Thanh kiếm trong tay hắn vung lên, dù không thuận tay như Hắc Thần thì vẫn rất dễ dàng chém nát toàn bộ lưới điện và phi tiêu năng lượng.
Chúng đồng loạt nổ tung tạo thành một màn lửa điện, pha trộn với khói trắng và chất độc nhiều màu khiến tất cả các thiết bị định vị đều không tìm thấy được tung tích của Đường Lưu Vũ.
Vài quân lính vũ trang đầu đủ, mặc chiến giáp che kính cả cơ thể cắn răng xông vào thì phát hiện Đường Lưu Vũ đã biến mất, trên mặt đường có thêm một cái hố sâu dẫn đến hệ thống cống ngầm bên dưới thành phố.
Đường Lưu Vũ không phải kẻ ngốc, dù nhất định phải đến lấy lại đồ vật của mình thì vẫn tính trước đường để thoát thân.
Có chăng là đám quân lính này không lường hết được năng lực thật sự của hắn, bom khói và chất độc dùng để khống chế thì nay lại thành thứ che mắt, tạo cơ hội cho hắn thoát thân dễ dàng hơn.
- Đuổi theo.
Hàng loạt quân lính đồng loạt nhảy xuống chiếc hố do Đường Lưu Vũ cắt ra.
Những người khác thì theo lệnh phân tán, canh gác trước những đường lên trong hệ thống cống ngầm, đồng thời yêu cầu thêm chi viện sau khi xác định thực lực của đối thủ đã vượt quá dự kiến ban đầu.
Nhận được tin tức, Cao Cần đang dùng trà đàm đạo với đại hoàng tử Vương Hiệu liền đứng dậy, cúi chào nói:
- Ta còn có việc phải đi trước, xin thứ lỗi.
Lần sau sẽ cùng ngươi tận hứng.
Vương Hiệu cũng không giữ lại, khẽ gật đầu đáp:
- Cao tướng quân quá lời.
Việc quan trọng không thể đợi lâu, mau đi thôi.
Đợi Cao Cần rời đi, Vương Hiệu lấy điện thoại ra, ấn vài cái, bên trong lập tức truyền ra âm thanh của một người xa lạ:
- Hoàng tử, là Đường Lưu Vũ.
- Đã trốn thoát?
- Phải, hắn giết chết Vệ Kiến sau đó trốn vào trong hệ thống cống nước ngầm, hiện tại vẫn chưa tìm được.
- Cao tướng quân đang trên đường đến, các ngươi không cần quá sức, tránh có thêm thiệt hại nhân mạng.
Chuyện của Đường Lưu Vũ cứ giao lại cho hắn đi.
- Đã rõ.
Điện thoại ngắt tín hiệu, Vương Hiệu khẽ thở dài:
- Tiểu Nhã, đại ca đã hoàn thành yêu cầu của ngươi.
Nhưng nếu hắn còn dám quay trở lại ta sẽ không nương tay thêm nữa.
…
Men theo hệ thống cống ngầm, Đường Lưu Vũ nhanh chóng lấy lại Hắc Thần, đeo nó lên lưng.
Hắn có toàn bộ bản đồ hệ thống cống nước này, muốn tránh né quân lính vương quốc là chuyện rất đơn giản.
Dù phủ nhận việc bản thân có tốt chất làm sát thủ, Đường Lưu Vũ vẫn học kha khá kỹ năng của chức nghiệp này từ chỗ Ảnh Vũ, trong đó bao gồm cả ẩn thân, che giấu tung tích trước các thiết bị công nghệ cao và xóa dấu vết.
Với các kỹ năng này, không có nhiều người trong quân đội đủ sức truy tìm Đường Lưu Vũ dưới hệ thống cống ngầm, những kẻ đủ khả năng đều đã bị Vương Hiệu điều động đi nơi khác.
Chỉ còn lại một mình Cao Cần, nhưng nước xa không cứu được lửa gần…Khi Cao Cần đến nơi, Đường Lưu Vũ đã đến được khu vực xả thải bên ngoài thành phố, chuẩn bị rời khỏi nơi hôi thối ẩm mốc này.
Vừa leo lên khỏi miệng cống, xuất hiện trước mặt Đường Lưu Vũ là một gương mặt quen thuộc, Vương Nhã.
Hắn không khỏi có chút ngạc nhiên.
Ai cũng biết Đường Lưu Vũ sẽ tìm mọi cách rời khỏi thành phố.
Nhưng hệ thống cống nước ngầm vốn cực kỳ phức tạp, đường ra khỏi cũng có rất nhiều.
Đến quân lính của vương quốc cũng không thể kịp thời chặn tất cả các lối ra.
Việc Vương Nhã xuất hiện tại đây chỉ có một câu trả lời duy nhất, nàng đã sớm biết hắn sẽ chọn rời đi theo lối này.
- Ngươi biết ta sẽ đi hướng này?
Vương Nhã gật đầu đáp:
- Ta vừa mới thức tỉnh đạt đến cấp độ bốn, sở hữu thêm một kỹ năng cảm ứng mới.
Dựa vào nó và cố vấn quân sự của đại hoàng huynh để phán đoán.
Đây là một trong ba nơi có xác suất ngươi sẽ lựa chọn cao nhất.
Một phần ba, và ta đã đúng.
Đường Lưu Vũ đưa mắt nhìn quanh, nơi đây không có bất kỳ quân lính vương quốc nào, cả đội cận vệ của Vương Nhã cũng đã tham gia vây bắt hắn trước đó nên không có mặt ở đây.
Có vẻ như nàng chỉ muốn đơn độc gặp hắn.
- Có chuyện muốn nói với ta sao?
Vương Nhã trầm ngâm, nhưng nàng cũng biết mình không có nhiều thời gian nên nghiêm túc