Hoàng gia phụ mẫu ở lại Bắc Kinh một tuần rồi trở về Quảng Châu, Hoàng Thiếu Thiên liền chính thức bắt vào thời gian nghỉ ngơi chờ sinh.
Lô Hãn Văn từ trợ lý công việc trở thành trợ lý sinh hoạt cho y, mỗi ngày sáng tới chiều về thay ca cho Diệp Tu, đảm bảo Hoàng Thiếu Thiên không cần phải ở nhà một mình.
Hoàng Thiếu Thiên cảm thấy Diệp Tu lo lắng có chút thái quá, tuy y ở nhà một mình cảm thấy nhàm chán, Lô Hãn Văn lại rất hợp với y, nhưng ngày nào cũng khiến hắn chạy tới bồi y đúng là rất khoa trương, y lại không phải không thể tự chăm sóc bản thân.
Có điều Diệp Tu và cha mẹ hai bên đã quyết định, y cũng không còn cách nào.
Nhưng có Lô Hãn Văn ở cạnh cũng không tệ, như vậy Diệp Tu sẽ yên tâm để y ra ngoài, dù sao cũng có người đi cùng.
Vốn y có chút danh tiếng nhưng chỉ cần đeo kính đội mũ đã đủ để không ai nhận ra, có điều vừa rồi phim của Tô Mộc Thu được công chiếu, cho dù Hoàng Thiếu Thiên chỉ là vai nam phụ, nhưng độ hot của bộ phim vẫn đủ để khán giả chú ý tới y.
Trên mạng tràn lan những lời khen ngợi nói kỹ năng diễn xuất của y so với mặt bằng của giới giải trí vô cùng xuất chúng, qua lời miêu tả của các fan lại càng thêm vạn lần xảo diệu.
Do đó, thay vì tùy ý ra ngoài đi dạo cũng chẳng gặp chuyện phiền toái gì, Hoàng Thiếu Thiên phải trăm ngàn cẩn thận, chỉ sợ bị người hâm mộ nhận ra.
Hiện tại y đã có thai hơn tám tháng, quần áo đã không còn che được khuôn bụng tròn trịa, nếu để công chúng biết y mang thai, khi ấy chuyện với Diệp Tu sẽ không giấu nổi nữa.
Vì vậy y phải trải qua những ngày tháng làm trạch trong nhà.
Hoàng Thiếu Thiên một bên oán niệm một bên cao hứng, oán niệm là bởi vì không thể ra ngoài, mà cao hứng đương nhiên vì kỹ năng diễn xuất của y rốt cuộc cũng được thừa nhận, rõ ràng nỗ lực của y những năm qua không phải là tốn công vô ích.
Diệp Tu cũng biết y ở nhà buồn chán, hơn nữa thời điểm mang thai tâm lý thường sẽ nhạy cảm, vì vậy luôn tận dụng thời gian ở nhà cùng y.
Chẳng qua có những chuyến công tác không thể không đi, tới gần ngày Hoàng Thiếu Thiên dự sinh, Diệp Tu lại phải tới Hồng Kông một chuyến, hơn nữa còn dài tận một tuần.
Bởi vì sức khỏe của Hoàng Thiếu Thiên vẫn rất tốt, kiểm tra định kỳ vẫn bình thường, Diệp Tu liền để dì Hồ tới nấu cơm dọn dẹp, lại gọi Lô Hãn Văn tới chăm sóc y, sau khi sắp xếp ổn thỏa mới yên tâm đi công tác.
Chỉ là vạn vạn không ngờ tới, ngay buổi tối đầu tiên Diệp Tu đến Hồng Kông đã có chuyện xảy ra.
Sau bữa cơm chiều, Hoàng Thiếu Thiên theo thông lệ ra ngoài tản bộ tiêu thực, Lô Hãn Văn cũng đi cùng, hai người còn gặp một con Corgi nhỏ đang lăn lộn nghịch ngợm trong tiểu khu, lúc này y và con Corgi đó đã vô cùng quen thuộc, nhóc kia vừa thấy Hoàng Thiếu Thiên đã lập tức chạy tới dụi dụi vào gấu quần y, thân thiết vô cùng.
