, nàng cũng7có thể dễ dàng liên tưởng được chiến đấu ở tiền tuyến đang diễn ra quyết liệt, thê thảm thế nào.

Rõ ràng rằng liên quân hai nước dưới thành cũng biết đây là cơ hội tấn công biển thành cuối cùng của bọn chúng, cho nên hiện tại bọn chúng tấn công cũng không chừa lại đường lui nào.

Nhìn thương binh ngày càng nhiều, lại thấy vẻ mặt mọi người ngày càng căng thẳng, lòng Tử La bỗng nhiên lại bình tĩnh kỳ lạ.

Nếu nàng đã lựa chọn ở lại, vậy thì dù xảy ra chuyện gì, nàng cũng sẽ kiên trì tới cùng

Nàng tin tưởng Mạc Vân Thiên nhất định sẽ tới cứu viện bọn họ

Tử La lúc này lại mang sự tin tưởng vững chắc chưa từng có

Cho nên, sau khi hiểu rõ suy nghĩ trong lòng rồi, hiện tại Tử La còn bình tĩnh hơn so với bất kỳ người nào

Hạ Hà ở bên cạnh nhìn thấy Tử La hết sức chuyên chú băng bó vết thương cho thương binh, nhiều lần muốn đi lên nói điều gì với Tử La nhưng đều bị Xuân Hoa dùng ánh mắt cản lại

Cảm nhận được trận chiến ở tiền tuyển ngày càng kịch liệt, Hạ Hà không khỏi hơi cuống lên.

Cuối cùng, đến lúc xung quanh chỉ còn nàng và Xuân Hoa, Hạ Hà không nhịn được dùng âm thanh chỉ có hai người bọn họ mới nghe thấy mà trách cứ: “Xuân Hoa tỷ, lúc trước tại sao tỷ ngăn cản muội gọi Mạc Tử Lai chứ? Còn nữa, tại sao vừa rồi tỷ cũng nhiều lần ngăn cán muội đi khuyên bảo Tam tiểu thư rời khỏi đây?”

“Muội muốn Mạc Tứ tiếp tục khuyên nhủ Tam tiểu thư rời khỏi đây sao?” Thấy vậy, Xuân Hòa cũng nhỏ giọng trả lời.

“Chẳng lẽ không nên như thế sao? Còn nữa, bây giờ chúng ta cũng nên tiếp tục khuyên Tam tiểu thư rời đi mới phải

Muội thấy tình hình ngày hôm nay, nếu như Hầu gia không quay trở lại thì nhất định không giữ được biến thành đâu.”

Xuân Hoa nghe vậy nhưng không trách cứ Hạ Hà, chỉ thở dài một tiếng rồi nhỏ giọng hỏi ngược lại: “Muội cảm thấy Tam tiểu thư sẽ bị chúng ta thuyết phục sao?”

Hạ Hà nghe vậy thì sửng sốt, sau khi gật đầu một cái, suy nghĩ một chút rồi lại lắc đầu

Sau đó, giọng nói của nàng có vẻ bất đắc dĩ: “Chắc là không dễ đâu!” Càng nói, âm thanh càng nhỏ dần, dường như nhỏ đến mức không thể nghe thấy, trong lòng không nhịn được cũng thở dài một tiếng.

“Tam tiểu thư đã hạ quyết tâm nhất định phải phòng thủ biến thành chờ đợi gia trở về rồi

Cho nên chúng ta có nói thêm nữa cũng vô ích thôi

Tình cảm của Tam tiểu thư đối với Hầu gia không phải thứ mà chúng ta có thể hiểu được

Hạ Hà, muội hiếu chưa?”

Hạ Hà nghe Xuân Hoa nói như vậy, cuối cùng cũng hiểu ra

Sau đó, trong lòng nàng cảm thấy rung động vì tình cảm của Tử La đối với Mạc Vân Thiên, không khỏi than thở lên tiếng: “Haiz, hy vọng chúng ta có thể phòng thủ được biến thành này.”

