Edit: Hương Hương.
Gần tới cuối năm, Tần Tình tình bắt đầu mua sắm hàng tết. Bởi vì bây giờ nhân thủ tương đối nhiều, Tần Tình Tình cũng chuẩn bị nhiều thứ đa dạng hơn. Trước tiên là thịt viên. Cách làm thịt viên cũng không khó, chỉ là khiến cho người ta hơi mệt mỏi thôi. Nếu như là ở hiện đại, có thể dùng máy xay thịt xay nhuyễn ra, tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Nhưng ở thời đại này không có máy xay thịt, nên chỉ có thể dựa vào sức người băm, nhưng làm như vậy sẽ tiêu phí rất nhiều sức lực.
Cũng may hiện tại có người hỗ trợ, Tần Tình Tình chỉ cần phân phó một tiếng, tự nhiên có người tới băm. Sau khi đem tất cả thịt đều băm hết, cho thêm các loại gia vị để ngon miệng hơn. Ngoài ra còn cho thêm mấy quả trứng gà vào quấy đều, để lòng trắng trứng phát huy độ dính, đem tất cả thịt dính lại với nhau. Tiếp theo nấu một nồi nước sôi, , rồi thả từng viên thịt vào nấu chín. Tiêu chí để chín cũng đơn giản, chỉ cần viên thịt dưới đáy nồi nổi lên, có nghĩa là đã chín.
Thịt viên này có thể mang đi nấu canh,mùi vị cũng rất tươi ngon. Cho một ít thịt viên, cải trắng, mộc nhĩ, các loại gia vị vào nồi nấu,là có thể làm ra một nồi canh thịt viên cực kỳ ngon. Ở những ngày lạnh như thế này, có thể uống một chén canh thịt viên nóng hôi hổi, có thể xem như là một loại hưởng thụ.
Tần Tình Tình sau khi nếm thử một chén canh thịt viên, cảm giác rất tốt. Trêu đùa Thần Hi và Đường Đường, uy hai đứa nhỏ uống canh thịt viên. Nàng nghĩ sẽ đem món canh thịt viên này thêm vào thực đơn mới ở tưu lâu Miệng Đầy Hương của nàng.
Huống hồ, thịt viên này có thể thả vào bên trong lẩu ăn. Hiện giờ chủng loại thức ăn ở món lẩu trong Miệng Đầy Hương của nàng cũng không tính là nhiều, mùa đông rau xanh vốn dĩ rất ít, mà thịt thì cũng chỉ có thịt heo, thịt dê, thịt bò.
Bởi vì trâu là để cày, thuộc về công cụ trồng trọt, không được giết số lượng lớn, cho nên thịt dê, thịt bò đều là hạn lượng cung ứng.Cho nên Tần Tình Tình chỉ có thể nghĩ cách gia tăng các chủng loại đồ ăn. Thịt chiên dầu, thịt heo viên, thịt gà viên, thậm chí là cá viên, đủ loại món ăn có thể thả vào lẩu nàng đều bỏ thêm vào.
Khoảng thời gian trước,Tần Tình Tình còn thu được tin từ Ân Triệu Lê. Sau khi hắn về kinh thành, đem món lẩu hiến tặng cho Lão phu nhân nhà mình, Lão phu nhân cực kỳ yêu thích. Bởi vì Lão phu nhân tuổi lớn, đặc biệt thích uống canh nóng, ăn ít đồ nóng hổi. Cho dù có phòng bếp nhỏ, nhưng lúc canh được bưng tới thì cũng có chút nguội, nhưng lẩu thì không giống vậy.
Lão phu nhân vừa có thể ăn được các loại đồ ăn nóng hổi, vừa có thể nói chuyện vui vẻ với tiểu bối trước mặt, trong lòng tự nhiên thập phần sung sướng. Lẩu có thể nấu thành các loại canh, hương hương, các loại khẩu vị tùy theo sở thích từng người. Lão phu nhân vì muốn khoe cho mọi người biết tôn tử mình hiếu thuận, nên thường xuyên mở tiệc mời khách, mỗi lần đều là ăn lẩu.
Trong khoảng thời gian ngắn, món lẩu ở Kinh thành nhanh chóng hoả bạo. Ân Triệu Lê đã bắt đầu thông tri Tần Tình Tình đem tiệm lẩu mở thêm chi nhánh ở kinh thành. Tuy hiện tại thân phận của Viên Vinh Cẩn không thể lộ ra ngoài ánh sáng, nhưng chẳng phải có câu nói Đại ẩn ẩn vu thị* sao. Có ai có thể nghĩ tới trong trấn nhỏ cách phụ cận Kinh thành có ba ngày lộ trình lại ẩn dấu người như thế đâu. Quan trọng hơn là, ai có thể nghĩ tới, đường đường là trưởng tử Viên gia lại cưới một thôn cô bắt đầu làm buôn bán.
(*) Đại ẩn ẩn vu thị: câu nói đầy đủ là “đại ẩn ẩn vu triều, trung ẩn ẩn vu thị, tiểu ẩn ẩn vu hoang dã”. Đây là câu thành ngữ của người Hoa, có nghĩa là: nơi lẩn trốn tốt nhất là nơi nguy hiểm nhất, được chia làm ba loại: nơi ẩn giấu sâu nhất là trong triều đình, sau đó là thành thị đông đúc, mà cách đơn giản nhất chính là tìm nơi hoang dã mà ở.
Tóm lại, một thôn cô dù trình độ nấu ăn có lợi hại như thế nào thì vẫn cứ là một thôn cô, sẽ không khiến cho người khác chú ý tới. Nhưng hiện tại Tần Tình Tình lại không có đủ nhân thủ để đi Kinh thành mở thêm chi nhánh. Cuối cùng vẫn là Ân Triệu Lê không muốn nhìn thấy miếng thịt đến mồm
rồi lại bay mất, nên chủ động đưa ra ý muốn kết phường hợp tác.
Ân Triệu Lê ở kinh thành tìm địa điểm, tìm nhân thủ, Tần Tình Tình chỉ cần đem đám đầu bếp Ân Triệu Lê đưa tới huấn luyện thật tốt là được. Coi như là thế, hai người vẫn chia 5:5.
Ân Triệu Lê đối với chuyện này phi thường bất mãn, nhưng Tần Tình Tình lại biểu hiện không sao hết. Nếu không đồng ý, vậy nàng tự mình chậm rãi huấn luyện nhân thủ, tích góp tiền tài, bắt đầu mở chi nhánh xung quanh Thanh Sơn trấn, sau đó sẽ chạy dần tới Kinh thành. Như vậy, nàng còn có thể hưởng thụ toàn bộ lợi nhuận.
Nếu Ân Triệu Lê không sợ bị những người trong Kinh thành thúc giục, nàng không có ý kiến. Nhưng là Ân Triệu Lê có thể không vội sao? Nãi nãi hắn luôn khoe với mọi người, hắn suốt ngày bị mọi người thúc giục liên tục. Thậm chí có người nói muốn tới Thanh Sơn trấn "thỉnh" Tần Tình Tình tới kinh thành.
Chuyện này doạ Ân Triệu Lê sợ, nếu để Viên Vinh Cẩn trở về biết được, còn không đánh chết hắn. Khuôn mặt phong hoa tuyết nguyệt của hắn sao có thể bị đánh hỏng. Cho nên hắn vẫn là chấp nhận ăn mệt chút cùng nhau kết phường. Cũng bởi vậy, Ân Triệu Lê quyết đinh viết một lá thư cho Viên Vinh Cẩn, không đề cập tới tình huống hiện tại trong nhà, muốn chờ xem vẻ mặt khiếp sợ của Viên Vinh Cẩn sau khi trở về nhà.
Bởi vì có Ân Triệu Lê gia nhập, nên tửu lâu của Tần Tình Tình mọc lên như nấm. Ân Triệu Lê không hổ là nhi tử của Tể tướng, trình độ moi tiền ở Kinh thành có thể xếp số một, Hắn chơi lớn phái mười mấy đầu bếp tới chỗ Tần Tình Tình học tập tay nghề, cuối cùng cùng lúc mở ra năm sau tửu lâu Miệng Đầy Hương ở Kinh thành.
Cùng lúc đó, Ân Triệu Lê còn phụ trách hoạt động buôn bán thêm.em tất cả số tương vừng đã chế biến tốt tới các phủ ở Kinh thành, còn kèm thêm danh sách các loại phương pháp sử dụng. Nên biết tương vừng không chỉ dùng khi ăn lẩu, , hương hương, còn có thể dùng với các món ăn khác. Tương vừng này mùi thơm ngào ngạt rất được hài tử yêu thích, cho nên tương vừng ở Kinh thành tiêu thụ cực kỳ tốt. Mà hắn để giá cũng cực kỳ cao, có thể nói nhờ vậy kiếm về được một món lợi nhuận kếch xù.
Trước khi ăn tết, Tần Tình Tình thu được số tiền chia hoa hồng lần thứ nhất của mình. Tổng cộng ba vạn lượng bạc. Điều này không khỏi làm nàng cảm khái, kẻ có tiền thật sự rất tốt để kiếm lời. Lúc này mới có ngắn gủi nửa tháng, Tần Tình Tình đã kiếm được số tiền lớn như vậy. Chờ sang năm, nói không chừng thu vào sẽ càng hiều hơn.
Bản thân Tần Tình Tình thấy tửu lâu nhỏ của mình ở Thanh Sơn trấn thu vào cũng không có cao như vậy, hơn một tháng tổng cộng kiếm vào mới được năm ngàn lượng bạc. Năm ngàn lượng bạc ở chỗ này có thể coi là rất nhiều, làm cho rất nhiều người đỏ mắt. Nhưng bởi vì hiện tại Tần Tình Tình cùng Kinh thành có liên hệ chặt chẽ, cũng không có người nào dám tới cửa quấy rối.
Tần Tình Tình cũng không phải là người keo kiệt, nàng phát cho mọi người trong tiệm tiền thưởng rất hậu hĩnh, để cho họ nghỉ làm về nhà ăn tết. Chớp mắt sẽ tới lễ mừng năm mới, mọi người đều ở nhà vội vàng chuẩn bị hàng tết,Tần Tình Tình ở nhà cũng không ngoại lệ.
Hai ngày nay Viên Vinh Dịch cũng được sư phó cho nghỉ, cũng bố trí một ít công khoá, nhưng cũng không quá bận rộn. Mặc kệ thế nào cũng muốn cho học trò trôi qua một cái tết thoải mái, không phải sao.
Tối hai mươi chín tháng chạp,Tần Tình Tình và Viên Vinh Dịch kiểm kê đồ ăn tết,vừa thu thập vừa nhỏ giọng oán giận, nói: "Năm trước ca ca không cùng chúng ta ăn tết với nhau, không biết năm nay hắn có thể trở về hay không?".
Hết Chương 52.