"Hayzz... được rồi, trở về thôi..." nghe vậy hắn không khỏi thở dài một hơi.Trước mắt hắn, thời gian bỗng dừng lại, tấm bảng đen trên bục giảng trong phút chốc bị xé rách làm đôi, để lộ ra vết nứt không gian, nó to vừa đủ cho Trần Hàn chui vào.[Chúc mừng qua ải: 1/5Nhận skill "vạn vật hấp dẫn", đánh giá skill: bậc SThông tin phụ bản 2: Nhiệm vụ của ký chủ là hộ tống Đại tướng Võ Hồng Lăng về nước an toàn, chỉ cần hộ tống đến biên giới hai nước Lăng Hà và Fixter. (Chỉ số và skill được dùng tự do sau 4 giờ trong phụ bản)Phần thưởng: " Uy mãnh": tạo ra một luồng khí thế giúp thăng hoa trong chiến đấu, mỗi phát đánh cộng dồn 2,5% sức mạnh tối đa 10 cộng dồn (chỉ có tác dụng khi cận chiến) trong 5 phút không tiêu hao thể lực. Thời gian làm mới: 30phút Sử dụng tiêu hao 50 tinh lực.]...................Mở mắt ra, hắn đang đứng trước một chiếc máy bay hàng không. Các lãnh đạo cấp cao của nước Fixter đang đưa tiễn đại tướng Võ Hồng Lăng về nước sau khi đàm phán thành công. Bởi vì Hồng Lăng là một nước nhỏ, nên phải cử đại tướng và 10 quân nhân chuyên nghiệp hộ tống để tỏ rõ thành ý, phải, chỉ mười quân nhân. Khi máy bay ra khỏi phạm vi thủ đô thì đại tướng ra lệnh cho phi công tìm một vung hẻo lánh mà đáp xuống, theo kinh nghiệm nhiều năm của ông mà phán doán, chút nữa sẽ có kẻ địch tập kích, bởi vì chuyện đàm phán lúc nãy quá mức suông sẽ. Cũng có thể nói là ông quá đa nghi nhưng cẩn thận còn hơn là mất mạng, đạo lý đó ai cũng hiểu mặc dù có rất ít người thành công tránh khỏi. Địa điểm đáp máy bay là một cánh đồng hoang, ở đây là nơi lý tưởng để bị những tay súng bắn tỉa ngắm đến. Vừa đáp máy bay xuống, mười người không tính các nhân viên phi cơ. Họ chạy gấp rút vào thành phố, do không có đội an ninh nên đi vào rất dễ dàng, khoảng 10 giây sau khi bọn họ đi, trong khoang buồng lái của máy bay chỉ còn mấy cái xác không hồn bị đạn xuyên qua sọ não, đến cả cửa kính máy bay cũng bị đạn bắn xuyên thủng.Mười một người tìm một chuyến tàu hoả lộ tuyến di chuyển để qua thành phố kế bên nhanh hơn. Sau 5 phút khởi hành, tốc độ tàu hoả bắt đầu nhanh hơn 100 km/h, thời gian trôi qua được khoảng 4 tiếng thì xảy ra vấn đề."Số 7,9 và 10 mất tích." họ dùng kí hiệu mà giao tiếp với nhau, do từ lúc lên xe thì bọn họ đã thay trang phục trên người, giả vờ hay tránh tiếp xúc với nhau để tránh bị nghi ngờ, do đó không có ai mà đi điểm danh lúc lên tàu cả, nên sau khi ngồi cố định vị trí một khoảng thời gian họ mới phát hiện. Khuôn mặt đại tướng thì xám như tro, Trần Hàn xe dịch vị trí lại gần với đại tướng mà làm kí hiệu "tôi cần kiểm tra cơ thể ngài". Rất nhanh, Trần Hàn ở mặt sắp bàn tay của đại tướng gỡ ra một thứ." Đây, đây là...da của ta? " Cũng không thể trách ông ngạc nhiên như vậy, ở quốc gia của ông còn chưa có ai làm được một lớp da giả mà nhìn giống thật như thế. Thứ được