Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 583: Đập nát nơi này


trước sau

Cái gọi là trung tâm thể hình cũng ở không xa, nếu không đám Hầu Tử sẽ không đi bộ trở về. Đi chưa tới mấy phút đồng hồ, mấy người đã đến nơi.

Chuyến này ngoài Hướng Nhật và đám Hầu Tử theo hắn từ Bắc Hải tới đây thì có Quyết Ngư đi cùng, tuy nhiên người mà hắn mang đến tất cả đều giải tán, bởi vì Hướng Nhật cần một phiên dịch chứ không cần một vị lão đại dẫn theo cả bầy tiểu đệ.

Câu lạc bộ thể hình số một Seoul. Hướng Nhật nhìn tấm biển thật lớn treo ngay trên cổng trung tâm thể hình, bởi vì viết bằng tiếng anh, cho nên hắn có thể đọc được. Mà từ điểm này cũng có thể được một điều, chủ nhân của trung tâm thể hình này có dã tâm không nhỏ, lại dám tự xưng là số một Seoul.

Lúc này trong trung tâm thể hình đèn điện sáng trưng, ánh sáng chiếu xuyên qua lớp tường thủy tinh, có thể thấy bên trong tụ tập không ít người.

- Đi thẳng vào.

Không chút do dự, Hướng Nhật dẫn theo đám Hầu tử, đẩy cửa đi vào trước.

Trong căn phòng tập thể hình rộng rãi là hàng loạt các bục đặt dụng cụ tập thể hình, một đám tráng hán lực lưỡng như Arnold Schwarzenegger đang tập với các dụng cụ này.

Đám Hướng Nhật vừa đi vào liền đánh động những tráng hán này, cả bọn đều ngừng lại, dùng ánh mắt bất thiện nhìn đám Hướng Nhật, hình như còn có xu hướng quây lại. Nhất là sau khi nhìn thấy Hầu tử, trên mặt người nào cũng cười nhạo tỏ vẻ khinh miệt, hiển nhiên, đối với bại tướng đã đi mà còn quay lại, bọn chúng chẳng coi ra gì.

- Quyết Ngư, bảo bọn chúng giao người ra đây.

Hướng Nhật quét mắt khắp bốn phía, không thấy bóng dáng Hầu tử, chắc là bị đưa vào phòng trong.

- Vâng.

Quyết Ngư liền bước lên trước một bước, nói với một đại hán đầu trọc đứng ngay đầu.

- Lúc nãy một người bạn của chúng ta bị các ngươi giữ lại nơi này, giờ xin giao người ra đây.

Bởi vì Hướng Nhật đã dặn hắn không nói ra cái tên RAPIST, Quyết Ngư đương nhiên không dám làm trái ý.

- Chỉ bằng ngươi sao? Thằng kia dám trêu ghẹo bạn gái của lão đại chúng ta, cho dù bị đánh chết cũng đáng.

Đại hán đầu trọc miệng cười toe toét, nói với vẻ mặt dữ dằn.

Quyết Ngư liền biến sắc, mặc dù biết cái gọi là đánh chết của đại hán đầu trọc chỉ là khoác lác, nhưng đánh trọng thương thì tuyệt đối có thể, dù sao hắn cũng từng trải qua chuyện như vậy. Nhưng người kia là bằng hữu của Hướng tiên sinh, nếu bọn này đánh trọng thương bằng hữu của ngài ấy, Quyết Ngư thật không dám tưởng tượng hậu quả sẽ kinh khủng thế nào.

- Hắn nói gì?

Ánh mắt Hướng Nhật trở nên lạnh lẽo, thấy Quyết Ngư sau khi nghe đại hán đầu trọc nói một câu mặt liền biến sắc, trong lòng tự hỏi không biết có phải thằng Mập xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay không.

Quyết Ngư đang định nói ra suy đoán của mình.

- Chuyện gì?

Một giọng trầm thấp từ căn phòng trong bên trái truyền đến, chỉ thấy cửa phòng vốn đóng chặt đột nhiên mở ra, một người bước ra.

