Dịch: Thỏ
Từ trong phòng bà dì út đi ra, Hướng Nhật vốn định gọi điện thoại cho Hướng mẫu, nhưng nghĩ tới hiện tại nàng hẳn đang ở cùng với Hướng phụ, muốn hỏi nàng một số chuyện thật không tiện cho lắm.
Thầm nghĩ ngày mai dù gì cũng phải đi gặp bọn họ, đến lúc đó tìm một cơ hội tự mình hỏi thăm sức khỏe.
Hơn nữa vừa ngồi máy bay mười mấy tiếng đồng hồ, tuy nói trên đó đã nghỉ ngơi một chút, Hướng Nhật vẫn cảm thấy chưa được thích ứng, múi giờ hai bên chênh lệch có thể nói là tương đối nhiều.
Đi vào phòng tắm tắm rửa một hồi, Hướng Nhật thay một bộ đồ ngủ rộng rãi liền quay trở về phòng mình.
..............................
Sáng sớm ngày thứ hai, Hướng Nhật rời giường rất sớm, tinh thần tràn đầy sảng khoái.
Mua trước cho các nàng bữa ăn sáng, bởi vì hôm nay là cuối tuần, các nàng còn chưa ngủ dậy, Hướng Nhật dùng điểm tâm xong, để lại trên bàn một mảnh giấy rồi rời khỏi nhà.
Nhân dịp sắc trời còn sớm, hắn định đi tìm Hầu tử trước, gặp gỡ Lưu Phi và Tiết Băng, à, còn có Ulster. Ba người này hắn đều giao cho Hầu tử an bài chỗ ở.
Một cuộc điện thoại đem Hầu tử còn đang mơ mơ màng màng chìm trong giấc ngủ đánh thức, hai người hẹn nhau gặp mặt ở một địa phương.
Chỗ gặp mặt là một tiểu khu cao cấp, đây chính là nơi Hầu tử sắp xếp cho mấy người Lưu Phi, thuê một căn hộ cao cấp cho các nàng.
- Đại ca, đây là chìa khóa riêng, chị dâu Lưu Phi ở khu nhà A...
Hầu Tử lấy một cái chìa khóa giao cho hắn, trong lúc nói chuyện trên mặt còn lộ rõ vẻ ngái ngủ, phỏng chừng bị dựng dậy sớm như vậy vẫn là lần đầu tiên.
- Được rồi, ngươi về ngủ trước đi.
Hướng Nhật nhận lấy chìa khóa, lại từ trên người móc ra một tấm chi phiếu đưa cho gã:
- Chỗ này có một triệu, phân phối cho đám Bàn tử đi, coi như thù lao mấy ngày qua các ngươi chiếu cố Lưu Phi.
- Cám ơn đại ca.
Hầu tử không có chối từ, mặt đầy hưng phấn tiếp nhận, vẻ buồn ngủ ban nãy biến mất không thấy tăm hơi.
- Vậy đi.
Hướng Nhật cầm chìa khóa, cho Hầu tử về, một mình hắn đi vào trong tiểu khu.
Tìm được địa chỉ Hầu tử đã nói, là khu A lầu thứ mười hai, không tính là quá cao nhưng cũng không thấp.
Đi thang máy lên thẳng lầu thứ mười hai, Hướng Nhật tới trước cửa, vì đã chuẩn bị chìa khóa nên tự nhiên không cần nhấn chuông, trực tiếp mở cửa bước vào.
Sở dĩ không có trước khi tới gọi điện thông báo cho Lưu Phi vì muốn dành cho nàng một niềm vui bất ngờ.
Ấy mà ngay khi Hướng Nhật vừa mở cửa, nghênh đón hắn quả thật là một "niềm vui bất ngờ" cực lớn! Sau khi mở cửa ra, còn chưa kịp quan sát rõ ràng tình huống bên trong, một đôi chân dài trắng nõn thẳng tắp phóng tới.
Hướng Nhật nhanh tay lẹ mắt, vội vàng đưa tay ra chụp.
Định thần một chút mới phát hiện chính là đệ tử của hắn, Tiết Băng.
- Buông ta ra!
Tiết Băng thân mặc bộ đồ thể thao màu trắng khuôn mặt đỏ bừng, bởi tư thế này quả thực nhìn hơi khó coi, một chân trụ ở trên đất, một chân còn lại bị nam nhân chụp lấy, giơ cao lên.
Tư thế như vậy nàng không cảm thấy đau đớn khó chịu gì, chẳng qua thật có điểm đáng xấu hổ.
Hướng Nhật buông nàng ra, không tự chủ được hơi "khom người" xuống.
Bởi vì vóc người cô nàng Tiết Băng khá đầy đặn phối hợp cùng bộ đồ thể thao màu trắng bó sát, không chỉ phác họa lên cặp chân thon dài của nàng, còn có toàn thân chỗ lồi chỗ lõm chuẩn hơn cả phụ nữ bình thường, cơ hồ có thể khiến cho người ta tưởng tượng ra phía sau lớp quần áo kia là đường cong da thịt mê người, nhất định phi thường mềm mại.
Nữ nhân như nàng, ở trên giường chính là vưu vật của nam nhân.
