Khương Hạ vẫn chỉ lạnh nhạt đáp:
- Một kẻ sắp chết cần gì biết đến những thứ này.
Đường Lưu Vũ cười cười:
- Lần trước ngươi cũng nói những lời này, chẳng phải ta vẫn sống đến giờ sao?
- Là lỗi của ta.
Cho nên lần này ta sẽ dốc toàn lực để giết chết ngươi.
- Cố lên, hi vọng ngươi có thể khiến ta bị thương.
Lời này là để khiêu khích Khương Hạ nhưng cũng có một phần là thật.
Đường Lưu Vũ thật sự muốn biết giới hạn của mình nằm ở đâu.
Bàn về lực lượng, Khương Hạ kém xa Mạch Thượng.
Đổi lại năng lực của hắn là loại biến hóa, lại cộng thêm vũ khí năng lượng, biết đâu sẽ có thể…
Khương Hạ phất tay ra hiệu cho Xích Hỏa lui ra, thân thể lại nổ tung hóa thành hàng trăm tiểu nhân nhỏ hơn vác theo tiểu kiếm xông lên.
Lần này Khương Hạ không dùng sóng năng lượng tấn công.
Hắn biết cách làm đó chỉ để che mắt chứ không làm gì được kiếm kỹ phòng ngự Đường Lưu Vũ.
Hàng trăm tên Khương Hạ áp sát, đồng loạt sử dụng năng lượng cường hóa lưỡi kiếm để đánh ra những kiếm kỹ khác nhau, trong đó có cả kiếm kỹ đỡ đòn, che mắt cũng như kỹ thuật tốc độ để tăng lực cắt chém lên đến cao nhất.
Tiếc rằng tất cả đều vô dụng.
Không còn Vương Nhã hạn chế, Đường Lưu Vũ có thể thoải mái tấn công chứ không cần lo tập trung phòng ngự như trước.
Đường Lưu Vũ chỉ đỡ một phần, phần còn lại đều lấy thân thể tự mình ngạnh kháng.
Hăn vung vẫy Hắc Thần chém toàn bộ những tên Khương Hạ tí hon trong tầm mắt.
Từng người tí hon nổ tung rồi biến mất, số lượng cứ liên tục giảm xuống trong khi đối thủ lại chẳng ảnh hưởng gì.
Năng lực của Khương Hạ thiên về biến hóa, lực sát thương không cao, buộc phải dùng vũ khí để tăng cường.
Đường Lưu Vũ chính là loại đối thủ khó chịu nhất của hắn.
Không phải Khương Hạ không biết những kẻ như Đường Lưu Vũ phải dùng năng lực hệ khống chế mới đánh bại được.
Tiếc là trong những quân lính còn sót lại của hắn không có ai sở hữu năng lực khống chế với cấp bậc đủ cao để làm việc này.
Khống chế là tốt nhất, tiếp đến chính là cường công.
Đơn giản là công kích mạnh đến mức đủ để phá vỡ sức phòng ngự kia.
May mắn hắn có đem đến đây một kẻ như vậy.
Nhận được lệnh từ Khương Hạ, Xích Hỏa lập tức ra tay.
Hắn đưa hai tay sang ngang, hàng loạt hỏa cầu xuất hiện rồi lao về phía Đường Lưu Vũ.
Những hỏa cầu này giống như một loại bom cỡ nhỏ, chạm vào bất cứ thứ gì liền nổ tung, tạo thành hỏa diễm bao trùm lên cả một khu vực lớn.
Khương Hạ cũng nhân cơ hội đó lui ra, biến trở lại thành bản thể kích cỡ bình thường.
Người tí hon do hắn hóa thành bị tiêu diệt chỉ khiến năng lượng suy giảm chứ không gây thương tổn.
Muốn đánh bại Khương Hạ chỉ thể tấn công trúng bản thể thu nhỏ chính hoặc đợi đến khi tên này cạn kiệt năng lượng.
Tạm thời thì Đường Lưu Vũ vẫn chưa làm được cái nào trong hai điều kiện này.
Uy lực của hỏa cầu rất mạnh, số lượng lại nhiều khiến Đường Lưu Vũ bị đánh bật ra phía sau, phải cắm Hắc Thần trên mặt đất để không rơi khỏi vách núi.
Nơi này địa thế hiểm trở, chỉ cần hơi bất cẩn cũng có khả năng phải leo lên lại từ đầu.
Khó khăn lắm mới gặp được hai tên này, sao Đường Lưu Vũ có thể để bọn hắn chạy thoát.
- Dùng thứ gì đó mạnh hơn đi.
Rõ ràng công kích của tên thuộc hạ này còn mạnh hơn cả Khương Hạ.
Đây cũng không đại biểu hắn mạnh hơn mà là do năng lực.
Dù sao đa phần những người sở hữu năng lực liên quan đến lửa đều có uy lực bộc phá rất mạnh.
Khương Hạ thì chuyên về lối đánh biến hóa, tiếc rằng sức tấn công không làm gì được Đường Lưu Vũ, có biến hóa hơn nữa cũng vô ích.
Nếu hắn sinh ra ở những quốc gia cao cấp hơn, sở hữu vũ khí hiện đại mạnh mẽ thì sẽ là một chuyện khác.
Bị Đường Lưu Vũ khiêu khích, Xích Hỏa lập tức thi triển tuyệt kỹ của mình.
Hắn đưa hai tay lên cao, ngưng tụ ra một hỏa cầu có đường kính hơn mười mét rồi ném thẳng về phía đối thủ.
Khương Hạ cũng bị cử động này làm giật mình.
Tung đại chiêu theo cách hời hợt như vậy không sợ bị đối thủ tránh né sao? Hắn cũng không dám nghĩ nhiều, vội nhảy về phía đằng xa, bám lên vách núi để tránh đòn.
Sức công phá bậc này cho dù là Khương Hạ bị đánh trúng cũng sẽ mất