Hoàng Thiếu Thiên nói chuyện với chủ nhân của nó mấy câu, người kia thấy nó và y thân thiết như vậy liền hứa hẹn sau khi nó sinh con nhất định sẽ tặng cho Hoàng Thiếu Thiên một nhóc để nuôi.
Mọi chuyện vốn dĩ diễn ra như thường lệ, chẳng qua tới khi khi trở về nhà lại gặp Cố Trường Phong!
"Thiếu Thiên, nói chuyện một chút?"
Dáng vẻ của Cố Trường Phong hình như rất chán nản, nửa năm này Hoàng Thiếu Thiên ở nhà nhàm chán muốn mọc nấm, thỉnh thoảng cũng xem tin tức giới giải trí.
Nghe nói vị Vương tiền bối kia vì có một số hành động không được minh bạch nên phải tới Cảnh cục làm việc, tuy rằng sau nửa tháng đã được thả ra nhưng danh tiếng tuột dốc không phanh, Cố Trường Phong cũng vì vậy mà không còn được nâng đỡ như trước nữa.
Vốn dĩ Cố Trường Phong và quản lý trong công ty không hợp, vài vai diễn trước đây Diệp Tu vì muốn đưa hắn đến Hoành Điếm nên cố ý cho hắn đương nhiên cũng không phải là cơ hội rất tốt đẹp gì, nên hiện tại ngay cả vai diễn nam số tám cũng không ai cân nhắc lựa chọn Cố Trường Phong nữa.
Kỳ thật Cố Trường Phong trước đây ở Học viện Điện ảnh cũng là tuổi trẻ tài cao, khi mới tốt nghiệp hắn đã từng có một lòng quyết tâm dùng kỹ năng diễn xuất của mình để chinh phục sự yêu thích của khán giả.
Chỉ là sau hai năm, hắn rốt cuộc nản lòng thoái chí.
Sự thật của giới giải trí ra sao, chỉ có người lăn lộn trong đó mới hiểu được.
Ngay cả Hoàng Thiếu Thiên, thời gian đầu cũng đã có ý định đổi nghề.
Nếu không phải có Dụ Văn Châu chăm sóc giúp đỡ, sau đó may mắn lọt vào mắt xanh của Tô Mộc Thu; nếu không phải có Ngụy Sâm dẫn dắt, có Diệp Tu giúp y tranh thủ cơ hội ứng cử nam chính trong phim của Hàn Văn Thanh, nói không chừng hiện tại y đã không còn là người trong giới nữa.
Kỹ xảo điêu luyện cũng chỉ là dệt hoa trên gấm, có một số trường hợp cho dù khả năng không tới cũng vẫn miễn cưỡng được chấp nhận.
Hơn nữa nghệ nhân trong giới nhiều vô số kể, cũng không phải chỉ có một ai là có kỹ thuật xuất sắc, do đó cơ hội tốt đương nhiên không phải không cho ai là không thể.
Bởi vậy, những nghệ nhân khi mới tiến vào giới nếu không có bối cảnh nhất định phải có vận may, nếu như cả hai đều không có, như vậy thật sự rất khó có được lối đi cho mình.
Nhìn Cố Trường Phong năm xưa hăng hái khí phách, hiện tại lại trở thành lôi thôi nhếch nhác, Hoàng Thiếu Thiên không khỏi một chút không đành lòng, không biết bởi vì hai người từng có một đoạn tình cảm hay bởi vì họ đều là người trong giới giải trí, hiểu rõ nơi này tình người ấm lạnh thế nào.
"Anh nói đi." Vì vậy, y quyết định nói chuyện với hắn.
Cố Trường Phong nhìn thoáng qua Lô Hãn Văn, "Tôi có thể nói chuyện riêng với Thiếu Thiên không?"
