-Tôi là Tuyết Nhi ,Lục Tuyết Nhi.Mọi người thường gọi tôi là Tiffany.Còn cậu?
-Tôi là Huỳnh Mạnh Thiên.Sao cậu lại đc vào đây?Ko phải trường này cấm những hs ko phải lớp đặc biệt thì ko đc vào sao?
-Đúng.Tôi là học sinh của lớp thường.Nhà trường đã mời tôi vào lớp đặc biệt nhưng tôi ko chịu và họ cho tôi thử suy nghĩ lại và cho phép tôi tự do ra vào các phòng tập luyện.
-Cậu giỏi ghê ha.Đc mời vào nữa đấy.Mà tại sao cậu ko vào?
-Tôi phải suy nghĩ lại xem mình có đủ năng lực ko đã.Bởi vì học sinh của lớp đặc biệt chưa bao giờ có quá 20 hs cả.Tôi sợ vào đó ko theo kịp các bạn.
-Cậu toàn lo vu vơ ko à.-Thiên mỉm cười
-Cậu cười gì chứ.Mà đúng rồi sao vừa nãy cậu buồn vậy?
-Cậu muốn nghe à?
-Đương nhiên ,chuyện buồn của hotboy thì phải nghe chứ.
-Tôi vừa đến lớp thì gặp phải người con gái rất dễ thương,tôi ko biết là tôi có thích cậu ấy hay ko nhưng mỗi lần thấy cậu ấy thân mật vs tên cùng nhóm thì tôi cảm thấy rất khó chịu và cũng thấy tức khi đề nghị giúp đỡ mà cậu ấy ko cần.
-Ừm... vậy thì có thể là cậu bị trúng tình yêu sét đánh hoặc là chỉ nhất thời bị say nắng thôi.-Tiffany đưa tay lên xoa xoa cằm
Thiên bật cười vì cái hành động ấy của cô.Cô tức giận:
-Cười cái gì chứ?
-Ko...À mà có.Cô cứ làm như mình là thám tử ko bằng í.
-Kệ tui đúng là làm ơn mắc oán.
-Rồi rồi srr đc chưa?
-Rối cục là anh bị trúng sét hay là bị say nắng nhất thời vậy?
-Sao tôi biết.Có thể là say nắng nhất thời.Nhưng cx có thể là tiếng sét ái tình.
-Khùng quá.
-Cô ấy.Mà cô có chuyện buồn à?
-Ko.À anh