Tào Dũng vốn đã nghe qua thầy bói nói qua về ba vị nữ nhi của Hạ tướng quân nên thái độ đối với các nàng cũng rất rõ ràng. Ánh mắt hắn nhìn đại tiểu thư đầy khinh bỉ, nhìn nhị tiểu thư lại ôn nhu dịu dàng như nước hồ thu. Tam tiểu thư hắn tránh như tránh tà, chứ nói gì đến nhìn nàng.Tào Quốc công nhìn nhi tử mình dùng ánh mắt tha thiết nhìn vị nhị tiểu thư có thân hình chẳng khác gì con hà mã kia mà khoé miệng co quắp."Khụ! Hạ tướng quân! Thật ngại quá! Nhanh như vậy đã tới làm phiền tướng phủ rồi, nhưng Hoàng thượng đã có thánh chỉ, chúng ta lại không thể nào làm trái. Đã vậy, chuyện này cũng nên giải quyết nhanh chóng một chút mới tốt."Hạ tướng quân cũng nhìn ra thái độ của Tào công tử khi nhìn vào ba vị nữ nhi của mình. Hắn cũng không ngờ được Tào công tử lại có sở thích khác người như vậy. "Tào Quốc công khách khí rồi! Chúng ta rất hoan nghênh các vị tới làm khách, cũng mong đợi ngày vui của hai nhà sẽ nhanh chóng tới." Hai vị đại nhân nhìn nhau cười giả dối một hồi. Hôn sự giữa Tào công tử và Hạ nhị tiểu thư cứ như thế được định đoạt. Trong ngày vui của Hạ Nhu Nhiên, trời còn chưa sáng, Hạ Tiểu Hi đã sốt sắng chạy đến Nhu Uyển Hiên của Hạ Nhu Nhiên để mang quà cưới cho nàng. Hạ Nhu Nhiên nhận lấy quà của Hạ Tiểu Hi rồi lệnh cho ma ma nha hoàn đang hầu hạ nàng trang điểm đều ra ngoài hết, chỉ để lại hai ả nha hoàn hầu cận của hai người. Nàng cũng lo lắng rất nhiều chuyện, nàng nắm lấy tay Hạ Tiểu Hi hỏi, "Hi Hi, Ta thật sự rất sợ, ta không biết nên làm thế nào? Lỡ như chàng ghét bỏ ta mà đi tìm thiếp thất khác, ta phải làm thế nào?" "Chưa gì tỷ đã tự ghét bỏ mình như vậy rồi? Tỷ yên tâm đi! Trong ngày đại hôn này chàng nhất định sẽ ở bên tỷ." "Vậy còn sau này đâu? Chàng cũng sẽ không đi tìm thiếp thất khác sao?" Hạ Nhu Nhiên lo gần lo xa. "Tỷ tỷ, nam nhân tứ thê tám thiếp là chuyện bình thường. Nam nhân quyền quý nào mà chả có năm vợ chín nàng hầu. Tỷ nghĩ chàng cưới bọn họ về chỉ để làm cảnh cho đẹp hậu viện thôi sao? Đương nhiên là phải mưa móc đều đặn rồi, bằng không đám nữ nhân kia sẽ để yên cho chàng sao?"-Tứ thê có hay không thì không biết chứ quả thật là có tám thiếp đấy!Tiểu Hồng đứng bên cạnh trong lòng thở dài."Tỷ tỷ, tỷ sau này trở thành thê tử của chàng rồi cũng nên san sẻ nỗi khổ cùng chàng, không nên vì chàng thường xuyên đi đến viện của các thiếp thất mà buồn phiền làm chàng thêm đau lòng. Nam nhân bọn họ cũng có rất nhiều nỗi khổ tâm mà nữ nhân chúng ta không hiểu được."Tiểu Hồng càng nghe nàng nói thì trong lòng càng thêm khinh bỉ chủ tử nhà mình: -nói thì hay lắm, chính mình còn không biết có làm được như vậy hay không? Còn không phải là ghét bỏ tên Tào Dũng vì khét tiếng trăng hoa, trong viện có quá nhiều thiếp thất nên mới đẩy sang cho nhị tiểu thư sao?"Tỷ à! Tào công tử hẳn là một người không coi trọng sắc đẹp. Chàng chính là coi trọng phẩm chất của tỷ đấy, bằng không sao chàng không chọn đại tỷ mà lại chọn tỷ chứ?" Tiểu Hồng lén quay qua chỗ khác trợn trắng mắt: -còn không phải là do tiểu thư người giở trò sao?Hạ Nhu Nhiên nhìn mình trong gương. Đúng vậy! Người như mình chàng không chê mà còn chấp nhận cưới về, mình hẳn nên vui mừng mới phải!"Đa tạ muội đã nhắc nhở, ta sẽ ghi nhớ!" Hạ Nhu Nhiên lúc này mới mỉm cười nhìn Hạ Tiểu Hi. Sự lo âu trong đôi mắt đã giảm đến hầu như không còn. Tiểu Hồng đúng là không còn gì để nói: -có ai như tiểu thư người không, đào hố cho người ta nhảy vào, còn nhận được sự cảm kích của người ta nữa?Hạ Tiểu Hi nhìn theo bóng dáng tân nương tử được bà mối dẫn lên kiệu hoa mà cười đến ngọt ngào. Mi mắt cười đến dính vào nhau không hé ra được chút kẽ hở nào.Giữa màu đỏ tươi rực rỡ, đoàn rước dâu mang đôi tân nhân rời khỏi tướng quân phủ dạo một vòng khắp kinh thành thông báo tin mừng rồi mới quay về Quốc công phủ. Tào Dũng dắt tân nương xuống khỏi kiệu hoa, lòng thầm nhủ: -Lão đạo sĩ nói: "Tối trời đèn tắt, nhà ngói cũng như nhà tranh" chỉ cần nhắm mắt lại, một đêm rất nhanh sẽ trôi qua.-Thôi được rồi!-Mỗi tháng một lần thôi mà, cũng đâu phải là đi đánh giặc!Hạ Tiểu Hi sau ngày đại hôn của Hạ Nhu Nhiên lại quay về những ngày tháng rong chơi nhàn rỗi. Nhưng mà cũng không được mấy ngày, hôm nay tiểu lãnh viện của nàng có thượng khách ghé thăm. Rầmmmm!Cánh cửa phòng vốn đã lung lay bị người từ ngoài đạp vào, toàn bộ đổ ập xuống bàn cơm Hạ Tiểu Hi cùng Tiểu Hồng đang ngồi ăn. Thật may mà hai người này đã tập mãi thành quen, phản ứng cũng