Lô Hãn Văn quả quyết lắc đầu, "Không được, Diệp tổng đã nói khi Hoàng thiếu ra ngoài, tôi phải nhất nhất bồi bên cạnh không thể để y ở một mình."
Cố Trường Phong cười khổ, "Dù sao tôi và y cũng là thanh mai trúc mã, cậu còn lo lắng cái gì?"
"Anh đừng làm khó hắn, ngay cả tôi nói cũng vô dụng.
Anh nói đi, Hãn Văn tự biết nặng nhẹ, nếu là chuyện không thể nói ra, hắn tuyệt đối sẽ không để lộ nửa lời." Hoàng Thiếu Thiên nói giúp Lô Hãn Văn.
Cố Trường Phong hình như có chút do dự, Hoàng Thiếu Thiên cũng không thúc giúc, lặng yên chờ hắn mở miệng.
Thật lâu sau hắn mới hỏi, "Em, thật sự mang thai?"
Hoàng Thiếu Thiên có chút kinh ngạc, bật cười, "Không phải anh đã thấy sao?"
"Mấy tháng?"
"Chín tháng?"
"Sắp đến ngày sinh rồi."
"Đúng vậy."
Cố Trường Phong lại trầm mặc, có lẽ vẫn còn chưa quyết định được.
"Nếu anh chưa nghĩ xong vậy bình tĩnh cân nhắc, đến khi quyết định được rồi chúng ta nói chuyện sau?" Hoàng Thiếu Thiên đề nghị.
"Không, anh quyết định rồi." Cố Trường Phong đột nhiên hạ quyết tâm, "Thiếu Thiên, em không biết người khác biết chuyện của em và Diệp Tu đúng không?"
Hoàng Thiếu Thiên sầm mặt, ngữ khí cũng lạnh xuống, "Anh có ý gì? Vẫn chưa từ bỏ ý định? Muốn dùng chuyện này để uy hiếp Diệp Tu giúp đỡ anh?"
Bị nói trúng tâm tư, Cố Trường Phong cũng dứt khoát không che giấu nữa, "Anh biết em cảm thấy anh vô sỉ, nhưng em cũng thấy hiện tại anh đã đi đến đường cùng.
Diệp Tu muốn giúp anh sẽ thật dễ dàng, Thiếu Thiên, khi chúng ta ở bên nhau chẳng lẽ anh đối xử với em không tốt sao? Em không thể vì những năm đó mà để Diệp Tu giúp anh một tay sao?"
Hoàng Thiếu Thiên giận tới bật cười, "Cố Trường Phong, mỗi lần anh xuất hiện đều đổi mới tam quan của tôi! Khi chúng ta ở bên nhau, anh đối xử với tôi thế nào tôi tự biết, nhưng tôi muốn hỏi tôi đã từng làm ra chuyện gì có lỗi với anh hay chưa? Không có! Khi chia tay chúng ta không ai nợ ai, vì sao tôi phải nói Diệp Tu giúp đỡ anh?"
"Anh biết, chuyện chia tay là anh nợ em.
Nhưng hiện tại anh nắm được nhược điểm của hai người, nếu em không đồng ý anh sẽ đem chuyện hai người kết hôn mang thai ra công bố với dư luận, đến lúc ấy danh tiếng của em tổn thất thế nào, bộ phim mới của Hàn Văn Thanh thua lỗ bao nhiêu, hẳn em cũng đoán được đi?" Cố Trường Phong lúc này ngay cả thể diện cũng không cần nữa, trực tiếp ngửa bài.
Hoàng Thiếu Thiên không trả lời, chỉ yên lặng nhìn hắn, ánh mắt y trong suốt lại tĩnh lặng, Cố Trường Phong rõ ràng là người uy hiếp mà bị y nhìn tới sống lưng lạnh buốt, cố trấn định hỏi, "Em nói đi, có đồng ý hay không?"
"Anh công khai đi! Anh nói không sai, chuyện này một khi bị lộ, tôi sẽ trở thành đối tượng bị khán giả công kích, tất cả cơ hội