Ảnh Vũ nói một hơi dài không dừng lại:
- Vô Ảnh chú trọng tốc độ, mỗi thao tác đều linh hoạt đến cực kiểm, dễ dàng biến chiêu tùy theo tình huống khiến đối thủ không cách nào nắm bắt được.
Ngoại việc liên tục luyện tập để thuần thục, sử dụng và biến hóa với tốc độ cao, ngươi còn phải học cách loại bỏ lực ma sát với không khí và kỹ thuật cắt xuyên vật thể.
Kỹ thuật này hình thành từ kinh nghiệm thực chiến cả đời của ta kết hợp với thành quả nghiên cứu khoa học của một vị lão bằng hữu.
- Ngươi cũng biết mỗi vật thể cấu thành từ các hạt siêu nhỏ là nguyên tử, các hạt này lại kết hợp lại thành phân tử, chúng cấu tạo lên mọi vật chất trong vũ trụ.
Ở cấp độ cao hơn chính là các vi sinh vật và tế bào.
Cơ thể là sự sắp xếp giữa vô số tề bào, nhìn ra là một khối nhưng thật chất lại có rất nhiều khe hở.
Muốn cắt xuyên qua tế bào không thể dùng vũ khí mà phải dựa vào năng lượng thuần, đồng thời cần có thiết bị hiện đại hỗ trợ.
Đây là hướng phát triển ta nghĩ đến khi sáng tạo ra Vô Ảnh nhưng đến nay vẫn chưa làm được.
Nhưng kể cả như vậy, nguyên lý cắt xuyên của Vô Ảnh vẫn dựa trên lý thuyết không có thứ gì là một khối hoàn mỹ.
Ngươi sẽ học cách nhìn ra vị trí phù hợp để nhát chém của mình đạt được hiệu quả cần thiết.
Ở trên người người ta không nhìn ra được thứ này, có lẽ đây chính là sự đáng sợ của năng lực thân thể bất hoại.
- Cuối cùng, Vô Ảnh không chỉ thiên về kỹ thuật, nó chưa đựng ba bí kỹ riêng do ta đặc biệt sáng tạo để đối phó với ba đại chiêu của Vệ Quốc.
Trước khi học ba bí kỹ này, ngươi cần biết về đối thủ mà chúng dùng để khắc chế, ba đại chiêu mạnh nhất trong kiếm thuật Vệ Quốc, phân biệt là Thiên Trảm, Thăng Long và Vũ Khúc Kiếm.
- Thiên Trảm chính là kỹ thuật đã chia đôi bầu trời trước đó mà Cao Cần sử dụng để tấn công ngươi.
Thông qua việc chuyển hóa năng lực để tích tụ năng lượng cực đại, đến mức một phần thoát ra bên ngoài cơ thể dưới dạng ánh sáng, nó sẽ tạo thành một nhát chém cực kỳ khủng bố đủ để cắt đứt tất cả mọi thứ.
Đây là lý thuyết hình thành lên Thiên Trảm, chém đứt tất cả mọi thứ không hẳn chỉ là nói suông.
Dù sao uy lực của một kỹ thuật sẽ luôn phụ thuộc vào người sử dụng chúng, Cao Cần vẫn còn kém khoảng cách kia rất xa.
- Thăng Long là kỹ năng thiên về biến hóa.
Người sử dụng thông qua việc dùng kiếm tạo ra vô số dư ảnh, sau đó lấy năng lượng ngưng tụ những dư ảnh này, tạo thành một con rồng năng lượng kết hợp từ vô số thanh kiếm.
Thăng Long có thể tàn phá chiến trường, quét ngang mọi thứ trước khi phóng thẳng lên bầu trời rồi nổ tung tạo thành một cơn mưa kiếm.
Đây là kỹ năng càn quét chiến trường nổi tiếng từng được sử dụng để đối đầu với đám phản tặc nổi tiếng nhất năm đó.
- Cuối cùng là Vũ Khúc Kiếm.
Nếu như hai đại kỹ năng trước đều là công kích diện rộng, Vũ Khúc Kiếm thiên về kỹ thuật.
Người dùng kiếm sẽ như đang khiêu vũ, dư ảnh của hắn và kiếm sẽ liên tục lưu lại trong mỗi chiêu thức.
Chỉ cần ngươi chạm vào một cái bất kỳ, toàn bộ dư ảnh sẽ lập tức tấn công ngươi.
Chỉ dùng lời nói rất khó hình dung sự hoa mỹ của kiếm cuối cùng này.
Cho đến nay Cao Cần vẫn chưa từng dùng đến Vũ Khúc Kiếm.
Mọi người nghĩ rằng đại chiêu này giống như đang khiêu vũ, không thích hợp với hình tượng đại tướng nên hắn mới không dùng.
Nhưng theo suy đoán của ta, Cao Cần căn bản không nắm được chiêu thức mạnh mẽ này.
Bản thân hắn cũng cảm thấy không cần học.
Hai đại chiêu đầu đủ để càn quét vạn quân, đơn đấu có thể dựa vào sức mạnh áp đảo của bản thân và Thần Phạt.
Lời đồn hắn nắm giữ toàn bộ kiếm thuật Vệ Quốc chẳng qua là để nâng cao hình tượng vị đại tướng mạnh nhất trong lịch sử vương quốc mà thôi.
Đường Lưu Vũ chen vào ở đây:
- Chiêu cuối cùng này rất khó học sao?
- Đâu chỉ là khó, nó đòi hỏi tinh túy ở kỹ thuật dùng kiếm và cả chuyển đỏi năng lượng, tạo và lưu dư ảnh, thiết lập chuyển động của dư ảnh sau khi được kích hoạt…Một kiếm chiêu không chỉ hoa mỹ mà