Cố Dạ cũng tỏ ra phấn khích không kém, quay lại dựng ngón tay cái với Vân Lam:
- Làm tốt lắm.
Vân Lam im lặng vài giây, ánh mắt như có điều suy ngẫm rồi chợt hỏi:
- Chỉ số đo được là bao nhiêu?
Bọn hắn có thể quét đo từ xa nhưng độ chính xác chỉ mang tính tương đối.
Chỉ khi tiếp xúc trực tiếp, đồng hồ trên tay mới có thể tính toán thông số một cách rõ ràng nhất.
Cho nên câu hỏi này là dành cho Cố Dạ.
Ban nãy mọi thứ diễn ra quá nhanh nên Cố Dạ cũng không quá để ý.
Hắn cúi đầu kiểm tra thông tin trong đồng hồ, vẻ mặt hiện lên nét kinh ngạc:
- 14860.
Tư Cẩn Ngôn nghe được cũng không khỏi giật mình.
Chỉ số này đã tương đương với cấp BB hoặc BB+, tức là tiệm cận với cấp A.
Hơn nữa đối phương lại là loại cường hóa, tác dụng của trạng thái bất lợi giảm mạnh.
Tư Cẩn Ngôn lập tức hô lên:
- Lập tức lấy thứ đó rồi rời đi.
Hắn không tiếc toàn lực thi triển năng lực ngưng đọng phân tích.
Dòng chảy thời gian như chậm lại khi Tư Cẩn Ngôn tăng cường hiệu suất hoạt động não bộ.
Động tác của hắn nhanh lên rõ rệt, tiếc rằng vẫn bị hạn chế do cường độ thân thể chưa đáp ứng được.
Tư Cẩn Ngôn lướt nhanh qua nam nhân đang bất tỉnh trên mặt đất, lao nhanh về phía cánh cửa ở cuối hành lang.
Hắn đặt một vật hình vuông mặt cảm ứng lên cửa, dùng nó quét qua mắt của mình rồi xâm nhập vào trong hệ thống bắt đầu giải mã.
Qua vài phút, chìa khóa đã được giải mã xong, hai người Cố Dạ và Vân Lam cũng đã đuổi đến.
Loại bảo mật này ngoài giải mã còn cần thêm một cái khóa vật lý đặc biệt yêu cầu hình dạng và chất liệu và vị trí phân bố tương ứng.
Tư Cẩn Ngôn truyền kết cấu chìa khóa cho Cố Dạ.
Nhận được thông tin, Cố Dạ lấy từ trong người ra một chiếc chiều khóa, dùng năng lực biến đổi vũ khí tạm thời thay đổi hình dạng và vật chất cấu thành nó theo đúng yêu cầu rồi đưa cho Tư Cẩn Ngôn.
Nhận lấy chìa khóa, Tư Cẩn Ngôn điều khiển cánh cửa mở ra một khe hở, bên trong có một cái lỗ để cắm chìa khóa vào.
Động tác của hắn rất cẩn thận, việc nhập mật mã cuối cùng và mở khóa vật lý phải diễn ra cùng lúc, nếu không mật mã sẽ tự động thay đổi, tất cả tự động quay lại bước mở đầu.
Cách mở khóa có yêu cầu khá cao nhưng không làm khó được Tư Cẩn Ngôn.
Hắn từng bước chậm rãi đưa chìa khóa vào rồi vặn nhẹ một cái trong sự hồi hộp của Cố Dạ.
Một tiến “cụp” rất nhỏ vang lên chứng tỏ chía khóa hoàn toàn vừa khít, cánh cửa chuyển động nhẹ nhàng mở ra một chiếc lồng kính nhỏ, bên trong là một mảnh đá lớn chưa bằng nắm tay màu đỏ thẫm.
Hai mắt Cố Dạ sáng lên, Tư Cẩn Ngôn cũng thở phào nhẹ nhõm.
Đến một người như Vân Lam cũng thể hiện sự vui mừng qua ánh mắt.
Bọn hắn đã đoán đúng, nỗ lực và nguy hiểm phải trải qua đều đáng giá, tất cả là vì mảnh đá màu đỏ nhỏ bé trước mặt.
Ngay khi Cố Dạ định đập vỡ lồng kính để lấy viên đá thì một âm thanh vang lên:
- Tiểu tử, có phải khi nãy ta đã nhắc đến sự chênh lệch giữa chúng ta nằm ở đâu hay không?
Ba người giật mình quay đầu lại thì thấy nam nhân đang vỗ nhẹ vài cái vào đầu để hoàn toàn tỉnh táo.
Ánh mắt của hắn lúc này đã hiện lên vẻ hứng thú, không còn khinh thường như ban đầu:
- Đó là các ngươi chưa từng giết người.
Nếu khi nãy các ngươi xử lý luôn ta thì mọi thứ đã đơn giản hơn rất nhiều.
Đáng tiếc…hiện tại các ngươi đã không còn cơ hội này nữa.
Cố Dạ không nói tiếng nào, muốn dùng lực đập vỡ lồng kính thì bị Tư Cẩn Ngôn ngăn lại:
- Ngươi quên thứ này có đặc tính gì rồi sao? Đừng tự đánh mất ưu thế duy nhất của chúng ta.
Cố Dạ đương nhiên hiểu rõ, vừa rồi đầu óc của hắn có chút hoảng loạn nên mới định hành động theo bản năng.
Thứ này sau khi lấy ra cần phải qua một quá trình xử lý rồi đặt vào một chiếc hộp chuyên dụng, việc này sẽ mất khá nhiều thời gian.
Đây là lý do khiến Tư Cẩn Ngôn gấp gáp khi biết chỉ số sức mạnh của nam nhân cao đến như vậy.
Đáng tiếc bọn hắn vẫn tính sai, sai lệch không chỉ nằm ở chỗ chỉ số sức mạnh mà còn là năng lực của nam nhân