Một đám nam nữ đang ngồi với nhau trong góc quán bar.
"Tằng Nếp, ngươi thật sự ko uống với ta một ly?" Một thằng con trai ăn mặc màu mè, tai xổ tùm lum lổ có chút khó chịu nhìn người đối diện
"Ta ko uống rượu" Trong cái đám hổn tạp này thì nàng là người ăn mặc bình thường nhất, áo sơ mi chữ T màu trắng cùng quần jean màu trắng càng làm tôn lên nước da trắng của nàng, lại thêm hai gò má cao cao trắng hồng khiến người khác chỉ muốn cắn một phát cho đỡ thèm. Hơn nữa, ngồi xung toàn cái lũ ăn mặc diêm dúa như tắc kè bông, vẻ đẹp mộc mạc của nàng làm người ta khó lòng cưỡng lại được.
Thằng này cũng chưa có ý định buông tha:
"Thật là mất mặt, Tằng Nếp, ngươi là " cá ban kiều bộ
" mà ngay cả cách ứng xử cũng ko biết sao?""Ngại thật, ta thật sự ko uống rượu " Cô gái vẫn một mực từ chối
Lần thứ 2 bị cự tuyệt làm thằng con trai máu nóng lên đến mặt, lại có thêm mem rượu vào.mở miệng mắng lớn:
"Con mẹ ngươi, ko cho ta một chút thể diện." Lời chưa kịp nói xong đã bị đứa con gái bên cạnh bịt miệng:
"Đinh Lục, ngươi bớt nói ko ai nói ngươi câm đâu " Sau đó nhìn cô gái, gương mặt hối lỗi:
"Tằng Nếp, thành thật xin lỗi, hắn uống hơi nhiều""Ko sao đâu " Cô gái đưa tay vuốt mái tóc của mình, đột nhiên cầm ly rượu tạt thẳng về thằng đó
" Muốn rượu chứ gì, để ta giúp ngươi""Cái Đ. Mẹ." Bị tạt ướt trên mặt và cổ, thằng con trai tức giận mắng, đứng lên ý muốn động thủ, nhưng đứa con gái bên cạnh đã phản ứng nhanh chóng, kéo tay hắn ngồi xuống, cố định trên cái ghế.
Mặc dù thân thể ko thể nhúc nhích nhưng thằng con trai vẫn tiếp tục mở miệng mắng:
"Con mẹ mày, Đ.con Đ.bà già mày, con Đ.chó." Một tràng âm thanh khó nghe phát ra, đứa con gái bên cạnh chỉ có thể giữ yên tay chân hắn, còn về khoảng này thì vô phương ngăn chặn.
Cô gái vẻ mặt càng ngày càng âm trầm, tay nắm chặt ly rượu, cắn môi đứng dậy bỏ đi. Đứa con gái thấy vậy liền chạy theo nắm lấy tay nàng, giọng đầy sự trách móc:
"Tằng Nếp, ngươi cũng thật là.Hắn uống nhiều quá rồi, ngươi còn so đo với hắn.Chuyện ko có gì mà, thôi bỏ qua đi""Tại sao?" Cô gái vẻ mặt ko vui, giựt tay lại
" Hắn mắng ta trước.xứng đáng! Vừa rồi ko đập chai rượu vào đầu hắn là còn nể mặt lắm rồi " Những lời nói ra chứng tỏ cô gái này cũng chẳng phải hạng yểu điệu thục nữ gì
"Nhưng đều là do hắn đã uống quá nhiều thôi." Đứa con gái định tiếp tục nói nữa thì đã bị cô gái chặn họng:
"Ta ko cần biết, hắn chửi mắng ta.Mà ngươi xem bộ dạng của hắn bây giờ đi, còn nhìn giống người ko? Hôm nay nếu ko phải vì ngươi, ta cũng ko muốn đến cái chỗ này, lại còn cùng ngồi một chỗ với thứ rác rưởi này nữa " Nói xong, ánh mắt cô gái nhìn thằng con trai như nhìn một đống c.ứt của xã hội.