Hướng Nhật gần đây nhất chính là đêm trước khi về nước quan hệ với Monica, sau khi về nhà ngủ một giấc thật sâu, hiện giờ lại đang sáng sớm, đập vào mắt là đoạn hình ảnh tươi mát, tiểu lưu manh liền có phản ứng. Cho nên để tránh bị phát hiện ra tình cảnh túng quẫn của mình, bày ra tư thế quái dị một chút cũng không sao.
- Lưu Phi đâu?
Thấy Tiết Băng đang kì quái săm soi mình, Hướng Nhật lập tức dời đi sự chú ý của cô nàng.
- Lưu Phi tiểu thư ra ngoài chạy bộ từ sáng sớm rồi.
Tiết Băng lúc này đã thu hồi vẻ lúng túng, đối diện người đàn ông trước mặt, nàng tuy giận dữ bất bình hơn cũng phải cố gắng giữ vững kính
ý đầy đủ, đây là giao phó của sư phụ trước khi nàng tới Bắc Hải với hắn. Để có thể kích hoạt tiềm chất trong cơ thể nàng, cũng chỉ có người nam nhân trước mặt thoạt nhìn càng sống càng trẻ ra.
- Mới vừa rồi sao cô tự dưng đánh lén tôi?
Hướng Nhật lại hỏi, thật ra hắn cũng mơ hồ đoán được, bây giờ thời gian còn sớm, khoảng sáu giờ không sai biệt lắm, đột nhiên không nói tiếng nào mở cửa nhà người ta ra, chào đón hắn khẳng định không phải là sự hoan nghênh của chủ nhà.
Quả nhiên Tiết Băng trả lời không hề có chút chột dạ:
- Lưu Phi tiểu thư buổi sáng chạy bộ không bao giờ về sớm như thế, tôi lại thấy anh là một người tóc ngắn, còn tưởng rằng ăn trộm...
- Ulster có ở đây không?
Đối với tên huyết tộc dị năng giả cùng Lưu Phi và đám Hầu tử trở về từ Hàn Quốc, Hướng Nhật trước kia đã căn dặn Hầu tử an bài một chỗ cho gã.
- Ulster tiên sinh không ở chung với chúng ta, hắn ở căn hộ bên cạnh, bất quá hình như gia đình có chuyện gì, sáng sớm hôm trước đã quay về Tây Ban Nha rồi.
Tiết Băng đáp.
- Tây Ban Nha?
Hướng Nhật sửng sốt một chút, bây giờ mới biết Ulster lại là người Tây Ban Nha, trước hắn còn tưởng đối phương là người Mỹ hoặc người Anh, bởi vì hai người vẫn luôn dùng tiếng Anh nói chuyện với nhau.
Bây giờ đi rồi cũng tốt, Hướng Nhật không để tâm trong lòng, nhìn Tiết Băng nói:
- À, cô thu dọn đồ đạc đi, một lúc nữa tôi đưa các cô sang chỗ khác ở.
- Tại sao?
Tiết Băng nhíu mày một cái, nơi này ở rất tốt, hơn nữa hoàn cảnh coi như không tệ, làm sao đột nhiên phải dời đi?
- Đừng hỏi nhiều như vậy, nhớ, tôi là trưởng bối của cô, tôi bảo cái gì thì làm cái đó!
Hướng Nhật cũng lười giải thích, đối với người đệ tử này, hắn đã đáp ứng Trương lão "sư huynh", giúp nàng kích phát tiềm lực mật giả trong người, bởi trước kia Âu Dương lão quái xem qua tư chất của nàng, nói nàng rất có khả năng trở thành một mật giả.
Từ trong miệng Trương lão, Hướng Nhật biết Âu Dương lão quái đã từng giúp qua không ít người kích hoạt tiềm lực một giả, đây cũng là lí do tại sao nàng có thể trở thành minh chủ của "mật giả nghiệp đoàn".
Tuy nhiên nàng rốt cục làm sao giúp những người đó bộc phát tiềm lực mật giả ra ngoài, tình huống cụ thể Hướng Nhật còn chưa rõ, nhưng mơ hồ có thể đoán được chút ít.
Khẳng định có liên quan đến mấy cây trâm cài tóc như Hồng Long, trước kia Hồng Long do nàng sở hữu, nàng nhất định nắm rõ năng lực đặc thù của nó, hoặc nói cách khác Hồng Long không chỉ giúp cho con người ta trở nên trẻ hơn, nói không chừng bí mật về mật giả cũng ẩn giấu bên trong.
Xem ra sau khi trở về lại phải ra sức nghiên cứu Hồng Long một hồi rồi.
Bị Hướng Nhật trách móc một trận, trong lòng Tiết Băng dù oan ức khó chịu nhưng vẫn phải nhịn xuống, mở miệng hỏi:
- Lưu Phi tiểu thư cũng phải dọn đi sao?
- Dĩ nhiên, chờ nàng ta trở lại cũng phải cùng nhau thu dọn hành lý, tôi mang các cô cùng đi.
Hướng Nhật khẳng định.
- Được rồi, cô bây giờ đi thu dọn đi, tôi đi xem nhà một chút.
Nói xong, không đợi Tiết Băng có ý kiến hay phản đối, Hướng Nhật mặt không đổi sắc tiến vào khuê phòng của hai cô gái, thoải mái bắt đầu tham quan.