Chỉ có giữ được biến thành, Tử La và Mạc Vân Thiên mới không sao, bọn họ mới có thể có tương lai.

Vào giờ phút này, suy nghĩ của Xuân Hoa cũng giống như Hạ Hà, nghe vậy cũng tràn đầy đồng cảm mà liên tục gật đầu

Sau đó, ánh mắt thâm thúy của nàng nhìn về phía chiến trường, trong lòng âm thầm cầu nguyện nhất định phải giữ được biến thành.

“Được rồi, chúng ta trở về đi

Nhiệm vụ quan trọng nhất của chúng ta hiện giờ là bảo đảm sự an toàn
của Tam tiểu thư.” Ngay sau đó, Xuân Hoa lấy lại tinh thần khỏi sự lo âu, nhắc nhở Hạ Hà.

“Vâng!” Nghe vậy, Hạ Hà đương nhiên cũng không có bất kỳ ý kiến gì, theo sát Xuân Hoa trở lại bên cạnh Tử La.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nhanh chóng đến buổi chiều, sau đó sắp đến chạng vạng tối, nhưng đám người Tử La vẫn không đợi được đám người Mạc Vân Thiên.

Theo thời gian dần trôi, Tử La cũng rõ ràng cảm nhận được sự lo lắng của mọi người xung quanh

Xem tình hình bây giờ, Tử La cũng hiểu rõ với biến thành lúc này, bọn họ đã không còn chống cự nổi

Chẳng lẽ bọn họ thật sự không thể chờ được Mạc Vân Thiên chiến thắng trở về cứu viện bọn họ sao?

Ngay lập tức, Tử La cực kỳ căng thẳng, nhìn thấy ngày càng nhiều thương binh được đưa tới, nàng không khỏi chau mày, ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng

“Tam, Tam thiếu gia, tin tức tốt, tin tức tốt

Hầu gia đã trở về rồi!” Chính vào lúc này, Hạ Hà chạy như bay về phía Tử La, vì cuống cuồng sốt ruột, nàng thậm chí suýt chút nữa đã nói lỡ miệng gọi Tử La là Tam tiểu thư, cũng may cuối cùng đã định thần lại

Nhưng mà, lúc này không ai để ý đến Hạ Hà tạm dừng, sự chú ý của mọi người đều bị nội dung trong lời nói của nàng thu hút

“Cái gì? Hạ Hà, tỷ lặp lại một lần nữa!” Tử La không dám tin vào lỗ tai mình, hỏi ngược lại

Những thương binh xung quanh, còn có Mạc Nhị, Xuân Hoa vừa nghe vậy cũng đều đồng loạt nhìn về phía Hạ Hà, sốt ruột chờ đợi câu trả lời của nàng

“Tiểu nhân nói Hầu gia đã trở về rồi

Hơn nữa còn mang viện binh về nữa

Hiện tại, Hầu gia đã dẫn mọi người đến tiền tuyến thủ thành rồi.” Tốc độ nói chuyện của Hạ Hà vô cùng nhanh, nói đến đây, nàng không nhịn được vui vẻ cao giọng lên: “Chúng ta không sao rồi, cuối cùng chúng ta cũng được cứu rồi!” Nói xong, Hạ Hà không nhịn được rơi giọt nước mắt vui mừng

Mà Hạ Hà vừa dứt lời, mọi người ở đây đều lập tức hoan hô

Thậm chí không ít người còn đỏ cả vành mắt, lệ nóng lưng tròng

“Chúng ta làm được rồi! Chúng ta đã làm được rồi! Cuối cùng chúng ta cũng giữ được biến thành chờ Hầu gia quay về cứu chúng ta rồi!” Có người lên tiếng hoan hô đầu tiên

Ngay sau đó, mọi người định thần lại cũng xúc động, ồ ạt hô to

“Chúng ta không sao rồi, chúng ta làm được rồi.” “Cuối cùng Hầu gia cũng trở về rồi, chúng ta được cứu rồi...”

