"Chà, tên này là heo à, giờ này còn chưa chịu dậy?" Sở sở đạp cửa phòng tên lưu manh, đi đến bên giường lật tung chăn mền lên.
"A - " khi mền gối hất tung ra bên dưới chỉ có 2 cái gối ôm.
"Gặp quỷ hay sao mà la toáng lên đó, Giọng lớn vậy làm gì, phá hư xuân mộng của người ta!" sau lưng truyền đến giọng ngái ngũ.
"Ngươi, ngươi ra ngoài lúc nào?" Sở sở giật mình nhìn hắn.
"Hỏi nhiều vậy làm gì! Uy, cô kia, ta giờ rất là hoài nghi cô có ý đồ với ta đó, ban ngày ban mặt xông vào phòng ta, không nói không rằng xốc mền ta lên, lỡ ta không mặc gì ngũ thì sao, bây giờ còn nhìn ta chằm chằm một cách dâm đãng vậy, vậy là đủ chứng cớ kết luận - bớ người ta có người cưỡng gian!" Hướng nhật kêu toáng lên.
"Đi chết đi, ai mà có hứng thú với ngươi!" Sở Sở đẩy cửa ra, phía sau là tên lưu manh núp sau khe cửa, hừ hừ chạy vào nhà bếp.
"Có lầm không đó, cưỡng gian không thành mà còn mắng người, có đạo lý không đây?" Hướng nhật truy theo tới bếp, nghe thấy mùi thơm bốc lên, nhất thời nước miếng chảy xuống ròng ròng, Vừa nãy vận động nhiều quá giờ phải ăn để bồi dưỡng lại, muốn làm gì thì phải có sức trước.
"Có đồ ăn ta? thơm quá!" Hướng nhật xán đến cạnh Sở sở, phát hiện nàng đã đeo tạo dề rồi.
"Không có phần đâu, muốn ăn thì lăn vào mà làm." Sở sở không để ý đến hắn, tay tiếp tục làm. Chỉ lát sau, một mùi thơm mụ người bốc lên làm lưu manh cồn cào.
"Sở sở, không ngờ cô lớn lên xinh đẹp, còn có thể nấu ăn nha. có câu gì ta: Ra biết đường, vào giỏi bếp. cô đúng là vợ hiền vợ đảm nha, ai lấy được cô là tu 7x7 49 kiếp đó!" Hướng nhật lấy lòng.
"Hừ nịnh à, trét mật lên môi rồi à? ta không mắc lừa đâu!" Sở sở xúc đồ ăn cho vào đĩa.
"Để ta giúp cô cầm cho đỡ nóng!" Hướng nhật nhiệt tình nhận lấy đĩa.
"Cảnh cáo ngươi không được ăn vụn đó, nếu không thì!" Sở sở đem đĩa trên tay đưa cho hắn, tay kia giơ cái giá dứ dứ trước mặt cảnh cáo.
"Sao có thể chứ? Cô xem ta có phải loại người đó không?" Hướng nhật vừa nói vừa lấy tay bốc một miệng bỏ vào miệng nhai.
"Xấu xa! còn dám nói là không ăn vụn, đây là hành vi gì!" Sở sở hận không cầm cái giá đập bể đầu hắn.
".Trước tiên thanh minh một cái, ta không ăn vụn, đây là ăn công khai." Hướng nhật ăn xong một miếng đồ xào lại nhắm miếng thịt trong dĩa.
"Làm gì nữa đó! Đừng hòng ăn thêm miếng nào nữa!" Sở sở đề phòng nhìn hắn.
"Cô này, chúng ta thương lượng ha?" Hướng nhật không có hảo ý nói.
"Không thương lượng!" Sở sở chắc nịch đáp.
"Tuyệt tình quá đi! Chừa đường cho người ta sống với. Chuyện này tốt với cô mà, biết đâu chừng còn giữ mãi thanh xuân đó." Hướng nhật chưa từ bỏ ý định.
"Cút ra ngoài! ta không muốn nhìn thấy ngươi!" Sở sở đã nếm đòn của hắn, nhượng bộ là chút nữa khó có đường lui.
"Tốt thôi! Thiệt ráng mà chịu!" Hướng nhật trước khi đi liếc liếc phần thắt lưng Sở sở đánh giá lên xuống cười trộm, ra là một phần nhỏ quần lót lộ lên.
"A - " Sở Sở lại kêu lên một lần nữa,
"Ta muốn cào mặt ngươi!"Hướng nhật chạy về phòng, đóng chặt cửa lại, áp tai lên cạnh cửa lắng nghe động tĩnh,
"Không có người?" cô nàng này sao còn không đuổi theo? Đợi một lúc nữa cũng vậy.
