Nhưng rất đáng tiếc, bằng lái của cô ở trong nước không thể dùng được ở Anh, nếu như muốn dùng thì cần phải có một tài xế kèm lái có bằng lái ở bản địa. Vì sự an toàn, Vương An Nhiên đã thuê một tài xế kèm lái ở bản địa chừng ngoài năm mươi tuổi ở chợ lao động, tài xế già ngồi ở vị trí ghế lái phụ là người bản địa, rất thông thạo đường đi. Dọc đường không ngừng chỉ đường cho Vương An Nhiên, nhắc nhở cô những đoạn đường cần chú ý và giảm tốc.
Thời gian trôi đi, Vương An Nhiên dần dần thả lỏng tâm trạng, thoải mái phát huy, thao tác trên tay và chân cũng dần trở nên thuần thục. Xe chạy qua phố người Hoa, nơi này có 123 Thủ tướng nước Anh, là một trong những điểm du lịch nổi tiếng London, nhưng Vương An Nhiên không dừng lại mà lái thẳng về phía trước, sau khi đi qua Scotland Yard nổi tiếng, tài xế kèm lái ngồi ở ghế lái phụ liền hào hứng giới thiệu với cô về lịch sử của Scotland Yard.
Vương An Nhiên vừa lái xe vừa nghe, có lẽ vì tối qua trời mưa, mặt đường còn đọng nước, hơi trơn một chút, kèm với tốc độ xe lái hơi nhanh, và Vương An Nhiên còn phân tâm nghe tài xế đi kèm lại kể chuyện, vì thế không tập trung cho lắm. Một chiếc xe hơi bất ngờ lao ra từ con đường nhỏ, Vương An Nhiên vội vàng đánh mạnh tay lái, xe hơi mất kiểm soát đâm vào lề đường, xe đã đâm vào vành đai xanh bên đường, đầu xe húc vào cột đèn đường, bánh trước húc vào tảng đá ở vành đai xanh rồi mới dừng lại.
Nghiêm trọng nhất là có người đi đường bị xe đụng ngã ở lề đường, tài xế kèm lái phản ứng rất nhanh, dùng tốc độ nhanh nhất để mở cửa xe, xuống xe, cửa xe vị trí lái đã biến dạng, vì thế không mở ra được. Tài xế già liền kéo Vương An Nhiên ra từ cửa xe bên phía ghế
lái phụ, nhìn thấy có người bị xe đụng ngã bên lề đường, Vương An Nhiên sợ hãi giật mình, nghe thấy tiếng gọi của tài xế già cô mới bừng tỉnh, lập tức xông tới bắt đầu cứu người.
Cũng may khi Vương An Nhiên đánh tay lái đã đạp phanh, vì thế tốc độ lao về phía vành đai xe của xe hơi khi đó mới không quá nhanh. Người bị va chạm cũng không bị thương nghiêm trọng, chỉ là trầy xước da ở trên cánh tay.
“Xin lỗi, xin lỗi, tôi sẽ lập tức đưa mọi người tới bệnh viện.” Vương An Nhiên mặt tái mét xin lỗi.
Người đàn ông chừng bốn mươi tuổi, có gương mặt của người phương Đông, nói tiếng Anh rất lưu loát, Vương An Nhiên không phân biệt được anh ta có phải là người Trung Quốc hay không. Và trong tình hình này, cô cũng không tiện lên tiếng hỏi.
Người bị xe đụng ngã cũng nói rằng mình không có gì đáng ngại cả. Vương An Nhiên vô cùng cảm ơn, miệng liên tục nói những lời cảm kích, cảm ơn. Nếu như ở trong nước, việc này cũng có nghĩa là cô đã chọc thủng trời, không biết số tiền dùng để học tập suốt ba năm nay có đủ để bồi thường cho người ta hay không?
Sau khi người bị thương rời đi, cảnh sát cũng tới, kiểm tra vanh đai xanh và cột đèn đường bị va chạm, sau đó lại kiểm tra xem Vương An Nhiên có phải là lái xe khi say hay không, tất cả đều rất bình thường, chứng tỏ đây là sự cố ngoài ý muốn.
Cảnh sát liệt kê danh sách tài sản công cộng mà Vương An Nhiên cần bồi thường, sau đó liền rời đi. Khi rời đi còn nói với cô số điện thoại của xe kéo. Xe được kéo đi, xem ra không thể tới được ngoại ô, tài xế già không đòi Vương An Nhiên trả tiền thù lao cho ông ta, mỉm cười khuyên nhủ Vương An Nhiên mấy câu sau đó cũng rời đi.