dán ở dưới lớp da giả đó là một đồng xu, liếc mắc nhìn nhau, đôi bên ngầm hiểu ý tứ của nhau. Mặc dù mất tích 3 người, nhưng Trần Hàn dám cá là kẻ đó vẫn chưa nhận ra bọn họ. Sau 1 giờ, trạm ga an toàn chạy tới nơi, họ tạm tách ra và hẹn gặp nhau ở ngã ba F. Nhưng Trần Hàn thì vẫn đi chung với đại tướng, bởi vì bây giờ là khoảng thời gian nguy hiểm nhất, khi đến đường F, thời gian trôi qua cũng khá lâu nhưng sáu người quân nhân còn lại không thấy đâu. Ở con đường này rất ít người qua lại, bỗng Trần Hàn móc ra hai khẩu súng lục ở túi quần, "Pằng Pằng Pằng Pằng", bốn người đi ven đường ngã xuống, mặc dù đối với người khác thì rất khó nhận biết, ai là ai nhưng đối với Trần Hàn thì chỉ là một cái nhìn, skill Trí tuệ của hắn đâu phải để chưng. Hai người cứ thế mà cướp chiếc moto của một nhà dân gần đó, chạy thẳng đến sát biên giới nhưng vấn đề chắc chắn là ở đây, thế nào cũng có người chờ đợi bọn hắn ở đây. Trốn vào một ngôi nhà hoang ở ven đường, ngôi nhà không có cửa, trước khi vào nhà, hắn đã đặt skill "vạn lực hấp dẫn" vào góc cây, nếu có vật lạ đi ngang qua vùng skill đó thì hắn có thể hút vật đó về phía góc cây. Vừa vào phòng thì Trần Hàn mở chiếc vali ra, lắp ráp các bộ phận có sẵn trong vali thành môtn cây súng ngắm, nhưng đột nhiên lúc này hắn lại nả hai phát súng vào chiếc tủ ở góc phòng, Trần Hàn biết trong tủ có người là bởi vì trên cánh cửa của chiến tủ có vài chỗ có ít bụi khác thường, trên mặt đất ở vị trí cửa tủ thì nhiều bụi, nên hắn xác định có người từng mở tủ ra bằng đồ vật gì đó. Sau khi bắn, quả nhiên có một cái xác từ trong tủ ngã ra. Đại tướng thấy thế cũng phải hít một ngụm khí lạnh, ông dù gì cũng đi lính hơn 40 năm mà không bằng nổi tên này. Cũng không phải là Trần Hàn giỏi mà là nhờ vào trí nhớ và kỹ thuật bắn súng của cái thể xác này mà phán đoán. Sau khi giải quyết hết tất cả mối nghi, hai người đồng thời đi ra. Vừa đi ra thì "Phụp" một tiếng, một viên đạn bắn lệnh qua mái tóc của hắn, cũng không phải là do trình độ của tên bắn tỉa yếu kém mà là do "vạn lực hấp dẫn" thay đổi hướng đi của viên đạn. Hắn rất bình tĩnh xoay người cầm lấy cây xúng lục mà bắn trên nóc nhà " Pằng Pằng" toàn bộ đều bị kẻ địch né, phải biết vận tốc của viên đạn sắp sĩ 315m/s. Nhưng lúc này Trần Hàn lại cười gian xảo, "Nối tiếp" được tung ra, tuy tia điện của hắn không được nhanh bằng viên đạn nhưng nó có thể bẻ lái a (cái này là điện từ nhận tạo nên tốc độ không nhanh bằng điện từ tự nhiên). Mắt thấy mục tiêu bị tê liệt, Trần Hàn tốt ý tặng cho hắn thêm một viên đạn, sau khi tiêu diệt mục tiêu thì âm thanh hệ thống vang lên:[Hoàn thành tiêu diệt tất cả mối nguy hiểm.Phần thưởng: Uy mãnhPhần thưởng phụ: kinh nghiệm chiến đấu của người mà ký chủ nhập thể. ][Quá trình vượt phụ bản 2/5Thông tin phụ bản 3: ký chủ sẽ đóng vai là một thành viên trong chủng tộc