“Ta biết ngay là Hầu gia sẽ không bỏ lại chúng ta mà.” Thậm chí có người còn kích động đến mức khóc rống lên

Trong phút chốc, đủ loại âm thanh khác nhau tràn ngập bên tai đám người Tử La

Vào giờ phút này, tất cả mọi người đều mừng rỡ như vừa sống sót sau tai nạn vậy

Không lâu sau, trong quân doanh ngoài kia cũng truyền đến tiếng hoan hô của quân đội Mạc gia

Có thể thấy, tin tức Mạc Vân Thiên trở về đã truyền tới trong quân doanh.

Vì vậy, mọi người ở đây càng thêm tin chắc rằng tin tức của Hạ Hà là chính xác

Tử La kích động, cảm khái, sau đó cũng lấy lại tinh thần

Lúc này mới phát hiện thì ra nàng đã lệ nóng lưng tròng từ lúc nào không hay

Nàng lau nước mắt, trong lòng bình yên chưa từng có

Nàng cũng biết Mạc đại ca của nàng, Đại ca ca của nàng nhất định sẽ về cứu bọn họ mà

Lúc này, Tử La rất muốn nhìn thấy Mạc Vân Thiên, muốn đến bên cạnh hắn ngay lập tức

Nhưng nàng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, biết việc cấp bách trước mắt vẫn là tiếp tục cứu chữa thương binh, tiếp tục cố hết mình để có thể đóng góp một phần sức lực bảo vệ biên thành.

Vì thế, sau khi tỉnh táo lại, Tử La bắt đầu tiếp tục cùng đám người Mạc Nhị chữa trị cho các thương binh

Hơn nữa, động tác cũng ngày càng chính xác, dứt khoát.

Hiện tại, Tử La cảm thấy cả người nàng đều tràn đầy sức lực.

Mà lúc này, Mạc Vân Thiên cuối cùng cũng đã đến cửa biến thành.

Mạc Tử từ xa trông thấy Mạc Vân Thiên đang đi về phía bọn họ

Người từ trước đến nay luôn trầm tĩnh như hắn, lúc này cũng không nhịn được mà kích động sải bước chạy về phía đám người Mạc Vân Thiên

Mấy vị tướng lĩnh bên cạnh hắn thấy vậy cũng kích động đi theo

Sau khi quỳ xuống, Mạc Tứ vẫn không giấu được vẻ kích động trên mặt, chắp tay run giọng nói: “Gia, chúng thuộc hạ không phụ ủy thác

Cuối cùng cũng đã giữ được biến thành chờ được ngài chiến thắng trở về!”

Thấy vậy, trong lòng Mạc Vân Thiên cũng xúc động, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh như trước, hắn tự tay tiến lên nâng Mạc Tứ đứng dậy

Sau đó, hắn lại nâng mấy vị tướng lĩnh bên cạnh lên, nhìn thấy phía sau còn có tướng sĩ quỳ, hắn phất tay ra hiệu bọn họ cùng đứng lên.

“Mọi người đã cực khổ rồi!” Sau đó, Mạc Vân Thiên lên tiếng.

Lần đầu tiên, Mạc Tử và các tướng sĩ phía sau nghe thấy chủ soái Mạc Vân Thiên của bọn họ nói ôn hòa như vậy, hơn nữa còn mang theo sự cảm kích nồng đậm

Mặc dù chỉ là một câu nói ngắn ngủi, nhưng cũng đủ khiến các tướng sĩ ở đây cảm động không dứt.

Quả nhiên, sau khi Mạc Vân Thiên trở về, còn có sự gia nhập của quân đội Mạc gia mà hắn dẫn đến, chiến sự ở tiền tuyến nhanh chóng xoay chuyển, tinh thần quân Mạc gia lại tăng vọt lên.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện