Cửa hàng bánh bao.
Diệp Đông vốn đang dọn dẹp vệ sinh cùng mẹ.
Trong tiệm, dì Trương và dì Vương cũng đang làm việc.
Ngày đó anh cũng đã đưa dì Vương về cùng làm với mẹ mình.
Dì Trương nhận được một cuộc điện thoại.
Ngay sau đó, bà ấy trở nên sốt ruột.
“Xuân Hương, nhà tôi có chút chuyện, tôi xin nghỉ về trước nhé.”
Đào Xuân Hương nghi ngờ hỏi: “Chị Trương, chị có chuyện gì gấp, nói với tôi xem tôi có giúp được gì không?”
Dì Trương muốn nói lại thôi, có vẻ như nghĩ đến hôm nay Đào Xuân Hương đang bận tối mắt tối mũi, nên không nói nữa.
“Chỉ là chút chuyện nhỏ trong nhà thôi, không có gì to tát cả.”
Nói xong, dì Trương leo lên xe đạp điện rời đi.
“Dì Vương, rốt cuộc nhà dì Vương có chuyện gì vậy?”
Diệp Đông hỏi.
Dì Vương và dì Trương ở cùng nhau, khó tránh sẽ nghe được chút chuyện: “Chắc là con trai chị trương muốn đính hôn, hình như có một nhà giàu cũng thích cô gái kia, nên cản trở…”
Hôn nhân đại sự, đối với rất nhiều gia đình, tuyệt đối là chuyện lớn!
Diệp Đông nhanh chóng quyết định: “Mẹ, nhà dì Trương ở đâu? Để con qua xem!”
Đào Xuân Hương gật đầu, nói: “Nhà chị ấy ở tiểu khu chỗ nhà máy cơ khí cũ gần đây!”
Diệp Đông không chần chờ, chậm trễ thêm chút nào, leo lên xe điện, đi thẳng đến nhà dì Trương.
Nhà dì Trương ở tiểu khu cạnh nhà máy cơ khí cũ, một tiểu khu cũ kỹ, có thể nói khu này chỉ có người lao động thấp ở.
Nói ra thì sau khi mở được tiệm bánh bao này, vì sợ mẹ mệt nhọc Diệp Đông thu nạp dì Vương cùng dì Trương, xem như là họ có kinh nghiệm.
Cũng là có người bầu bạn cùng mẹ, mà họ lại có thu nhập.
Ở cửa tiểu khu có một chiếc BMW mới tính đang đậu, chắn ngang trước cửa, chặn lại con đường vốn đã không được rộng.
Phía trước chiếc xe là một người thanh niên, quần áo chỉnh tề, mặt vênh váo.
Đối diện người đó là sáu người.
Hiển nhiên là hai gia đình.
Theo thứ tự là nhà dì Trương: Trương Mai, Lưu Hoàn và con trai Lưu Bá.
Nhà còn lại chính là thông gia của nhà họ: Tôn Nhã, Trịnh Nam và con gái Trịnh Sương Sương.
Từ rất lâu trước kia, Lưu Hoàn và Trịnh Nam từng làm việc ở một xí nghiệp trong nước, chỗ ở này cũng là nhà công vụ được phân trước kia, cùng nhau sống trong một khu.
Quan hệ giữa hai nhà rất tốt, Lưu Bá và Trịnh Sương Sương là thanh mai trúc mã, bây giờ trưởng thành, hai người cũng theo tự nhiên trở thành người yêu.
Theo lý mà nói, hai nhà đều rất vui mừng, cũng chuẩn bị mấy ngày nữa sẽ đính hôn…
Thế nhưng, đột nhiên lại có biến cố.
Một người tên Mã Đại Hành lại thích Trịnh Sương Sương!
Mã Đại Hành chính là người thanh niên trước mắt.
Hơn nữa, gia thế, thế lực của nhà Mã Đại Hành cao hơn hai nhà bọn họ rất nhiều, căn bản khó mà cản được.
“Nếu tao nhớ không nhầm, mày tên Lưu Bá đúng không?”
“Ha ha, một tên tép riu! Giờ mày lại dám cả gan nhìn tao bằng ánh mắt khiêu khích như vậy…”
“Tao rất khó chịu! Nên…”
Mã Đại Hành mới nói được một nửa đã ra tay rồi.
Hiển nhiên, hắn ta cũng có chút võ.
Bộp! Bộp! Bộp!
Mã Đại Hành trực tiếp đá ba cái, đạp Lưu Bá, Lưu Hoàn và Trương Mai ngã xuống đất.
Hơn nữa, Mã Đại Hành ra tay vô cùng tàn nhẫn, trực tiếp đạp vào bụng bọn họ.
Ba người đều đau đớn kêu thảm thiết, mất năng lực phản kháng.
“Thằng khốn!”
Trịnh Sương Sương vô cùng lo lắng, chạy nhanh đến chỗ Lưu Bá, Lưu Hoàn và Trương Mai.
Hai người Trịnh Nam và Tôn Nhã cũng vô cùng căm thù: “Mã Đại Hành, cậu đúng là coi thường pháp luật mà.
Cậu sẽ bị trời phạt!”
Mã Đại Hành cười nhạt.
“Ha ha, pháp luật sao? Ở đây, tôi chính là pháp luật? Trời phạt? Tôi chưa từng nghe trời sẽ phạt tôi!”
“À đúng rồi, nếu như tôi muốn Trịnh Sương Sương làm vợ tôi, thì ông bà cũng là ba mẹ vợ của tôi!”
“Đương nhiên, bây giờ biểu hiện của hai người kém quá, tôi rất không hài lòng! Thế nên, Trịnh Sương Sương chỉ có thể làm gái của tôi trước, để tôi chơi đùa, còn về làm vợ, phải xem biểu hiện sau này thế nào!”
Mấy người hàng xóm xung quanh đều chú ý tới tình hình bên này,