Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 18: Người đẹp, mời ta một ly nào


trước sau

"Ngươi có ý gì!" Sở A trầm mặt xuống.

"Ngươi nói đi?" Hướng nhật tay chéo trước ngực, lưng dựa vào thành salon, hai chân bắt chéo gác lên bàn, cả người thoạt nhìn vừa buông thả vừa ngạo nghễ.

Sở sở bên cạnh thấy vậy kinh hãi vô cùng, dùng sức lay cánh tay hắn, nhắc nhở hắn phải chú ý hình tượng.

"Ngươi thật ngông cuồng!" Sở A trong mắt hàn quang lóe lên, "có tin ta cho người ta ném ngươi ra không?"

"Ba!" Sở sở ủy khuất kêu lên.

"Ngươi câm miệng cho ta! Ta không có đứa con gái bất hiếu như ngươi." Sở A quát.

"Quẳng ta ra ngoài? ha ha, ngươi có thể tìm người thử xem, ta còn chưa thưởng thức qua mùi vị đó." Hướng nhật khinh thường nói, đồng thời đưa tay lặng lẽ chuyển qua quàng ngang eo Sở sở.

Sở sở vặn vẹo muốn thoát khỏi ma trảo hắn, nhưng tay tên lưu manh đó cứ như là từ lúc sinh ra đã dính chặt nơi đó rồi, chỉ có thể tức tối lườm hắn một cái rồi thôi.

"Hừ!" Sở A nhìn tràng cảnh đó cố nén giận chưa gọi người đến, nhìn bộ dáng hai người đối diện.đáng chết! đám hỗn đản kia đúng là vô dụng, chuyện trọng yếu vậy cũng không điều tra ra?

"Sở sở, ngươi ngồi xuống cho ta!" Sở A không nhìn lâu hơn được nữa, tuy là ở nhắc nhở nữ nhi nhưng trên thực tế là cảnh cáo các người đừng làm quá.

"Còn không mau buông ra, lưu manh!".

"chúng ta về nhà lại tiếp tục." Hướng nhật cười cười, buông ta nhưng vẫn nắm lấy bàn tay mềm mại, nhìn về phía Sở lão đầu: "Sở.bá phụ, còn gì nữa không? nếu như không còn chuyện gì để nói nữa thì ta với Sở Sở đi trước nha."

"Chờ chút!" Sở A gọi lại, "Nếu như ta gả con gái cho ngươi, ngươi lấy gì nuôi nàng?"

Sở sở nhất thời máu chảy nhanh tim đập mạnh, vừa mới đứng lên thì lại khuỹ xuống, ngã vào trong lòng tên lưu manh, niềm vui sướng lấp đầy trong mỗi một tấc cơ thể.

"Đương nhiên ta sẽ cố gắng đi làm kiếm tiền." Hướng nhật tùy ý nói.

"Cố gắng kiếm tiền? nực cười! ngươi biết Sở Sở một tháng chi tiêu bao nhiêu không? ngươi biết trên người nó tùy tiện đem một bộ quần áo bán là có thể bằng mấy tháng tiền lương? ngươi biết nó thích dùng mỹ phẩm hiệu gì không? ngươi biết."

"Ta cái gì cũng không biết! ta chỉ biết có thể nuôi nàng là được, hết thảy không cần ông quan tâm!" Hướng nhật lạnh lùng cắt lời.

"Hảo, hảo, hảo! người tuổi trẻ chẳng biết trời cao đất rộng, hy vọng ngươi không hối hận! cuối cùng cho ngươi một lần cơ hội, giờ có một ức, cầm nó rồi cút đi xa bao nhiêu thì xa, vĩnh viễn không được xuất hiện trước mặt Sở sở!" Sở A tức giận ném một tờ ngân phiếu lên người hắn.

"Có tiền không biết làm gì phải không?" Hướng nhật nhìn cũng không thèm nhìn tờ ngân phiếu đang rơi xuống, móc từ trong túi một tờ ngân phiếu màu vàng vứt lên trên bàn: "Lão tử cho ngươi 10 ức mỹ kim, sau này không cần xen vào chuyện của Sở sở nữa!" Lưu manh có luật rõ ràng:: có người ở trước mặt ngươi kiêu ngạo, ngươi càng phải cao ngạo hơn so với hắn!

"Ngươi - " Sở A nộ hoả công tâm, tay hướng tạp phiến cầm lấy định ném xuống, nhưng ngay khi đó nhìn thấy ký hiệu trên tạp phiến thì tay run lên, này.này là thật à? bề ngoài nhìn không khác so với hành tạp trắng nhưng ký hiệu đó đại biểu cho những tập đoàn hùng mạnh, tiềm lực tài lực của mình càng không thể so được.

