Tất cả m.n đi vào phòng khách.Lúc này bố mẹ nó đag ngồi trên ghế sofa.Vừa nhìn thấy bố mẹ,nó liền dùng một gương mặt lạnh lùng.Còn chị nó thì cười tươi.Cả hai cúi đầu chào:
-Dạ con chào ba mẹ.-Một bên la băng còn bên kia là nắng ấm.
-Các con về rồi à,lâu rồi ko gặp,các con khỏe chứ?-Mẹ nó
-Dạ khỏe ạ.-Cả hai đồng thanh vs tình trang băng nắng như cũ.
-Các con lớn quá.-Mẹ nó
-Đã tám năm rồi.-Ba nó lạnh lùng
-Dạ.-Nó ngạc nhiên
-Đã tám năm ta chưa nhìn thấy con lần nào.5 năm rồi con ko gọi điện.Tất cả công sức tìm kiếm của con bỏ ra trong 9 năm qua chỉ có vậy thôi à.-Ba nógắt lên làm .n có một chút sợ hãi.
-Con xin lỗi.Con đã làm ba mẹ thất vọng.Con đã ko thành công.Nhưng trong 9 năm qua con đã học đc rất nhiều.-Nó cúi mặt xuống.
-Vậy sao?Có lẽ con đã thực sự rất vất vả nhỉ?
-Sao ạ?Ba nói thế...-Nó chưa kịp nói xog thì ba nó đã chặn họng:
-Mỗi tháng đều gửi quà về ko thiếu 1 lần.Lại còn giấu tên nữa.Trong 3 năm gần đây thì nhờ Kenvil gửi quà hộ.
-Ba...-Nó quay lại nhìn Kenvil một cái rất là thân thiện.Kenvil thì chỉ bít xua tay cười trừ.
-Con xin lỗi.
-Ta rất vui vì 2 con đã trưởng thành.An Sa nhờ có con mà công ty đã phát triển lên rất nhìu.Nhưng còn Linh...-Mẹ nó ngừng nói
-Mẹ biết lí do mà.-Nó trả lời
-Con ko cần giải thích nữa đâu.-Ba nó nói
-Ba mẹ,trời ơi xấu mặt quá đi.Vừa về mà chỉ muốn die ngay thôi.-Ailee ngăn chặn cuộc nc-Bạn bè con ở đây mà toàn nhắc chuyện buồn ko à?Đã thế lại còn bị một con bé 10t làm cho xấu mặt nữa.-M.n tủm tỉm cười.Nó cx cười nhưng chỉ là nụ cười