Quốc vương tỏ ra hòa nhã chưa hẳn là chuyện tốt.
Thà rằng hắn tỏ ra hung ác, chất vấn sẽ khiến Đường Lưu Vũ cảm thấy cân bằng hơn.
Ít nhất trong các bộ phim truyền hình hiếm hoi Đường Lưu Vũ từng xem quân vương đều là những kẻ như vậy, không khí hòa bình yên ấm thế này không thích hợp chút nào, sẽ mang lại cảm giác bình yên trước cơn giông bão.
Sau cùng thứ mà Đường Lưu Vũ chờ đợi cũng không xuất hiện.
Tất cả dùng bữa trong yên bình, sau đó hắn và cửu công chúa Vương Nhã được yêu cầu rời đi trước để đại hoàng tử Vương Hiệu cùng quốc vương bàn chuyện chính sự.
Cửa phòng đóng lại, Vương Hiệu trầm giọng hỏi:
- Phụ hoàng?
Vương Khánh gật đầu:
- Rất thần bí, nhưng không phải người xấu.
Tiểu Nhã có thể tạm thời giao cho hắn.
- Thần bí?
- Có lẽ năng lực của hắn không đơn giản chỉ là thân thể bất hoại.
Khóe miệng Vương Hiệu giật mạnh vài cái.
Thân thể bất hoại đã là một trong những năng lực hàng đầu của nhân tộc, có tiềm năng đạt đến cấp S.
Vương Khánh còn dùng từ “không đơn giản chỉ là”? Nếu thân thể bất hoại là đơn giản, vậy năng lực nào mới gọi là phức tạp? Cấp X sao?
- Có cần ta điều tra thân phận hay không?
- Anh hùng không hỏi xuất thân.
Hắn là kẻ có tài, trong thời điểm này chúng ta cần trọng dụng chứ không phải bức hắn trở mặt.
- Nhưng muội muội…
- Tiểu Nhã sẽ không gặp nguy hiểm gì lớn.
Nàng không nắm quyền lực trong tay, nếu bị nhắm vào thì tối đa chỉ là dùng làm con tin uy hiếp chúng ta.
Có nhóm hộ vệ mà ta tuyển chọn cùng với Đường Lưu Vũ là đủ rồi.
Vương Hiệu khẽ gật đầu, xem như đã hoàn toàn gác chuyện của Đường Lưu Vũ sang một bên:
- Phụ hoàng, đại công tước gần đây…
…
Ra đến bên ngoài cung điện, Đường Lưu Vũ có chút bất mãn nói với Vương Nhã:
- Quốc vương của các ngươi nói nhiều như vậy nhưng chuyện trọng yếu nhất lại chẳng nhắc đến một câu.
Vương Nhã không hiểu lắm:
- Chuyện quan trọng? Ngươi đang nói đến chính sự? Chuyện này phụ hoàng sẽ bàn riêng với đại ca, ngay cả ta cũng không được tham dự.
Biết càng nhiều sẽ chỉ càng dẫn đến họa sát thân.
Đường Lưu Vũ phất tay:
- Ai muốn quan tâm đến chính sự của các ngươi.
Ta đang nói đến vấn đề lương thưởng.
Nếu chỉ một mình ngươi chiêu mộ ta thì mức lương một ngàn năm trăm là hợp lý.
Nhưng vừa rồi quốc vương cũng đã công nhận ta là cận vệ của ngươi, hắn không có ý định tăng lương lên mười ngàn sao?
Thời gian qua Đường Lưu Vũ cũng đã tìm hiểu được tỷ lệ quy đổi giữa Tô Vân Thạch và Thủy Nguyên Đồng là một với ba mươi.
Cũng tức là mức lương hiện tại của hắn, một ngàn năm trăm tương đương với bốn mươi lăm ngàn.
Nghe thì có vẻ nhiều hơn khi ở Thủy Nguyên Quốc nhưng vật giá trung bình tại đây lại đắt gấp mười lần.
Như vậy mức lương thực nhận của Đường Lưu Vũ chỉ tương đương bốn ngàn năm trăm Thủy Nguyên Đồng, khoảng một phần chín trước kia.
Quá thấp, không thể chấp nhận được, hắn phải vì tương lai của mình đòi lại công đạo.
Chế độ tư sản bóc lột một thì đám quân chủ này bóc lột mười, thật quá đáng.
Vương Nhã có chút câm nín.
Trong đầu tên Đường Lưu Vũ này từ đầu đến cuối chỉ có tiền? Rõ ràng khi nãy phụ hoàng có hứa hẹn chỉ cần bảo hộ nàng trong vòng ba năm sẽ được phong tước hiệp sĩ, thứ đó so với tiền tài còn đáng giá hơn không biết bao nhiêu lần.
Đường Lưu Vũ xuất thân nghèo khó, chỉ quan tâm đến tiền.
Vương Nhã là công chúa, với nàng tước hiệu, danh dự có giá trị hơn những thứ trần tục kia.
Thế giới quan khác biệt, không hiểu được nhau cũng là chuyện bình thường.
- Phụ hoàng đã đồng ý, ta sẽ đến gặp quan tài chính thêm ngươi vào biên chế, có thể tăng đến mười ngàn.
Mười ngàn giá trị thực sẽ tương đương với ba mươi ngàn Thủy Nguyên Đồng, hơi thấp một chút nhưng vẫn chấp nhận được.
Nàng đã cứu hắn từ bên ngoài không gian, cho hắn một công việc, nhượng bộ một chút cũng là chuyện nên làm.
Đường Lưu Vũ là kẻ có đạo đức, hắn chỉ muốn giành lại quyền lợi mà mình xứng đáng nhận được chứ không hề tham lam.
Nhìn bộ dạng thỏa mãn của Đường Lưu Vũ, Vương Nhã rất muốn tung cước đá hắn một cái.
Sau cùng nàng vẫn nhịn xuống được.
Tên này có năng lực thân thể bất hoại và sức mạnh thân thể tương đương với Thức Tỉnh Giả cấp độ bốn, đá vào hắn chẳng khác gì tấn công một tảng đá, tự chuốc khổ vào thân.
Có điều nói đi cũng phải nói lại.
Đường Lưu Vũ đến từ bên ngoài, dù đã học xong quy tắc thì vẫn