Đối với bọn họ mà nói, việc có thầy Quách đến tham dự buổi họp lớp này, thật ra chỉ là tượng trưng mà thôi.
Lần nói họp lớp này chỉ là tìm mối quan hệ tốt đẹp mà thôi.
Đợi đến lần họp lớp tiếp theo, bọn họ sẽ chọn ra những người có quan hệ tốt đẹp, tạo thành một vòng tròn cùng cấp bậc với nhau.
Căn bản sẽ không có thầy Quách và những người bạn học không có cùng cấp bậc với họ.
Trong mắt bọn họ, chỉ có hoàn cảnh gia đình, địa vị xã hội ngang hàng hoặc hơn, mới chính là thứ mà bọn họ để tâm đến.
Cho nên, ai ở đây đều cũng muốn lấy lòng Vương Huy Phát.
Cho dù là coi thường thầy Quách cũng không thành vấn đề.
“Mọi người, tôi tuổi tác cao, gan có chút không tốt, xin phép uống ít một chút...”
Thầy Quách áy náy nói.
Lưu Thông lắc đầu, nói: “Thầy Quách, lời ấy sai rồi.”
“Chúng ta quanh năm suốt tháng biết mấy lần gặp nhau? Cho nên, lần này nhất định phải cạn ly.”
Thầy Quách cũng biết, những người này là đang lấy lòng Vương Huy Phát.
“Huy Phát, tôi uống nửa ly vậy…”
Thầy Quách có chút khẩn cầu.
Bởi vì quan hệ của con trai, ông thật sự không dám để cho Vương Huy Phát tức giận.
Vương Huy Phát lắc đầu: “Thầy Quách, như vậy đi, thầy bây giờ uống hai ly, tôi liền đem cái dự án nhỏ kia giao cho con của thầy làm.”
“Nếu như không có chuyện gì xảy ra, con của thầy nhận được dự án này như vậy, hẳn là sẽ được công ty sẽ thăng chức cho cậu ta đúng không?”
Thầy Quách khẽ run, lại cảm nhận có chút nhục nhã, nhưng vì con trai, khẽ cắn môi, nói: “Được, tôi uống hai ly.”
Vương Huy Phát ngạo nghễ, dường như có thể điều khiển mọi số phận bất kỳ ai.
Vô cùng có thành tựu!
“Vương thiếu thật lợi hại, thầy Quách lúc trước có biệt danh là lão già ngoan cố.
Khi đưa ra quyết định, ông ấy sẽ không thay đổi.”
“Nhưng mà, trước mặt Vương thiếu, chỉ một câu nói, liền chỉnh được tính tình của lão già này.”
Bọn người Lưu Thông cười đùa nói.
Bọn họ là vì nịnh nọt, lấy lòng Vương Huy Phát, nhưng bọn họ cũng chế giễu và coi thường thầy Quách, chủ nhiệm năm xưa của họ.
Khi thầy Quách cầm ly rượu lên, ông cố ý lấy tay che mắt mình.
Vì trong ánh mắt ông tràn đầy sự nhục nhã, ông như muốn rơi lệ.
Ngay lập tức, một cái tay chặn ly rượu của ông lại.
“Thầy Quách, không muốn uống thì đừng uống.
Sức khỏe quan trọng nhất.”
“Không cần phải để ý đến lời nói của những tên cặn bã này.”
Diệp Đông nhẹ giọng nói.
Thầy Quách không nhịn được nữa, hai mắt lập tức ươn ướt.
Suy cho cùng, không phải người nào cũng nịnh hót.
Cũng còn có người quan tâm đến tình thầy trò.
“Diệp Đông, cảm ơn trò.”
Thầy Quách nói.
Diệp Đông nói: “Thầy Quách, người phải nói cảm ơn là con.
Ban đầu là thầy đã khuyên con lúc đó, con đã không phụ sự mong đợi của thầy.”
Bộp bộp bộp.
Một hồi vang dội vỗ tay âm thanh vang lên.
“Thực sự là một câu chuyện thầy trò sâu sắc.
Thật sự rất cảm động.”
Người lên tiếng chính là Vương Huy Phát.
Trên mặt của anh ta tỏ vẻ khinh thường, còn có vẻ tức giận.
Vốn dĩ Liên Thục Giai muốn ngồi bên Diệp Đông, một tên phế vật, còn hơn là ngồi bên anh để có thể diện, điều này làm anh ta cảm thấy tức giận vô cùng.
Bây giờ, Diệp Đông lại còn dám nói anh ta là cặn bã.
“Diệp Đông, cậu ngông cuồng quá rồi.
Cậu thành công làm tôi vô cùng chướng mắt.”
“Vốn là tôi còn muốn tạm thời để cho người ở đây ăn xong một bữa cơm...!Nhưng, bây giờ tôi thay đổi chủ ý.”
“Bây giờ, ai cho Diệp Đông hai cái bạt tai, đem hắn ném ra bên ngoài.Tôi sẽ kí hợp đồng dự án với người đó không dưới ba mươi tỷ.”
Vương Huy Phát vừa nói vừa cười.
“Vương thiếu, tôi xung phong.
Hợp đồng hay không hợp đồng cũng không quan trọng.”
“Mấu chốt là tôi cùng Vương thiếu tính tình giống nhau, tôi cũng thấy tên Diệp Đông này không vừa mắt”
Lưu Thông, bây giờ mới lên tiếng.
Vương Huy Phát gật gật đầu, nói: “Được, Lưu Thông, không tệ.
Về sau tôi sẽ mời cậu thường xuyên tới uống trà.”
Lưu Thông nghe được câu nói này của Vương Huy Phát, quả thực là hưng phấn muốn nhảy dựng lên.
Hôm nay hắn bỏ công biểu hiện như vậy, không phải là chờ câu nói này sao.
“Cảm ơn Vương thiếu.”
Lưu Thông nói xong, lập tức, quay người hướng về Diệp Đông.
“Diệp Đông, tôi sẽ đánh cậu nhẹ tay nha ha ha ha.”
“Tôi cũng muốn thấy mọi sản nghiệp liên quan tới cậu bị lụi bại.”
“Nghe nói gia tộc của ông ngoại cậu có công ty sản xuất sản phẩm chăm sóc sức khỏe, tôi sẽ