Đỗ Tu Hải đã được thả, ngay lập tức liền nhận được điện thoại của Hướng Đông Nam, tới cấm khu quân sự ở ngoại ô.
Đỗ Tu Hải tới một mình, không dẫn Phùng Đào theo, thư ký Hầu dẫn anh vào văn phòng làm việc, Hướng Đông Nam đang đứng bên cửa sổ.
Sau khi thư ký Hầu rời đi, Hướng Đông Nam liền quay người lại, nhìn Đỗ Tu Hải, sắc mặt rất khó coi.
Sau khi Đỗ Tu Hải xảy ra chuyện, ông ta vì muốn kế hoạch hành động có thể triển khai bình thường, chuẩn bị thay thế Đỗ Tu Hải, nhưng ông không ngờ rằng sau khi vừa báo cáo lên trên liền bị cấp trên phản đối.
Ông không hiểu, lẽ nào Đỗ Tu Hải và cấp trên thực sự có quan hệ mà mình không biết, lẽ nào kế hoạch hành động không thể tách khỏi Đỗ Tu Hải?
Nhưng những lời này ông ta chỉ có thể nghĩ trong lòng, không dám lên tiếng hỏi.
“Ra rồi đấy à?” Hướng Đông Nam mặt sa sầm hỏi một câu. Cấp trên không đồng ý, ông ta chỉ có thể giữ Đỗ Tu Hải lại, nhưng không có nghĩa là ông không có ý kiến gì đối với Đỗ Tu Hải.
Đỗ Tu Hải gật đầu cứng ngắc.
Ông cũng nghe nói sơ qua về việc Vụ Tây Á và Đỗ Tu Hải dính líu vào vụ án buôn lậu vũ khí, theo ông chỉ cần xuất phát điểm tốt, lại không gây ra ảnh hưởng xấu nào lớn, vấn đề của Đỗ Tu Hải không lớn, nhưng hỏng là hỏng ở chỗ cả Vụ Tây Á đã sa lầy.
Bất cứ thứ gì của cơ quan tình báo, bao gồm mỗi cá nhân đều là của quốc gia, không phải là của Đỗ Tu Hải. Đỗ Tu Hải vì lợi ích cá nhân khiến cả một cơ quan rơi vào nguy hiểm, đây chính là sai lầm lớn nhất của anh ta.
“Anh định khắc phục hậu quả thế nào?” Hướng Đông Nam lại hỏi.
Ông không tin trong tay Đỗ Tu Hải chỉ có một mình Mục Hán, thông qua cục sự vụ đặc biệt châu Âu âm thầm điều tra, công ty tham gia buôn lậu tới các quốc gia Ả Rập không chỉ có một mình công ty của Mục Hán.
“Tôi sẽ xử lý ổn thỏa!” Đỗ Tu Hải nói.
...
“Bộ trưởng, đã điều tra được một chút!” Quan Thành Quân cầm một tệp hồ sơ bước vào thư phòng tứ hợp viện.
Tư Hình không có mặt, tới sân bay tiễn Lý Hương Quân rồi. Lý Tứ Hải đã hạ lệnh cho ông ta, không tận mắt nhìn thấy Lý Hương Quân lên máy bay thì không được quay về.
“Cái gì vậy?” Khi Lý Tứ Hải nhìn thấy hàng loạt tên công ty dày đặc trên hồ sơ, liền ngờ vực nhìn Quan Thành Quân.
“Một số tình báo trước khi Tiểu Điền bị bắt!” Quan Thành Quân nói.
“Chuyên gia vật lý hạt nhân?” Lý Tứ Hải kinh ngạc, “Tiểu Điền là quan chức của cơ quan Liên Hợp Quốc, hắn ta có quan hệ gì với chuyên gia vật lý hạt nhân?”
“Lãnh đạo, phía dưới vẫn còn!” Quan Thành Quân lại nhắc một câu.
“Người Ả Rập?” Lý Tứ Hải nhíu chặt mày, ông có dự cảm việc này không đơn giản.
“Lẽ nào là nói Tiểu Điền có liên quan tới hành động buôn lậu vũ khí của Mục Hán? Nhưng Tiểu Điền là do Đỗ Tu Hải bắt, lẽ nào là vì muốn diệt khẩu?”
“Hiện tại bằng chứng và manh mối quá ít, chúng ta tạm thời chưa thể nào suy đoán ra được.”
“Điều tra, nhất định phải điều tra rõ ràng.” Lý Tứ Hải lạnh lùng nói.
Tiểu Điền, chuyên gia vật lý hạt nhân, người Ả Rập, Bộ Quốc phòng Nhật Bản, Kim Bằng, nhưng manh mối này rối lại với nhau khiến Lý Tứ Hải cảm thấy rợn tóc gáy.
...
Con phố tài chính, Phục Hưng Môn, Kinh Thành.
Nơi này có vô số ngân hàng, công ty bảo hiểm, công ty tài chính. Các công ty lớn trên thế giới cơ bản đều đặt chi nhánh và văn phòng ở đây.
Ngoài những điều này ra, còn có các công ty mậu dịch và công ty xuất nhập khẩu lớn nhỏ, vì thế kim ngạch lưu động và kết toán từ nơi này mỗi ngày, đúng là con số khổng lồ.
Bất luận là tập đoàn Đỉnh Lực Nam Dương(1), tập đoàn vận tải đường biển hay công ty thương mại Tân Nguyệt của Mục Hán đều có chi nhánh và văn phòng ở đây.
