Lý Mỹ Na cố nén mấy suy nghĩ linh tinh xuống, lập tức giặt quần áo cho Diệp Đông.
Vì Diệp Đông rèn luyện bài ra một ít tạp chất nên nước tắm của anh nói hơi khó nghe thì có chút bẩn.
Bản thân Lý Mỹ Na là Đại tiểu thư, bình thường ngoại trừ nội y tự mình giặt ra thì tất cả những thứ khác đều giao cho bảo mẫu hoặc người làm trong nhà giặt.
Bình thường, chỉ nghe phong thanh nhiều nam sinh có vấn đề trong người thì cô ta cũng cau mày khó chịu.
Nhưng lần này lại không như vậy!
Vậy mà cô ta lại có thể bình tĩnh tâm tình giặt quần áo cho Diệp Đông!
Sau khi giặt sạch sẽ, thậm chí trên mặt của Lý Mỹ Na còn lộ nụ cười chiến thắng.
"Giặt sạch xong chắc sẽ thơm nhỉ! "
Lý Mỹ Na gần như là vô thức cầm quần áo trong tay lên ngửi.
Quả nhiên quần áo mang theo hương thơm nhàn nhạt.
Cô ta hài lòng.
"A! "
Lý Mỹ Na giật mình, lúc này mới biết bản thân đang đặt quần áo mới giặt trước mũi, gương mặt nháy mắt đỏ bừng.
Bởi vì bộ quần áo này không phải bộ quần áo nào khác!
Mà chính là nội y của Diệp Đông! Chính là loại quần áo che đi nơi tư mật!
Cô ta đỏ mặt phơi quần áo Diệp Đông dưới nắng.
Cả quá trình Lý Mỹ Na giặt quần áo tốn khoảng hai tiếng đồng hồ.
Nếu như trong quá khứ, tổng tài mỹ nữ như cô ta chắc chắn cho rằng như vậy rất tốn thời gian!
Nhưng lần này cô ta lại cực kỳ kiên nhẫn!
Trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường!
Có thể làm đủ các loại chuyện cho một người đàn ông, đã thế lại còn không cảm thấy phiền chán mà ngược lại cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc chính là dấu hiệu người con gái đã hãm sâu vào lưới tình.
Đúng vào lúc này, điện thoại của Lý Mỹ Na vang lên.
Nhìn số điện thoại hiện trên màn hình di động, sắc mặt của Lý Mỹ Na cũng trở nên tôn kính hơn nhiều.
"Sư phụ! "
Lý Mỹ Na bắt máy nói.
Bên kia đầu dây vang lên thanh âm uy nghiêm của một nữ trung niên.
"Mỹ Na, hôm nay vi sư sẽ đến chỗ con!"
"Còn nữa, vi sư muốn nói một chuyện tốt cho con biết! Đúng rồi, con cho người trong gia tộc tập hợp lại đi!"
Trong âm thanh uy nghiêm của nữ trung niên còn mang theo tia khẳng định kiên định.
Lý Mỹ Na nói: "Sư phụ, bây giờ người đến luôn sao? Con đi đón người!"
Nữ trung niên nói: "Không cần! Có người đón vi sư! Một giờ sau vi sư sẽ tới nới!"
Sau khi tắt máy, Lý Mỹ Na lập tức nói chuyện này cho Lý Diệu Thần.
Sau khi Lý Diệu Thần biết được tin tức này lập tức liên hệ cho những người ở vị trí đứng đầu trong gia tộc.
Các vị cao nhân vốn ở các nơi Lục Nam, sau khi nhận được tin lập tức sử dụng tất cả phương thức, quan hệ, dùng tốc độ nhanh nhất tập trung tại nhà cũ.
"Cha, không biết lần này Phùng sư phụ đến đây vì chuyện gì?"
Lý Khải là cha của Lý Mỹ Na, hiện tại tất cả thành viên trong nhà đều cảm thấy nghi hoặc.
Bởi vì thời gian lần này quá gấp gáp!
Vài vị cao tầng khác trong Tôn gia như anh cả của Lý Khải là Lý Sơn và em gái Lý Trạch của Lý Khải đều nghi hoặc nhìn về phía Lý Diệu Thần.
Ngoài ra còn có một số cao tầng bên chi thứ, người bên phía chi thứ hai và chi thứ ba có vài người đã tốt lắm rồi.
Mà Phùng sư phụ trong miệng Lý Khải cũng chính là sư phụ võ đạo của Lý Mỹ Na trước đây, Phùng Thư.
Phùng Thư chính là cao thủ nội kình nhất phẩm hậu kỳ!
Đã từng đưa cho Lý Khải một ít công pháp võ đạo, nhờ đó mới có thể đột phá.
Cho nên địa vị của bà ta ở Tôn gia cũng rất cao.
Mọi người nghe thấy tên của Phùng Thư cũng đều cảm thấy kinh sợ trong lòng.
Lý Diệu Thần nói: "Phùng sư phụ gọi điện cho Mỹ Na.
Nói có chuyện tốt muốn nói cho chúng ta biết, muốn mọi người trong gia tộc tập hợp lại.
"
"Phùng sư phụ là người vĩ đại như vậy, nếu như nói là có chuyện tốt cho chúng ta thì chắc chắn là chuyện tốt!"
"Phùng sư phụ quan tâm đến Tôn gia chúng ta quá rồi! Trên mảng võ đạo đã chỉ bảo chúng ta rất nhiều.
Mà lúc này có chuyện tốt vẫn để ý đến chúng ta!"
"Gia tộc chúng ta hiện tại nhìn như đều dựa vào