"Hảo! Chửi hay lắm!" Phía sau truyền lại một tràn âm thanh:
"Ko nghĩ rằng ở chỗ này cũng có thể gặp một người như vậy, xem ra vận khí của ta hôm nay thật tốt, cô bé ca ca ngồi đây được ko? Có gì bức xúc cứ nói, ca ca sẽ giúp ngươi trút giận".
"Đại ca, "Bạch Hổ
" chưa tới 1 năm đã sáng lập ra " Bạch Hổ hội
", hơn nữa lại còn đứng ở vị trí đệ nhất bang mười mấy năm. Khó có thể đoán được hắn có bao nhiêu lợi hại " Hầu Tử trên mặt đầy vẻ khâm phục.
"Lợi hại? Còn ko bị người ta giết chết sao?" Hướng Nhật đầy vẻ tự giễu (.)
"Cái đó khác, hắn bị đám đàn em làm phản. Nếu đấu tay đôi với hắn, còn ai là đối thủ. Anh biết ko, ngày trước hắn một mình rượt chém mấy trăm thằng khắp 17 con phố." Hầu Tử vẻ mặt mơ hồ, một người chém mấy trăm người, cái này thật sự rất kích động. Thật muốn cùng người ta gặp mặt một lần, đáng tiếc.nghĩ đến đây nhiệt huyết của hắn sôi lên.ahhh.
"Thở dài làm gì, con người ai mà ko phải chết " Mặc dù ngoài miệng nói ko sao cả, nhưng Hướng Nhật trong lòng vô cùng đau khổ, nghe người trước mặt nói về những giây phút huy hoàng mà bản thân đã trải qua, ai mà ko chua xót cho được.
"Em ko phải thở dài, đại ca, mà chỉ là có chút tiếc nuối. Nếu em sinh ra sớm vài năm, có thể cùng với Bạch Hổ ca chém địch thì thật là tốt biết mấy.Nhưng hiện tại của em cũng ko kém lắm, đi theo một người như anh, có thể ăn sung mặc sướng, hơn nữa thực lực của anh so với Bạch Hổ ko kém, em." Hầu Tử đang nói bỗng im bặt, ánh mắt nhìn lưu manh, mặt tràn đầy vẻ nghi hoặc:
"Đại ca, em nhớ hình như anh cũng họ Hướng""Ko sai " Hướng Nhật trong lòng đã động:
"Ta biết ngươi muốn hỏi gì, ta sẽ nói cho ngươi biết, Bạch Hổ.chính là anh ruột của ta " Hướng Nhật đã quyết, sớm muộn gì cũng sẽ cùng đối phương tranh cao thấp, nên bây giờ nói ra thân phận
" Thật " của bản thân, để sau này đi
" xin huyết " của mấy thằng phản bội cũng
ko cần nhiều lời.
"Cái gì." Mặc dù đã đoán được ko ít, nhưng sự thật làm cho Hầu Tử vô cùng kích động, toàn thân run rẩy:
"Đại ca, anh nói anh là.em ruột.của Bạch Hổ." Khó trách tại sao hắn lại có năng lực như vậy, thì ra sau lưng còn có một người anh vô cùng cường hãn! Và vì vậy mọi khúc mắc đã được sáng tỏ, vì sao hắn khi nghe đến tên của
" Bạch Hổ hội" đã tức giận đến nỗi bẻ gãy mép bàn. Nghĩ đến đây, Hầu Tử vô cùng phấn chấn, đây là em ruột của thần tượng hắc đạo.mà bản thân lại là tiểu đệ của người.nếu truyền ra ngoài.
"Đừng cao hứng sớm quá, Hầu Tử" Hướng Nhật lên tiếng nhấn chìm giấc mộng đẹp của hắn
" Chuyện này tạm thời chỉ có ngươi biết, ko được nói bậy ra ngoài""Phải.Phải, đại ca, chuyện này em nhất định sẽ ko tiết lộ " Hầu Tử kiên định nói, ánh mắt nhìn vị đại ca này cảm động ko thôi, đồng thời chợt nhớ ra một chuyện:
"Đại ca, thằng nhóc đó hiện giờ đang ở trong quán bar, để em kêu người xử nó"Hướng Nhật từ trong miệng hắn biết được là ai, bất quá bây giờ ko phải lúc:
"Ko cần, chuyện này ko đơn giản. Nếu muốn xử lý nó, tự tay ta đã làm từ lâu. Hơn nữa, ngươi ko cảm thấy nếu giết nó rồi thì sẽ rất có lợi cho đối phương sao?""Vậy ý của đại ca là.""Trong thời gian này đừng loạn động, để tụi nó mà biết được, đến lúc đó thì.""Bengggggg." Âm thanh vỡ vụn của thủy tinh cắt đứt lời nói của Hướng Nhật.
.
Tằng Nếp quay đầu, nhìn thấy thằng thanh niên tư văn, bên cạnh còn mấy gã vừa nhìn đã biết ko phải người tốt, lập tức trợn mắt:
"Ngươi cũng chẳng phải hạng tốt lành gì""Dữ ta.Cô bé thật hung dữ. Bất quá càng hung hăn ta càng thích " Thằng thanh niên tháo mắt kính xuống, rút trong túi ra cái khăn giấy màu trắng lau lau.
"Thích thì đi tìm mẹ ngươi đi " Tằng Nếp ngữ khí độc ác mắng, vẻ mặt ko có một chút sợ hãi, nhưng đám bạn của nàng lại ko được như thế, từng bước từng bước lui về phía sau, ngay cả cái thằng con trai đang say rượu hồi nãy cũng bừng tỉnh là tự động lui về sau (Họa nạn thấy chân tình)
Thằng thanh niên hiển nhiên ko tưởng những lời này từ chính miệng cô gái nói ra, nhưng vẫn làm ra vẻ mặt dày, cười dâm nói:
"Tìm mẹ ngươi àh? Cũng được, nhìn ngươi như vậy, chắc chắn mẹ ngươi cũng ko kém, chẳng lẽ ngươi muốn cùng mẹ của mình hầu."Ko đợi thằng đó nói xong, Tằng Nếp chụp lấy chai rượu trên bàn ném vào mặt nó.
Thằng này thấy vậy liền lách mình tránh nè, chai rượu bay thằng xuống đất văng miểng tứ hướng. Gần đó, hai người bộ dáng như tình nhân nãy giờ lo uống cũng bị hành động này làm cho sợ hãi. Mấy thằng sau lưng vẫn đứng bất động, bọn chúng vốn ko lo chuyện bao đồng như vậy.
"Khá lắm cô bé, xem ra em cũng có chút lợi hại, nhưng đừng tưởng rằng ko ai trị được em." Thằng thanh niên như muốn phát điên lên, nếu ko phải vừa nãy hắn phản ứng nhanh thì hậu quả.
Nhất định phải trừng trị, chẳng qua là khi hắn vừa nói xong câu đầu thì có một âm thanh truyền đến:
"Dám ở địa bàn tao gây sự, ko muốn sống nữa àh?"Thằng này vô cùng tức giận, trong lòng vốn đã khó chịu, bây giờ còn gặp chuyện như thế này, đang muốn mở miệng mắng chửi, nhưng lại nghĩ đây ko phải địa bàn của mình nên nuốt những lời muốn nói vào trong họng.
Chỉ thấy ở cái bàn xa xa có 2 bóng người, một thằng đầu tóc bù xù đen đúa, bộ dạng vô cùng xấu xí, cùng với một người trẻ tuổi ốm yếu gầy cồm, tay phải bó bột to đùng chứng tỏ bị thương ko nhẹ.
"Hầu ca, là Hầu ca " Một người trong đám đông nhận ra người xấu xí kia, lên tiếng nói với mọi người, cả đám tự động dạt ra thành đường thẳng.
"Có chuyện gì?" Hầu Tử cũng được xem là lão đại ở cái quán bar này nên lớn tiếng hỏi
Bên cạnh Hướng Nhật có chút buồn cười vì hành động của Hầu Tử, đang muốn đưa mắt dò xét hiện trường, đột nhiên dừng lại trên người cô gái đang đứng ở giữa:
"Nha đầu, là ngươi?"