(1)Nam Dương là cách gọi khác của Singapore
Trong số các công ty thương mại lớn nhỏ này có một công ty trách nhiệm hữu hạn thương mại xuất nhập khẩu tên là Hưng Giai với quy mô trung bình, bảng hiệu không mấy nổi bật, nằm ở tầng 22 của tòa nhà quảng trường trung tâm tài chính.
Công ty này thực ra là trung tâm phân tích tình báo trực thuộc Bộ An ninh, chủ yếu phụ trách phân tích tin tức.
Một tuần trước, Doãn Hồng Yến bị điều chuyển tới công ty này, chuyên phân tích xem hàng hóa xuất nhập khẩu và vũ khí buôn lậu của Đỗ Tu Hải và Mục Hán có mối quan hệ gì không.
Căn
cứ tình báo phân tích được, công ty Hưng Giai từng phát hiện một số manh mối về hoạt động buôn lậu của Mục Hán, và báo cáo lên trung tâm phân tích thông tin của ban ngành an ninh. Trung tâm thông tin lại chuyển tình báo cho Vụ Tây Á, nhưng cuối cùng đã bị Đỗ Tu Hải giữ lại.
Mục đích Doãn Hồng Yến tới đây chính là để xem có thể tìm được manh mối gì của các kênh buôn lậu khác ở đây không, vì Lý Tứ Hải nghi ngờ, bất luận là Đỗ Tu Hải hay là Tiểu Điền chắc chắn đều có quan hệ bên trong nào đó với Kim Bằng, chỉ có điều bây giờ ông vẫn chưa phát hiện ra.
Doãn Hồng Yến trang điểm, khí chất mạnh mẽ hiên ngang biến mất, tạo ra khí chất của mỹ nhân công sở. Nhưng ai có thể ngờ được, cô gái xinh đẹp này là một đặc công tinh anh của cơ quan an ninh quốc gia.
Công việc của nhân viên phân tích thông tin vừa đơn giản vừa phức tạp, chức trách phân tích cấp một là chọn lọc sơ lược toàn bộ tình báo rời rạc mà cơ quan thu thập thông tin nhận được, tìm ra những thứ có giá trị phân loại báo cáo cho nhân viên phân tích, nhân viên phân tích lại lọc một lần nữa, phân cấp tính quan trọng của thông tin.
Chính vì việc công ty thương mại Tân Nguyệt của Mục Hán buôn lậu trái phép ma túy và vũ khí đã được xác thực, nên Cục Chín mới coi trọng nghiệp vụ này. Cục trưởng Cục Chín Đào Bình An xin phép Bộ trưởng Hình thuyên chuyển Doãn Hồng Yến từ cấp dưới của Quan Thành Quân tới đây.
Phân tích tình báo cơ bản là giống nhau, Doãn Hồng Yến không lạ lẫm, điều chuyển giữa các nhân viên đặc nhiệm, cô vẫn làm việc trong cơ quan phân tích tình báo, lần này tính ra chẳng qua cũng là làm lại nghề cũ.
Doãn Hồng Yến mở máy tính ra, nhập mật mã đăng nhập hệ thống lưu giữ thông tin, một dòng thông tin kế hoạch chia khoang hàng rất nhỏ đã thu hút sự chú ý của cô, “Từ Tân Cảng có một kiện hàng tiêu chuẩn gửi tới Ả Rập, là hàng của một công ty hóa chất ở Tân Cảng, một kiện hàng hexamine và phosphate tiêu chuẩn, được báo cáo dưới danh nghĩa là nguyên liệu tẩy rửa gia dụng!”
Trong ấn tượng của Doãn Hồng Yến, công ty hóa chất này không thuộc nhóm công ty cung ứng hàng hóa dùng trong tẩy rửa, và số lượng cũng quá ít, sự nhạy bén nghề nghiệp nhắc nhở cô rằng đây không phải một chuyến hàng có công dụng khớp với báo cáo. Cô không hề do dự liền gửi nội dung hàng hóa thông qua mạng lưới mã hóa nội bộ cho nhóm hỗ trợ công nghệ phụ trách hóa chất, bốn mươi phút sau cô nhận được điện thoại của kĩ sư phụ trách nhóm.
“Chị Doãn, kỹ sư của chúng tôi đồng loạt nhất trí rằng đơn hàng này có liên quan tới chất nổ uy lực mạnh!”
“Là cấp nào?” Doãn Hồng Yến không lấy làm lạ với kết quả này.
“Là cấp A, nguyên liệu trong đơn hàng mà chị cung cấp chỉ cần trộn lẫn với một số dược phẩm hóa học thường thấy, trong một phòng thí nghiệm hóa học trung học cũng có thể chế tạo ra được chất nổ có uy lực vô cùng mạnh!”
“Được rồi, cám ơn!” Doãn Hồng Yến cúp điện thoại.
Buổi chiều, mấy nhân viên công tác của cục kiểm định hải quan tới công ty hữu hạn sản phẩm hóa chất ở ngoại ô thành phố Tân Cảng, nói rõ ràng rằng vì thủ tục kiểm định hàng hóa của công ty này không đủ hoàn thiện, cần tìm hiểu thêm, hi vọng công ty phối hợp.
Cho dù khá lấy làm lạ, trưởng phòng Vương của phòng ngoại thương công ty vẫn nhiệt tình tiếp đãi những nhân viên hải quan này, và lấy ra một loạt giấy phép và giấy chứng nhận.