Diệp Đông luyện chế những thuốc này dịch, dược lực đều là vô cùng mạnh.
Ngay từ đầu còn không có gì cảm giác.
Nhưng mà.
Rất nhanh.
Dung dịch dược của Diệp Đông dần lan ra khắp cả người, bắt đầu thấm vào da.
Diệp Đông cảm thấy tất cả kinh mạch trong cơ thể đều sắp phồng lên như sắp vỡ tung.
Anh cảm thấy da thịt mình rất ngứa ngáy.
Xương tủy dường như đang bị thiêu đốt.
Cảm giác của Diệp Đông lúc này như là bị hàng ngàn con kiến cắn trên người.
Cảm giác này, đối với ai mà nói, e rằng đã chịu không được, đã hét lên thất thanh rồi.
Thế nhưng, Diệp Đông dùng sức nghiến răng.
Anh nghiến răng, thậm chí còn phát ra âm thanh siết chặt, anh thậm chí cắn chặt môi đến bị chảy máu.
Toàn thân anh căng cứng, các cơ bắp đều muốn nổ tung.
Một canh giờ.
Hai canh giờ.
Ba canh giờ.
Đã được sáu canh giờ.
Loại cảm giác này không chỉ biến mất, ngược lại còn tăng dần lên.
Dù gì thì Diệp Đông cũng là một người thường.
Anh cuối cùng cũng không chịu nổi.
“A…”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Nếu Trường An Không Tồn Tại
2.
Bên Em Tháng Đổi Năm Dời
3.
Yêu Đương Với Trúc Mã Alpha (Trúc Mã Alpha Của Tôi Có Độc)
4.
Tổng Giám Của Ta Không Thể Nào Đáng Yêu Như Thế
=====================================
Diệp Đông gào thét lên.
Anh đã chịu đựng đến cực độ.
Tiếng hét như sư tử, hổ gầm.
Hai bảo vệ canh gác ngoài cửa nghe thấy âm thanh này cũng cảm thấy lo sợ.
Dường như âm thanh này đã làm ảnh hưởng đến tinh thần của họ.
Bọn họ thậm chí cũng trở nên hoảng hốt.
Hai nhân viên bảo vệ lại lo lắng..
“Diệp thiếu, ngài sao vậy?”
Hai nhân viên bảo vệ lập tức hét lớn hỏi.
Nhưng mà đáp lại họ chỉ là tiếng hét của Diệp Đông.
“Chúng ta lập tức xông vào xem như nào.”
“Không được.
Lão gia cùng đại tiểu thư đã nói, không có mệnh lệnh của Diệp thiếu, bất cứ ai cũng không được quấy rầy.
Hơn nữa, chúng ta cũng không có chìa khoá.”
Nhà chính này, nhìn như một ngôi nhà bình thường, đơn sơ, kỳ thực bên trong được bao xung quanh một lưới thép không gỉ, cửa ra và cửa vào đều được thiết lập một cách đặt biệt, muốn trực tiếp xông vào là rất khó.
Hai nhân viên bảo vệ lại càng lo lắng.
Lúc này.
Bọn họ lập tức gọi cho Lý Mỹ Na, Lý Diệu Thần.
Lý Mỹ Na, Lý Diệu Thần, hai người đều đang xử lý công việc của họ, nhưng mà sau khi nghe bảo vệ kể, họ lập tức trở về.
Bọn họ vừa mới gần tới nhà chính, liền nghe được tiếng hét của Diệp Đông.
Tiếng hét này, cùng với giọng nói không thể nghe được, nhất định là ở mức độ cực kỳ đau đớn.
“Ông ơi, có chuyện gì thế này? Diệp thiếu có vẻ rất đau đớn.”
Lý Mỹ Na, khuôn mặt cô ấy không thể kiểm soát được vì sự lo lắng vô tận.
Trong lòng Lý Mỹ Na, Diệp Đông đã sớm chiếm một vị trí trong lòng cô, khó có thể bỏ.
Bây giờ, Diệp Đông đau đớn như vậy, cô sao có thể không quan tâm.
Lý Diệu Thần tất nhiên đã nhìn ra sự quan tâm và lo lắng của cháu gái mình với Diệp Đông.
“Có lẽ Diệp thiếu đã uống các dược liệu đó, dược liệu đã tác dụng lên cơ thể.”
Lý Diệu Thần nói.
“Ông ơi, chúng ta nhanh chóng vào trong đi.”
Lý Mỹ Na sốt ruột nói.
Lý Diệu Thần lắc đầu: “Diệp thiếu có lẽ cũng đang luyện tập võ đạo, chúng ta không thể tự tiện xông vào được.
Ta phải hỏi ngài ấy đã.”
Lúc này.
“Diệp thiếu, người như thế nào rồi?”
Lý Diệu Thần dùng nội lực hỏi.
Bây giờ chỉ có sử dụng nội lực, mới có thể để Diệp Đông nghe được.
Quả nhiên.
Diệp Đông nghe câu hỏi này không khỏi cảm thấy cực kỳ ngứa ngáy.
“Tôi không sao.
Không có lệnh của tôi, không cần đi vào.”
Diệp Đông gần như cưỡng chế đè nén cảm giác đau đớn kia, mới nói ra một câu như vậy.
Lập tức.
Diệp Đông lại một lần nữa tràn ngập cảm giác cực kỳ ngứa ngáy này khắp người.
Bên ngoài.
“Nghe theo mệnh lệnh của Diệp thiếu”
“Chúng ta hãy đợi ở đây.”
Lý Diệu Thần nói.
Lý Mỹ Na gật đầu nói: "Được rồi.
Ông nội sức khỏe của ông không tốt, ông về nghỉ ngơi đi.
Con sẽ ở đây.".
Lý Diệu Thần tất nhiên biết thể trạng của mình như thế nào, nếu ông ở đây lâu, có lẽ ông sẽ có chuyện.
“Mỹ Na, nếu gặp bất cứ chuyện gì, lập tức nói cho ông.”
Lý Diệu Thần dặn dò một câu mới rời đi.
Lý Mỹ Na vừa ở