Đường Lưu Vũ rất bình tĩnh, chính hắn cũng không hiểu được tại sao bản thân lại bình tĩnh như vậy sau khi giết người.
Những lời hắn vừa nói với Vân Lam không hoàn toàn là thật nhưng cũng không hẳn là dối trá.
Hắn thật sự không có quá nhiều cảm xúc sau khi giết Trần Lạc, có chăng là chút bất ngờ, sau đó không còn gì nữa.
Bản thân Đường Lưu Vũ cũng không hiểu được chính mình, đương nhiên không thể yêu cầu điều này Vân Lam.
Đi được hơn một ngày, hai người đều đã gác lại những chuyện vừa xảy ra.
Tuy Vân Lam bất ngờ với biểu hiện của Đường Lưu Vũ nhưng nó cũng không ảnh hưởng gì đến nhiệm vụ cũng như lợi ích nhóm.
Mỗi người mỗi tính cách, nàng nghĩ đơn giản như vậy rồi tạm gác chuyện này sang một bên.
Khi hai người đến gần mục tiêu, Vân Lam sử dụng chức năng do thám địa hình trên xe biết được vòng ngoài căn cứ này có một hàng rào phòng ngự rất lớn, trang bị những loại vũ khí hạng nặng.
Tuy trình độ khoa học của Thủy Nguyên Quốc rất kém nhưng nếu dùng những loại vũ khí như bom đạn hay tên lửa với số lượng lớn thì vẫn rất nguy hiểm.
Vân Lam dùng hệ thống do thám trên xe kiểm tra tình hình.
Một hình chiếu giả lập ba chiều được vẽ ra ngay trước mặt hai người.
Nó chi tiết đến mức nếu phóng to ra có thể thấy được từng căn phòng có những đồ vật gì, bao nhiêu người bên trong.
Tất nhiên vẫn có vài nơi mờ mịt không thể mô phỏng lại được.
Theo Vân Lam, những nơi này trang bị thiết bị phá sóng thăm dò tiên tiến cùng với rào chắn từ trường chuyên dụng, giống như thứ nhóm ba người các nàng từng gặp phải tại căn cứ dưới lòng đất.
Đường Lưu Vũ có hơi khó hiểu:
- Tại sao bọn hắn không trang bị những thiết bị công nghệ đó cho cả căn cứ?
- Thủy Nguyên Quốc không đủ sức chế tạo, chỉ có thể đặt mua bên ngoài, số lượng hạn chế.
Tuy căn cứ này có diện tích rất lớn nhưng trình độ bảo mật kém cái lần trước khá nhiều.
Dù sao tại những quốc gia nhỏ, Nguyền Thạch luôn là thứ có giá trị lớn nhất.
- Vậy còn quốc gia lớn hay đế quốc?
- Bọn hắn tham dự nhiều chuyến viễn chinh, là quân chủ lực, Nguyền Thạch tuy vẫn quý nhưng không quá hiếm.
Thường chia ra một phần để bán lại cho các quốc gia nhỏ cùng nghiên cứu.
Đường Lưu Vũ gật gù:
- Tiếp theo ngươi định làm như thế nào?
- Thiết lập hệ thống vũ khí.
Căn cứ này nằm trên mặt đất, chúng ta có thể tận dụng ưu thế kỹ thuật và trang bị.
Lần trước ba người phải dột nhập ở độ sâu hơn ngàn mét dưới lòng đất nên không thể mang theo những vũ khí thật sự mạnh mẽ.
Sau đó lại còn bị nam nhân biến thái kia, cũng tức là Mạch Thượng tướng quân trong lời của Trần Lạc kích hoạt Nguyền Thạch vô hiệu hóa tất cả, mất đi chỗ dựa lớn nhất nên mới rơi vào tình cảnh như vậy.
Hiện tại tuy chỉ có hai người nhưng ưu thế này đã quay trở lại, Vân Lam tỏ ra rất tự tin vào những gì mình có.
Đường Lưu Vũ chỉ đứng một bên quan sát chứ không nói thêm gì nữa.
Hắn muốn xem nàng sẽ đối phó với cả căn cứ quân sự kia như thế nào.
Vân Lam chọn một đỉnh núi cách căn cứ quân sự khá xa.
Từ nơi này nhìn xuống chỉ thấy khu vực kia giống như một dấu chấm nhỏ.
Nàng điều khiển hệ thống bên trong xe hơi để nó biến hình, hóa thành một bệ phóng lớn.
Vân Lam nhanh chóng lấy ra những thiết bị đặt bên trong nạp giới của xe rồi lắp ráp lên.
Chỉ trong vòng hai giờ đồng hồ, một bệ phóng lớn trang bị hơn mười nòng súng lớn nhỏ khác nhau đã xuất hiện trước mắt Đường Lưu Vũ.
Không dừng lại ở đó, Vân Lam lấy từ trong nạp giới của mình ra một bệ điều khiển định vị không trung, súng ngắn và pháo bắn tên lửa cự ly gần cùng hai mươi con người máy cỡ nhỏ cao gần nửa mét rồi mở chương trình trí tuệ nhân tạo để điều khiển từng con theo thiết lập định trước.
Khi cả hai mươi con đã ngồi vào những vị trí khác, điều khiển bệ phóng, bảng điều khiển cũng như cầm vũ khí bảo vệ xung quanh.
Chuẩn bị xong hết những thứ này bầu trời đã dần về đêm.
Hai người nhanh chóng lấy thêm vũ khí bên trong nạp giới ra trang bị lên chiến giáp, dùng bữa ăn tối nhẹ rồi kích hoạt hình thái chiến