Phùng Thư uống trà xong nhưng Lý Diệu Thần vẫn không trả lời bà ta!
Lúc đầu bà ta nói xưng hô đó với Lý Diệu Thần đương nhiên là lúc này cũng chỉ Lý Diệu Thần!
Lý Diệu Thần lo lắng nhìn Lý Mỹ Na.
Lý Diệu Thần quả thực rất yêu thương Lý Mỹ Na, không hy vọng cháu gái mình sẽ khổ sở.
Ông ấy hiểu rõ cháu gái mình sẽ không tùy tiện khuất phục như vậy!
Lý Khải dường như cảm thấy cha mình đang thất thần thì nói: "Ba, Phùng sư phụ đang hỏi cha đấy!"
Lúc này Lý Diệu Thần mới giật mình hồi phục tinh thần.
"Phùng sư phụ, Mỹ Na chưa từng tiếp xúc làm quen với Khương Văn, sẽ không tránh khỏi có một số chuyện không hợp ý...!Không thì để bọn họ làm quen tiếp xúc một thời gian trước rồi quyết định?"
Lý Diệu Thần uyển chuyển nói.
Đây là thứ ông có khả năng tranh thủ lúc này.
Phùng Thư cười nói: "Tôn gia chủ, vừa rồi không trả lời tôi ngay là vì lo lắng chuyện này sao.
Quả nhiên là Tôn gia chủ rất yêu thương Mỹ Na."
Mặt Phùng Thư rất thản nhiên.
Đồng thời bà ta cũng dần bình tĩnh trở lại.
Ở trong lòng bà ta, bà ta là người truyền công pháp của Lý Mỹ Na, còn chỉ điểm cho Lý Khải, chính là ân nhân lớn nhất của Tôn gia.
Lý Diệu Thần nhìn bà ta cũng phải tôn kính.
Nhưng mà vừa rồi Lý Diệu Thần không đáp lời bà ta khiến bà ta cảm thấy khó chịu.
Hiện tại đã có lời giải thích nên trên mặt bà ta lại nở nụ cười, dừng một chút mới nói: "Nhưng cũng không cần để bọn họ làm quen đâu.
Khương Văn thật sự thích Mỹ Na, hơn nữa còn đồng ý nhất định sẽ để Mỹ Na làm mợ Khương, là vợ cả, bà Khương tương lai của Khương gia!"
"Cho nên Khương Văn sẽ không bạc đãi Mỹ Na đâu! Mỹ Na sẽ không chịu thiệt!"
"Ha ha, Khương Văn, không phải đã chuẩn bị nhẫn sẵn rồi sao? Mau đi cầu hôn Khương Di đi!"
Khương Văn lập tức gật đầu, thản nhiên bước tới trước mặt Mỹ Na.
"Mỹ Na, trong một buổi tiệc trước đây, sau khi nhìn thấy em anh đã trúng tiếng sét ái tình!"
"Chỉ tiếc lần đó em rời đi vội vàng nên anh không có cơ hội để đến gần em!"
"Hiện tại là lần thứ hai thấy em, anh cảm thấy rất vui!"
"Đây là chiếc nhẫn kim cương được tạo bởi đại sư đỉnh cấp thế giới, toàn bộ thế giới chỉ có chín mươi chín chiếc!"
"Hiện tại, anh tặng cho em! Hy vọng em có thể đồng ý lời cầu hôn của anh!"
Khương Văn thậm chí còn quỳ một gối xuống, làm ra vẻ thân sĩ.
Tầng lớp con chấu Tôn gia cũng có cô gái khác, ví dụ như Lý Mỹ Liên, trưởng thành cũng cực kỳ xinh đẹp.
Lúc này hai mắt cô ta dường như có bông hoa mê muội: "Thật lãng mạn! Cậu Khương quả thật rất có lòng!"
"Chị Mỹ Na, chị mau đồng ý đi!"
Lý Mỹ Liên làm như cô ta mới là người được cầu hôn vậy, trong âm thanh còn mang theo sự kích động run rẩy.
Cô ta chính là con gái của Lý Trạch - cô của Lý Mỹ Na.
Cô của Lý Mỹ Na - Lý Trạch cũng không ra ngoài ở mà vẫn ở lại Tôn gia, vị hôn phu của bà ta cũng đến đây ở rể.
Chuyện này cũng là bà ta cam tâm tình nguyện làm như vậy!
Dù sao lợi ích của Tôn gia rất lớn! Nếu như bà ta gả ra ngoài thì sao còn có thể hưởng thụ lợi ích mà Tôn gia mang đến được!
Cho nên Lý Trạch hiện tại ở trong Tôn gia cũng có thể coi như là trưởng lão, tiếp nhận một trong những sản nghiệp của Tôn gia.
Mà bản thân Lý Mỹ Liên cũng là Tổng Giám đốc của một công ty chi nhánh...
Giờ phút này, trong nội tâm của cô ta đang gào thét điên cười: "Nếu tôi là cô cả Tôn gia, tôi nhất định sẽ nhanh chóng đồng ý! Vì sao tôi không phải là cô cả Tôn Gia chứ!"
Tuy rằng Khương Văn đang quỳ gối nhưng trong ánh mắt lại tràn ngập sự tự tin và ngạo nghễ.
Gia tộc của anh ta sắp tiến vào hàng ngũ gia tộc hạng nhất! cha là tông sư nửa bước Hóa Cảnh! Mà bản thân anh ta tuổi trẻ tài cao, là cậu chủ của gia tộc, là võ giả nội kình nhị phẩm!
Người đàn ông như anh ta chỉ cần cầu hồi thì không có một người con gái nào ở cả Lục Nam từ chối!
Nhưng mà...
Lúc này Lý Mỹ Na cuối cùng cũng giật mình tỉnh táo lại: "Cậu Khương, tôi không đồng ý!"
Nói xong, Lý Mỹ Na nhanh chóng trốn tránh