Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 128: Nên gọi ta là di phu


trước sau

"Nói thật, lần này thật sự đa tạ ngươi" Ra khỏi khác sạn, trên mặt Phương Oanh Oanh không có chút phẫn nộ nào, chỉ nở nụ cười chân thành. Bất quá trong lòng nghĩ thế nào thì chỉ có nàng ta biết

"Cảm ơn ta?" Hướng Nhật nghi hoặc nhìn nàng, không phải mắc bệnh thần kinh chứ? Ân này có thể rất lớn, bởi vì chính mình không những đã phá huỷ "hạnh phúc" của nàng mà còn làm nàng ta thân bại danh liệt, không chừng nàng ta không chịu được kích thích này

Ngay lúc đó, hai tên nha đầu kinh ngạc nhìn bộ ngực của ác ma đại mỹ nhân, ý nghĩ hai người cùng ai đó đều giống nhau nhưng thẳng thắn hơn lưu manh, người đàn bà này điên rồi

Phương Oánh Oánh cũng không hề chú ý tớ sắc mặt "huynh muội" họ, trên mặt phong phú biểu tình, cười làm cho càng sang lạn "Đương nhiên, nếu không phải ông chủ đuổi cái tên bám đuôi đó đi không chừng sau hắn sẽ tiếp tục quấy rối ta."

"Là ngươi nói." Vẻ mặt Hướng nhật vốn đang vui vẻ lập tức đau buồn vô cùng: "Tên kia không phải là người tình của ngươi chứ?" Sự thực chính mình không muốn thành người tốt, quậy phá một hồi lại thành giúp đỡ, khó trách nàng vẫn bình thản như thế

"Ông chủ thất vọng sao?" Phương Oánh Oánh dừng cười, ánh mắt trả thù lộ vẻ thích thù không hề che dấu" Sự thực, ta cũng rất bội phục người, có thể tìm được hai cô bé xinh đẹp như vậy để diễn kịck " Mặc dù ngoài miệng nói bội phục nhưng lời nói thì mười phần châm chọc

Hướng nhật chưa kịp mở miệng thì hai tiểu nha đầu kia liền nói

Tằng nếp cău mày nói "Chúng ta ko còn nhỏ nữa, ngươi là người đàn bà hư hỏng!"

Hắc manh giơ một ngón tay "Đúng vậy, là đàn bà hư hỏng!"

Hai nha đầu không theo kế hoạch liền tỉnh táo lại, cùng nhau diễn kịch, một khi chửi thì phải chửi cho đã, đương nhiên cũng không loại trừ hai nàng hận "ốc cấp ô" trong lòng, hoặc là muốn đến nơi nào đó tên "Kentuckey" - đồ ăn nhanh lôi cuốn

"Đàn bà hư hỏng.!" Phương Oánh Oánh sửng sốt, sự thật nàng ta nghĩ hai cô gái này "đơn thần" bị tên dê xồm đầu độc, nhưng không ngờ các nàng lại trúng độc nặng như vậy, để tránh hai nàng xinh đẹp như vậy bị tên dê xồm hãm hại, Phương Oánh Oánh khuôn mặt tươi cười nói: "Tiểu muội muội, các ngươi có lẽ bị người ta lừa à? Tỷ Tỷ lại có thể là đàn bà hư được?"

"Phải không, sư phụ làm sao có thể lừa gạt ta?" Hác Manh lập tức phản bác

"Đúng vậy, đại ca của ta không nói dối ta đâu" Tằng Nếp liền nói theo

Hướng nhật nghe thấy vậy ánh mắt vui vẻ, xem ra nỗi lực cuối cùng của mình cũng không uổng phí lời mời đi Kentuckey

"Sư phụ?" Phưong Oanh Oanh thấy được mấu chốt của vấn đề, đột nhiên nghĩ tới một khả năng. Nhìn vào tuổi hai người này thì đều đang là học sinh trung học, nhưng lại gọi tên dê xồm kia là sư phụ, khẳng định có điều gì đó không tự nhiên. Đây chắc là chủ ý của tiểu cô nương này, ở tuổi của cô nương này đối với tình yêu vừa dại khờ vừa có khát vọng phi thường, tên kia không cần dùng thủ đoạn cũng có thể chiếm được hảo cảm, nếu quả thật như vậy tên dâm côn quả thật đáng chết. Trong nháy mắt, hình tượng dê xồm trong lòng nàng đã bay lên "dâm côn" mức độ cao hơn.

Hướng nhật nhìn nàng gọi " sư phụ" sắc mặt có chút thay đổi không rõ ràng " Không sai, là sư phụ, có chuyện gì sao?"