Không nhịn được nữa mở cửa phòng ra, phòng khách cũng không có gì khác thường, chỉ có trong bếp mới có một vài âm thanh rất nhỏ. Hướng nhật lén lút đến gần thì nghe được hình như là có tiếng khóc. Không thể nào? Cô này sao tự nhiên thành yếu đuối vậy ta, đụng cái là khóc?
"Ô ô.lưu manh xấu xa đáng chết, đồ biến thái.ta tức chết mà, ô ô...```" Sở Sở vừa chửi vừa khóc.
Hướng nhật chạy vào bếp, thấy Sở mỹ nhân ngồi trên bệt xuống đất bụm một cánh tay, kinh hãi thất sắc hỏi:
"Sao vậy, sao vậy? giận thì chém ta chứ chặt tay mình làm gì?""Lưu manh xấu xí, tránh ra coi! không ngươi quan tâm, ô.!" Sở Sở vẫn bụm tay khóc lớn lên.
"Để ta xem một chút!" Hướng nhật nắm tay Sở sở kéo ra, nhìn thấy tay bị bụm nổi lên mấy chấm đỏ, vài chấm có nước. Hoá ra là cô này cố đuổi theo mình mà chắc là ko để ý quơ trúng cái chảo làm chảo văng lên, dầu bắn trúng đây mà. May là món đồ xào hút gần hết dầi rồi nên chỉ bị phỏng nhẹ chứ ko thì thảm rồi. Nhưng đồ ăn thì ngỗn ngang trên đất.
"Dù da có mịn có đàn hồi cũng không nên lấy dầu sôi bôi lên thử chứ, ngược đãi bản thân à?" Hướng nhật bắt đầu đùa.
"Ngươi - " Sở Sở nắm lấy tạp dề kế bên vụt vào lưng hắn.
"Được rồi!" Hướng nhật nhẹ nhàng nắm tay nàng, nâng tay bị thương lên một bên, ôm chiếc eo nhỏ nhắn của nàng nói:
"Cẩn thận đừng để vỡ mụn nước, để tôi đỡ.""Ngươi buông ra, ta bị thương ở tay chứ không phải chân, tự đi được!" Sở sở mặt đỏ bừng phản kháng.
"Hiếm khi nào ta mới có lòng thương người, cô không nhận chứ gì? Mai mốt có chết hay sứt mẻ gì cũng đừng có cầu đó, nói trước rồi đó?" Hướng nhật dừng lại, tay đặt bên hông nàng không ngừng cọ cọ.
"Đều tại ngươi, nếu không phải ngươi ta sao bị vậy? Xấu xa, Lưu manh!" Sở sở hờn giận.
"Cô, ghen với ai đó, cùng lắm là cho sờ lại nè, làm quá, muốn công bằng chứ gì, nè nè.""Chết đi! ai muốn sờ ngươi.được rồi, ta có thể tự ngồi, còn không buông tay ra!""Ai da, cô nhìn mập vậy mà chỗ đó nhỏ gọn quá ta, có bí quyết giữ eo à, chia sẽ đi!" Hướng nhật sợ hãi than, rút tay về.
"Ngươi mới mập! ta chưa tới 47kg, ngươi ít lắm cũng một trăm!" Sở sở phản kích.
"Cái gì! cô cả cân nặng cụ thể của ta cũng biết? khai mau, tối qua cô có leo lên người ta rồi len lén chui xuống dùng cơ thể ước lượng thể trọng của ta hả?" Hướng nhật hoài nghi nhìn kỹ nàng.
"Mở TV giùm ta!" Sở sở không để ý tới hắn, rống lớn.
"Thái độ gì vậy? nói
với người giúp mình vậy sao? bình thường chỉ có trên giường cô mới được kiêu ngạo vậy thôi, ta không hiểu là tối nay làm sao mà yên tâm ngũ đây nữa, phòng ốc gì mà không kín gì hết?" mặc dù bất mãn cách nói của nàng nhưng Hướng nhật cũng mở TV lên.
"Ta đói, đi ra ngoài mua bữa sáng giùm ta!" Sở sở được thế lấn thêm một bước nói.
"Uy, cô kia, không nên quá đáng đó!" Hướng nhật nhắc nhở nàng.
"Mua hay không?" Sở sở cắn môi, nhìn hắn, hốc mắt rưng rưng.
"Được, đi thì đi, ta đầu hàng! dù cô tính tình không tốt nhưng nói chung là xinh đẹp, vóc người như ngựa như hổ, lại không chịu ngủ với ta.""Đi nhanh!" Sở sở ném cái gối ôm qua.
Hướng nhật vừa lắc lắc đầu vừa đi ra ngoài mua bữa sáng? Mà thôi trước giờ toàn mình đùa giỡn giờ giúp người khác làm chuyện này coi như đề bù một chút vậy, chẹp chẹp hiếm có ai có tư tưởng tôn trọng người khách hướng tới công bằng và hoà bình như mình, ngoài mình ra chắc tuyệt chủng hết rồi?
Vội vã mua bữa sáng, Hướng nhật chạy vội về. vừa vào cửa, thấy cảnh muốn liệt dương.
Lúc này Sở sở đang ngồi ở salon bưng một cái đĩa không biết đang ăn gì, hai mắt nhìn chằm chằm vào TV, bàn trà kế bên còn thừa mấy thứ không biết là của món gì. Một thanh niên anh tuấn ngồi bên cạnh lặng lẽ nhìn nàng ăn.
Hướng nhật tự dưng thấy buồn bực, đi tới hỏi:
"Sở sở, thằng nhóc này là ai?""Ai cần ngươi quan tâm?" Sở sở đắc ý liếc hắn một cái, lại cúi xuống bắt đầu ăn tiếp.
"Ngươi là ai?" hai tên nhìn nhau như hai con gà trống chuẩn bị so cựa, đồng thời hỏi.
"Ngươi sao lại xuất hiện ở đây?" lửa toé ra như xe lửa tông vào nhau.
"Ngươi nói trước!" Hướng nhật không thèm trả lời, móc cái bánh bao trong bọc thức ăn mua về cạp một miếng lớn.
"Tại sao ta phải nói trước, sao ngươi không nói trước đi.chờ chút, tối qua ngươi ở đây?" thanh niên anh tuấn nhướng lông mi lên, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
"Hắc hắc, đâu chỉ tối qua, sau này ta đều ở đây." Hướng nhật bắt đầu thấy khoái cảm trả thù rồi.
"Sở sở! em không nói gì đi! chuyện này mà bị ba biết, em sẽ bị đẩy ra nước ngoài đó!" thanh niên giận dữ hét.
"Không đâu, ổng không dám đâu! há há, em với ổng đã móc nghéo rồi!" Sở sở quay đầu lại nhoẻn miệng cười.
"Ngươi họ Sở?" Hướng nhật dựa theo cách nói chuyện của hắn phán đoán thì rất có thể tên này là anh em gì đó với Sở Sở.
"Không sai, ta là Sở Từ! Sở sở là em gái ta." thanh niên anh tuấn ngạo nghễ nói.
"A, hoá ra là anh hai!" Hướng nhật nhất thời nhiệt tình đứng lên:
"Anh hai nè, sao tới sớm vậy, ăn sáng chưa? Vừa hay em mới mua về, hay là mình cùng ăn đi?" nói xong cầm bọc thức ăn đặt xuống.
"Không cần đâu! ta đã ăn rồi!" Sở Từ khoát tay cự tuyệt, nghiêm mặt hỏi:
"Giờ hỏi một chút?""Ân?" Hướng nhật không suy nghĩ đáp ứng luôn.
"Ta hỏi ngươi và em gái ta ở chung bao lâu rồi? ".
"Khoảng một năm?" Hướng nhật nhíu mày, bây giờ mới khai giảng khoá mới cũng bắt đầu năm 2, học chung đã một năm rồi.
"A a." Sở sở thiên kiều bá mị lườm hắn một cái, ẩn ý trong mắt ai thấy cũng rõ ràng.
"Hai người ở chung, bình thường có dùng bao không?""Khục, khục, khục." Hướng nhật đang ăn bánh bao, nghe nói vậy suýt nữa phun ra.
"Hỏi thì trả lời đi, có.hay là không?" Sở Từ nghiêm túc hỏi.
"Có, có, sao lại có thể không dùng?" mặc dù da mặt dày như bức tường, nhưng Hướng nhật vẫn còn không đỡ được câu hỏi thẳng của anh vợ.
Sở sở càng đỏ mặt đỏ tới mang tai, có khổ mà nói không được.
"Mà Sở sở có uống thuốc ngừa thai không?" Sở Từ lại nã thêm một quả đạn cối.
"Cái này." Hướng nhật hoàn toàn không nói gì.
"Ta nhắc ngươi nhá, tốt nhất là tránh dùng thuốc, dùng nhiều thuốc đối với thân thể Sở Sở không hay đâu." Sở Từ lạnh lùng nói.
"Em sẽ lưu ý!" Hướng nhật vẻ mặt thành khẩn.
"Uhm, tốt lắm! bất quá tụi bây cũng phải biết kiềm chế chút, tuổi còn trẻ, đừng có mà túng dục quá độ, rãnh rỗi phải học tập học tập nhiều hơn! được rồi, ta có việc đi trước đây, tụi bây lập tức thu xếp đi học đi! Coi chừng trễ đó!" Sở Từ nói xong lời này đứng dậy rời đi.
"Miss Sở, ta phát hiện một sự thật!" Hướng nhật quay lại chăm chú nhìn gương mặt đỏ bừng của Sở sở nói.
"Cái gì!""Ra là anh cô còn dâm đãng hơn ta!"