Sở sở im lặng nhìn bọn họ, mắt rưng rưng, rõ ràng tốt xấu thế nào cũng trong lúc này quyết định?

"Sở sở, chúng ta về thôi, lão nhân gia nhà ngươi thần kinh có chút bất thường." Hướng nhật chỉ vào đầu nói.

"Ta.nhưng." Sở sở không biết xử lý thế nào.

"Đừng lo, đi nào, về nhà về nhà thôi!" Hướng nhật kéo tay nàng chuẩn bị rời đi.

"Đem chi phiếu gì đó của ngươi theo luôn đi." Sở A đã bình tĩnh lại, cầm chi phiếu của mình cất lại.

"Nói vậy ông đồng ý để ta mang Sở sở đi?" Hướng nhật cũng không khách khí, cầm chi phiếu cất. Mẹ kiếp, đây là 10 ức mỹ kim đó, vừa rồi khẳng định là não chứa toàn thủy ngân rồi, nếu không sao làm chuyện ngu nhu vậy, vạn nhất Sở lão đầu thật sự cầm lấy.mẹ nó, cùng lắm thì lão tử rút súng ra ép hắn giao lại.

"Ta thừa nhận ngươi có thể cho Sở sở cuộc sống tốt, nhưng ta sẽ không đem nó gả cho ngươi!" Sở A lạnh lùng nói.

"Lão đầu này có bệnh à! lão tử sợ ngươi à?" Hướng nhật lòng cực độ khó chịu.

"Chỉ bằng thái độ lúc này của! không biết lớn nhỏ, thì làm sao ta dám đem con gả cho một người như vậy."

"Lão tử."

"Hướng quỳ!" Sở sở kêu lên, "Ngươi vô phép, không thể biết lễ phép một chút sao?"

"Uy, cô muốn tạo phản à? Giáo huấn ta?"

"Ghê tởm! đêm nay ngươi đừng mong lên giường với ta!"

"A, sở sở, là ta sai, hết thảy đều là ta sai!" thấy Sở sở vẫn không lý tới mình, vì cuộc sống sung sướng sau này, Hướng nhật chỉ có nước hướng ánh mắt sang Sở A cầu tình: "Sở.bá phụ, vừa rồi cháu thật là vô lễ, người cũng biết, tuổi trẻ thường bồng bột, có khi vì một lúc xúc động nên cái gì cũng quên. Không giống bá phụ con người rộng rãi lòng dạ bao la nhất định không so đo với tuổi trẻ thiếu suy nghĩ?.ngươi cười rồi, vậy là không có việc gì rồi, Mưa tan mây tạnh, thật tốt quá, hai người chúng ta sẽ chung sống hòa bình, tương kính như tân, chung tay góp sức, kiến thiết cộng đồng, mọi người vui vẻ."

"Hừ!" Sở a cắt lời hắn, nhìn về phía con gái đang chau mày: "Sở sở, ở nhà ăn cơm, tối hãy về, gia đình lâu rồi không cùng ăn cơm."

"Ba, vậy hắn làm gì?" Sở sở chỉ vào gương mặt mang đầy vẻ chờ mong của tên lưu manh hỏi.

"Nhà ta không chào đón người lạ!" Sở a nói xong những lời này liền xoay người lên lầu.

Sở sở thấy hắn lại
có dấu hiệu muốn động tay động chân, vội vàng chặn hắn lại, chuyện đã có dấu hiệu tốt lại bị hắn phá hư thực muốn trực tiếp quẳng hắn ra.

"Cô làm gì đó! lão nhân gia đối với ta vậy, ngươi lại tỏ vẻ muốn đối địch với ta nữa, thật là không biết ngươi nghĩ gì?"

"ai mượn ngươi cư xử vậy với papa ta!"

"Uy, nói phải tự vấn lòng đó, là Sở lão đầu trước tiên làm khó ta, cô không thấy ta vừa vào hắn liền đưa tiền cho ta chứ? rõ ràng xem cô như hàng hóa giao dịch mà." Hướng nhật dụng tâm hiểm ác, muốn ly gián cha con nàng.

"không sai papa ta đúng là ghê tởm, nhưng ngươi so với ổng còn đáng hận hơn! Nói, tiền này ở đâu ra nhiều như vậy? võ công ngươi từ đâu mà có? tại sao trước đây ta không biết gì hết, dấu diếm ta lâu như vậy, tên lưu manh này giả bộ ngu ngốc à!" Sở sở hung hăng nhìn chằm chằm hắn.