"Ngươi đáng chết " Nghĩ đến người trước mặt "hình người dạ thú" Phương Oánh Oánh trong lòng liền phẫn nộ. Ngay cả khi đối phương là ông chủ của sếp cũng lập tức bị lãng quên, mặt dữ tợn nguyền rủa

Vốn xem là đối phương ko phải loại " zú to vô não", có chút bản lãnh với mỹ nhân, Hướng nhật định trả thù người hại mình lúc buổi trưa, nếu đối phương là một người khác thì mình đã cường bạo nàng mấy trăm lần rồi, khi biết thân phận của mình rồi mà không có chút sợ hãi nào ngược lai ăn nói vô lễ, điều này làm cho Hướng nhật không nhịn được mà nổi điên, nếu không phải hắn nói không
đánh phụ nữ thì đã sớm cho vài cước.

"Phương bí thư có ý tứ gì vậy? "Chớ quyên thân phận của mình"!" Hướng Nhật âm trầm nói. Hắn muốn nhắc nhở đối phương phải có thái độ tôn trọng ông chủ của mình

"Ta biêt ngươi là sếp, ta chỉ là người làm công" Phương Oánh Oánh lại nhầm cho rằng đối phương uy hiếp mình, nhưng trên mặt cũng không biểu lộ chút kích động nào, bình tĩnh nói "Nếu người không hài lòng có thẻ đuổi việc ta"

"Đuổi việc ngươi? Vậy quả thật là mất mát lớn, một thư ký vừa tài năng lại vừa bổ mắt, ta lại có thể bỏ được sao" Hướng Nhật thâm ý nói, thật sự thì hắn cũng không thích sử dụng thủ đoạn này, với hắn chỉ có những tên bụng dạ hẹp hòi mới làm những việc như vậy

"Ông chủ nếu không có chuyện gì nữa ta xin cáo từ" Phương Oanh Oanh nói xong những lời này liền quay người rời đi. Vốn dĩ nàng ta đuổi theo cũng chỉ muốn cảm ơn người đã hảo tâm giúp đỡ mình chứ không phải vì bộ ngực lớn của mình, nhưng khi phát hiện đối phương đích thị là dâm côn, nàng không chịu được ở cùng một chỗ với tên ác tâm đó được. thậm chí còn nôn ra thức ăn vừa mới ăn

"Xem ra người phụ nữ này nhất định có bệnh, lần sau chúng ta nên tránh xa một chút". Liếc mắt nhìn theo nữ nhân mặc váy này quả thật có đồn bộ cực phẩm. Hướng nhật quay về phía hai tiểu nha đầu dặn dò

"Vâng" Tuy không hiểu nhưng hai tiểu nha đầu cùng gật đầu, trong lòng cũng ghen tị với cái kia.rất lớn của phôi nữ nhân, tự nhiên trong lòng nguyền rủa sư phụ - ca ca đáng chết, thật đáng hận

"Sư phụ, bây giời chúng ta đi đâu? Phải rồi, vừa nãy người định hỏi ta cái gì?" Hắc Manh đột nhiên nhớ tới liền tò mò hỏi

Hướng nhật không trả lời, hướng về tiểu nha đầu Tằng nếp nói "Ta nói nha đầu, bây giờ cũng đã khuya rồi, người nên đi về nhà?" Hướng nhật cũng có chủ ý riêng của mình, tiểu nha đầu Tằng Niếp gặp Sở Sở cùng nữ cảnh sát, các nàng có thể nói là có giao tình, nếu hỏi "hảo mông" sự tình này nếu để nàng ta biết thì đối với mình vô cùng bất lợi

"Đúng vậy, Tằng Niếp nếu không phải ngươi nói nếu về muộn sẽ bị pa pa đánh sao? Ta nghĩ ngươi tốt nhất nên trở về " Hắc Manh ở bên cạnh cũng khuyên nhủ, vẻ mặt vui sướng tột độ rốt cục có thể độc chiếm sư phụ.

"Ta.ta đi về" Tằng Nếp vốn thông minh, cũng hiểu hai người này muốn chia tay mình, mặc dù muốn lưu lại nhưng lại không được. Nếu về muôn sẽ bị pa pa..., chẳng qua vì câu nói của người phụ ngu ngốc mà không muốn lưu lại, chỉ là không tình nguyện rời đi, oán hận trừng mắt nhìn người phụ nữ ngốc kia một cái

Hắc Manh liền giơ tay hình chữ V (Victory ^^) khi thấy đối phương đi xa, mới quay đầu lại háo hức nhìn ai đó "Sư phụ, ngươi có bí mật muốn kể cho ta nghe phải không"

"Không sai, ta quả thật có bí mật muốn nói cho ngươi biết" Hướng nhật vẻ mặt thần bí nói

Hắc manh cười vui vẻ hỏi" Sư phụ người thật tốt"

"Kỳ thật ngươi không nên gọi ta là sư phụ, nên gọi ta là di phu"

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện