Soạt!
Diệp Đông xem lại tất cả những cuộc gọi nhỡ và tin nhắn!
Toàn thân anh lập tức tràn ra sát khí rét lạnh thấu xương!
Sát khí lạnh lẽo buốt giá này lập tức tỏa ra giống như thủy triều!
Tiếng dế mèn rỉ rả trong vòng trăm thước xung quanh bỗng im bặt ngay lập tức!
Cả chim chóc và côn trùng cũng im lặng nốt!
Đám người Thẩm Thiết Ứng ở bên ngoài biệt thự lập tức cảm thấy rét run cả người, giống như sát thần giáng thế!
Thậm chí Thẩm Thiết Ứng còn cảm thấy tinh thần của mình bỗng trở nên hoảng hốt!
Bởi vì tu vi võ đạo của ông ta khá cao nên vẫn còn ổn!
Nhưng những người khác giống như quản lý tài sản và các bảo an đều đồng loạt cảm thấy trái tim của mình như đập hẫng đi một nhịp!
Tấm lưng lập tức tràn đầy mồ hôi lạnh!
Lúc này bóng dáng của Diệp Đông lóe lên.
Thậm chí anh còn không kịp xử lý những vết bẩn trên người!
Hay thay quần áo gì cả!
Bóng dáng của anh lóe lên, nhanh chóng chạy về phía xa.
Lúc Thẩm Thiết Ứng bất ngờ nhìn thấy hình bóng của Diệp Đông, ông ta còn cho rằng mình bị ảo giác!
“Đừng tiếp xúc trực tiếp với những vết bẩn khi dọn dẹp sàn nhà, vì đó là kịch độc!”
Cách đây mấy trăm mét, giọng nói của Diệp Đông truyền vào tai Thẩm Thiết Ứng.
Thế nhưng chỉ trong chớp mắt, bóng dáng của Diệp Đông đã biết mất khỏi tầm mắt của ông ta.
“Sao cậu Diệp lại vội vã như thế…”
Thẩm Thiết Ứng rất khó hiểu.
Có điều đối với ông ta, rốt cuộc Diệp Đông đã tu luyện võ đạo thành công, ông ta đã có thể thả lỏng thần kinh căng như dây cung của mình.
“Gia chủ, chúng tôi xin phép đi dọn dẹp nhé!”
Tất nhiên quản lý tài sản không thể để gia chủ của mình tự dọn dẹp lau chùi được.
Thẩm Thiết Ứng khoát tay rồi nói: “Không, để tôi tự dọn.
”
“Các người ở đây chờ tôi là được rồi!”
Rất nhanh.
Thẩm Thiết Ứng đã dọn dẹp những mảnh vỡ vụn vặn đã kết vảy màu đen trên mặt sàn.
“Không lẽ những thứ này đều có kịch độc sao?”
Ngay cả Thẩm Thiết Ứng cũng cảm thấy hơi khó hiểu.
Suy cho cùng những mảnh vỡ này chẳng có nhiều cho lắm.
Vì vậy ông ta bèn đổ hết chúng nó xuống đường núi phía dưới.
Lúc ông ta vừa đổ hết xuống dưới.
Bỗng nhiên, một con cắn cạp nong xuất hiện, là loài rắn mang kịch độc!
Thẩm Thiết Ứng là võ giả nên dĩ nhiên không sợ loài rắn này, ông ta định đá một cục đá để g.iết ch.ết nó.
Song.
Con rắn cạp nong đó lại cắn vào những mảnh vỡ màu đen mà ông ta vừa trút xuống.
Ngay khi nó vừa cắn vào vảy đen bên dưới thì sinh mạng của nó cũng lụi tàn ngay lúc đó!
Mắt thường gần như có thể nhìn thấy cơ thể con rắn khô héo đến chết!
“Đây… Đúng là kịch độc!”
Thẩm Thiết Ứng hít sâu một hơi, run sợ không thôi!
Đồng thời dường như gương mặt có dính máu của Diệp Đông bỗng hiện lên trong đầu ông ta…
“Người đời đều nói thiên phú võ đạo của cậu Diệp không ai sánh bằng, nhưng mấy ai biết những nỗ lực, gian truân, nguy hiểm mà cậu Diệp gặp phải trong quá trình theo đuổi võ đạo!”
Trong lòng Thẩm Thiết Ứng lại cảm thấy kính nể Diệp Đông gấp trăm nghìn lần.
Lúc này thời gian đã gần tới chạng vạng.
Thậm chí đã sắp đến giờ dân văn phòng tan ca sau khi làm việc từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều!
Trên đường xe cộ tấp nập!
Nhưng Diệp Đông không quan tâm được nhiều như vậy!
Bóng dáng anh lướt đi cực nhanh, chạy băng băng trên đường!
Bất cứ chướng ngại vật nào cũng không có tác dụng đối với anh.
Gộp bước thành gió, lướt nhanh như gió!
Bằng vào thị lực của mình, Diệp Đông có thể nhìn rất xa và dự đoán đường đi cho mình!
Bỗng nhiên.
Diệp Đông khẽ nhíu mày.
Con đường phía trước đã bị chặn lại.
Mặc dù những chiếc xe này không là gì đối với anh cả.
Nhưng nếu kẹt xe suốt quãng đường hơn một nghìn mét vẫn sẽ ảnh hưởng đôi chút!
Nguyên nhân gây ra vụ kẹt xe này chính là do chiếc Maserati đậu đằng trước!
Nữ chủ nhân của chiếc xe Maserati đeo vàng bạc đầy người, mái tóc hơi xoăn, đang mắng chửi một cảnh sát giao thông.
“Một công nhân viên chức cỏn con như anh mà cũng dám cản xe của bà đây à!”
Cảnh sát giao thông nói: “Cô lái xe vượt quá tốc độ quy định, vừa rồi còn va chạm với một chiếc xe điện, mời cô xuất trình giấy phép lái xe của mình!”
Lúc này nữ chủ nhân của chiếc xe đó bèn tát một cái vào mặt của cảnh sát giao thông nọ.
“Đồ khốn nạn! Anh có biết chồng bà đây là ai không? Chồng tôi chính là Lý Cương!”
“Anh ấy chỉ cần nói một câu thì anh sẽ bị đuổi việc ngay lập tức, kể cả đội trưởng của anh cũng sẽ bị đuổi! Mau quỳ xuống xin lỗi tôi đi!”
Cảnh sát giao thông kia nghe thấy cái tên này lập tức sững người,