"Lưu manh, ta thừa nhận, nhưng ngu ngốc thì không, ta IQ trên 180, sao có thể nói là ngu ngốc, tối nay làm gì đây?" Hướng nhật lãng sang chuyện khác.

"Đi chết đi, thiên tài à? ta xem ngươi chính là xuẩn tài! không đúng, ngươi đừng hòng lãng tránh, thành thật trả lời ta!" Sở sở la lên.

"Không tốt, lão nhân gia đuổi ta ra rồi, ta là người lạ chắc phải tự mình chạy về rồi, đường xa lại vắng!" Hướng nhật thừa lúc Sở sở quay đầu lại nhìn, hôn vào gương mặt trắng nõn của nàng một cái chụt, xoay người chạy bắn ra ngoài.

"Ghê tởm! ta hận ngươi chết đi được!" Sở sở dậm chân, song người thì đã ở ngoài xa rồi.

Thiết uyển là tinh anh của cảnh đội tinh anh trung đích, tuổi trẻ đã thăng lên làm Cục phó khu Đông thành phố Bắc hải, nàng ngoại trừ vùi đầu trong hàng trăm án tình to có nhỏ của khu thì không thấy nàng có quan hệ nào khác ngoài công việc. bên cạnh đó nàng còn là thanh tra công trình, tra những ra những vụ án trục lợi hối lộ cũng nhìu hơn nữa chống lưng cho nàng là một vị đại nhân vật giúp nàng truy ra mọi dấu vết, cho nên người ngoài ít người biết quyền lực chính thức của nàng.

hôm nay là ngày sinh nhật thứ 25 của Thiết uyển, nhưng nàng cũng ra ngoài thu thập thông tin, mấy ngày trước có một tay trong cung cấp tin là sắp tới sẽ có một luồng lớn độc phẩm chảy vào Bắc Hải, hơn nữa xã hội đen khu vực cũng có liên quan. Đáng tiếc tay trong kia sắp nói rõ chi tiết hơn thì mất tích, Phỏng chừng không có khả năng còn sống.

Thiết uyển tới bây giờ đối với dung mạo mình luôn tự tin, chỉ nhìn sơ qua ánh mắt các nam cảnh đội viên nhìn mình là biết. Hôm nay nàng cố ý trang điểm nhẹ, thay một chiếc quần bình thường, tiến vào quán rượu "Uống thêm ly nữa đi". bên ngoài thoạt nhìn quán rượu này không hề có gì khác thường nhưng căn cứ tư liệu nắm được, đây địa bàn của một trong hai băng xã hội đen lớn, chính xác là địa bàn "Ngạ lang bang", mà chủ quán này là thành viên của "Ngạ lang bang" một trong hai đại chiến tướng tâm phúc của "Cuồng lang" - Hầu Tử.

Thiết uyển ngồi ở nghế trước sân khấu uống một ly cocktail, nhấm nháp chất lỏng từ cổ trôi xuống, hai mắt lại nhìn một người khả nghi đi ngang qua.

Lại cự tuyệt một người sáp lại gần, vừa định thay đổi tư thế ngồi một chút, thì cửa quán bật mở, một thanh niên đi vào. Vì ngồi quay ra cửa, Thiết uyển là đầu tiên thấy hắn vào.

Đó là một đệ tử, Thiết uyển đánh giá hắn. đeo cặp kính đen to, không cao lắm, ngang mình là cùng. đáng chú ý là hắn toàn thân trên dưới đều là danh bài, giống như một thiếu gia có tiền.

Hướng nhật chỉ là muốn đi uống rượu mà nghe giới thiệu quán này nên mới quyết định ghé qua một chút. không nghĩ tới mới vừa tiến vào, phát hiện một mỹ nữ nhìn mình chằm chằm. Mỹ nữ khá cao, so ngang với mình, trên thân mặc chiếc áo xẽ từ cổ xuống hình chữ T màu trắng, trước ngực hai nửa vòng tròn run run như muốn nhảy ra, phỏng chừng hai tay mở ra là có thể cầm lấy hai nữa đó gọn gàng; bên dưới mặc một cái quần short màu đen, lộ ra cặp chân thon dài, da thịt ánh lên vẻ khỏe mạnh đầy sức sống.

"Hai, người đẹp, mời ta ly rượu nha, thế nào?" Hướng nhật đi tới trước mặt nàng giả lã cười nói.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện