Ngay lập tức.
Đôi mắt đó giống như của một vị quỷ thần đến từ địa ngục, nhìn về phía những người nhà họ Khương hiện đang có mặt!
"Các người, đáng chết!"
Diệp Đông nhẹ giọng nói.
Nghe được lời này của Diệp Đông, thậm chí những người nhà họ Khương đều không có phản ứng!
Bởi vì, bọn họ đã hoàn toàn chấn động đến không thể suy nghĩ! Mất đi cảm xúc!
Một tông sư mạnh mẽ như vậy lại dễ dàng bị Diệp Đông tiêu diệt!
Đó cũng là lần đầu tiên trong đời họ nhìn thấy một tông sư thực sự!
Hơn nữa, lần đầu tiên nhìn thấy tông sư, đã nhìn thấy tông sư chết!
Diệp Đông cũng ra tay.
Anh đang đứng ở trên không!
Những mảnh gốm vỡ rơi trên mặt đất xuyên qua tay anh, xuyên qua không khí, phát ra tiếng nổ vang, trực tiếp cắm v.ào trái tim của những người nhà họ Khương kia!
Những người trong nhà họ Khương đã bị xóa sổ, trực tiếp khiến cho bọn họ một cú sốc rất lớn!
Diệp Đông lập tức chuyển động.
Đầu tiên anh đi đến trước mặt đám người Thẩm Vạn.
Đám người Thẩm Vạn vừa mới tận mắt chứng kiến Diệp Đông phế bỏ tông sư!
Trong lòng cũng sốc tới cực độ!
Diệp Đông này có thể phế bỏ một tông sư đang tồn tại!
"Nín thở tập trung tinh thần, về sau đừng cử động để tụ nội lực!"
Diệp Đông nhẹ giọng nói.
"Được, cậu Diệp!"
Đám người Thẩm Vạn nói.
Diệp Đông khẽ gật đầu, ngay lập tức kích phát nội lực bên trong!
Đám người Thẩm Vạn vốn đã cảm giác được nội lực của Văn Cửu Đao tác động tới trái tim của bọn họ! Khiến bọn họ cảm thấy áp lực cùng uy hiếp!
Nhưng mà thời điểm khi nội lực của Diệp Đông dâng trào, thậm chí còn trực tiếp tiêu tán nội lực của Văn Cửu Đao! Hơn nữa không làm tổn thương đến trái tim của bọn họ!
Ngay lập tức.
Lần thứ hai Diệp Đông đi tới trước mặt Lôi Chấn và Hàn Vạn Lâm.
Cây ngân châm trong tay bay xuống, trước tiên cầm máu cho bọn họ!
"Đừng cử động!"
Diệp Đông nói.
Lôi Chấn và Hàn Vạn Lâm sau cú sốc cũng phản ứng lại: "Vâng, cậu Diệp!"
Lập tức.
Diệp Đông xin giấy bút, viết ra một đơn thuốc.
"Thanh Huy Hưng tới Hồi Xuân Đường lấy những thứ thuốc này, cứ nói tôi muốn!"
Diệp Đông nói.
Những loại thuốc này tương đối quý, nhất định sẽ bị hạn chế mua bán, thậm chí không được bán ra bên ngoài.
Thanh Huy Hưng lập tức nhận lấy đơn thuốc, nói: "Vâng, cậu Diệp!"
Thanh Huy Hưng ngay lập tức cầm lấy phương thuốc đi tới Hồi Xuân Đường.
Lập tức.
Diệp Đông xoay người.
Cộp cộp cộp.
Anh đi về phía Khương Lập Miên.
Lúc này Khương Lập Miên đang ngồi trên xe lăn.
Trong số các thành viên của nhà họ Khương có mặt, ông ta là người duy nhất còn lại!
Sắc mặt của ông ta vô cùng tái nhợt! Trong lòng vô cùng hoảng sợ!
Vốn dĩ ông ta muốn nhờ Văn Cửu Đao phế bỏ Diệp Đông! Sau đó trở về nhà họ Khương tiêu diệt Khương Lập Tùng, nắm quyền và sống một cuộc sống sung túc như một người bình thường...
Nhưng hiện tại, ông ta thật sự hối hận! Biết bản thân đã phạm phải sai lầm lớn!
"Diệp Đông...!Không, Sở tông sư, tôi sai rồi!"
Khương Lập Miên chỉ nửa bước nữa trở thành tông sư, lại bị dọa sợ tới mức tiểu ra quần!
Vì bày tỏ lòng kính trọng đối với Diệp Đông, thậm chí ông ta trực tiếp ngã xuống xe lăn, quỳ xuống trước mặt Diệp Đông!
Diệp Đông vô cùng lạnh lùng.
"Sở tông sư, tôi tình nguyện giao cho ngài cây nấm linh chi Âm Dương nghìn năm trong nhà của tôi!"
Khương Lập Miên đột nhiên nghĩ đến cây linh chi đó, lập tức quỳ xuống khấu đầu nói.
Ngay lập tức.
"Người nhà họ Khương, Khương Lập Tùng tới gặp cậu Diệp Đông!"
Bên ngoài có người cung kính thông báo.
Ánh mắt Diệp Đông khẽ động, giọng nói truyền đến: "Mời vào!"
Hai thân ảnh bên ngoài nhanh chóng tiến vào.
Đó là Khương Lập Tùng và một thành viên cấp cao khác của nhà họ Khương.
Bọn họ cầm trong tay hộp ngọc chạm rồng phượng tinh xảo!
Khương Lập Tùng thực sự không thể liên lạc với Diệp Đông!
Nhưng ông ta muốn tặng cho Diệp Đông không được, cho nên chỉ có thể đưa đến cho gia tộc của ông ngoại Diệp Đông!
Nhưng vừa rồi sau khi ông ta thông báo liền nghe được tiếng của Diệp Đông!.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Trùng Sinh Để Gặp Người
2.
Ảo Ảnh Chợt Lóe
3.
Bạch Tiên Sinh, Tôi Muốn Ly Hôn
4.
Theo Đuổi Lại Vợ
=====================================
Bởi vậy, trong lòng ông ta cũng vô cùng hưng phấn!
Dù sao thật tốt khi được gặp Diệp Đông ngoài đời!
Huống chi, lần này, ông ta còn muốn tặng món quà lớn này!
Nếu có thể lưu lại ấn tượng tốt cho Diệp Đông, không thể tốt hơn...
Nhưng mà khi ông ta vừa mới bước vào bên trong đại sảnh, nhìn thấy một màn trước mắt, mặc dù đã là nhất phẩm võ giả, lúc này hai chân mềm nhũn, ngồi trên mặt đất!
Khương Lập Miên, nhìn thấy hộp ngọc trong tay Khương Lập Tùng ánh mắt càng sợ hãi hơn! Chẳng khác gì để tang mất ba mất mẹ!
"Ông đang làm gì ở đây?"
Diệp Đông hỏi.
Khương Lập Tùng nuốt nước bọt vài lần, lúc này mới có thể nói ra được
một câu.
Tuy nhiên, giọng nói vẫn run run.
“cậu Diệp, bây giờ tôi đã là gia chủ của Khương gia."
"Tôi đã sai người