Hướng Nhật nhìn về hướng phát ra âm thanh, trong mắt không khỏi lộ ra một tia kinh dị. Thật sự là tráng hán này còn lực lưỡng hơn mọi kẻ trong phòng tập, tuyệt đối có thể sánh ngang với gã Tinh Tinh có thân hình cơ bắp đến khủng bố mà hắn quen biết. Đây là lần đầu tiên Hướng Nhật nhìn thấy một gã phi nhân loại có thể sánh với Tinh Tinh, hơn nữa, kẻ trước mắt chắc chắn còn tráng kiện hơn Tinh Tinh, bởi vì Tinh Tinh chỉ cao 1m7, mà kẻ này phải tầm 1m9, căn bản là một phiên bản phóng đại của Tinh Tinh.

Thấy hắn đi ra ngoài, đám tráng hán trong phòng tập người nào cũng cung kính khom lưng gọi một tiếng gì đó.

- Uhm.

Gã tinh tinh cao to gật đầu, ánh mắt hững hờ lướt qua đám Hướng Nhật, cuối cùng dừng lại trên người Quyết Ngư, có thể là vì thấy Quyết Ngư đứng ở trước, có khả năng là lão đại nhất.

- Ngươi tới đòi người? Cho ta một trăm triệu, ta sẽ thả người ngay.

Gã tinh tinh cao to nhìn Quyết Ngư, trong mắt lộ ra vẻ cao cao tại thượng.

- Một trăm triệu!

Quyết Ngư nổi giận, cho tới bây giờ đều là hắn thu phí bảo kê của người khác, không ngờ hôm nay lại bị người ta "chơi", tuy một trăm triệu cũng không tính là nhiều, nhưng đối với Quyết Ngư thì vẫn là một con số không nhỏ.

- Quyết Ngư, phiên dịch cho ta nghe.

Hướng Nhật đã phần nào hết kiên nhẫn, đồng thời nhìn sắc mặt Quyết Ngư hắn cũng biết đối phương hình như vừa nói gì đó khiến người khác phải khó chịu.

- Hướng tiên sinh, hắn nói phải có một trăm triệu mới chịu
thả người.

Nhớ lời dặn của Hướng Nhật không cho hắn nói ra cái tên RAPIST, Quyết Ngư cuối cùng kiềm chế lại, không gọi điện thoại cho người tới phá nát trung tâm thể hình này, mà dè dặt phiên dịch cho Hướng Nhật.

- Đồng ý với hắn, để hắn mang người ra trước.

Hướng Nhật không cần suy tính đắn đo gì, trực tiếp đáp ứng điều kiện của đối phương, đừng nói là một trăm triệu won chỉ tương đương với khoảng hơn 50 vạn nhân dân tệ, cho dù thật sự là một trăm triệu nhân dân tê, trong tình huống không có cách nào cứu được thằng Mập, hắn cũng nguyện ý bỏ ra từng ấy tiền.

Quyết Ngư vội phiên dịch lời của Hướng Nhật cho đối phương, gã tinh tinh cao to nghe xong, hài lòng vỗ vỗ tay. Ngay lập tức, từ căn phòng mà hắn vừa đi ra lại xuất hiện thêm một nhóm người. Không đông lắm, chỉ có năm người.

Dẫn đầu không ngờ lại là một phụ nữ, trông cũng có chút xinh đẹp, không biết có phải là do phẫu thuật chỉnh hình hay không. Trên người mặc một quần áo co giãn bó sát người, phác họa mọi đường nét trên thân thể ra ngoài, gần như là giống với không mặc quần áo. Hướng Nhật đoán cô gái này chắc chính là cô gái có vóc người không tệ mà bọn Hầu tử nhìn thấy, chả trách có thể dụ dỗ cái đám Hầu Tử luôn thèm khát nhục dục kia sa vào tình cảnh này.

Theo sau là ba nam nhân cường tráng, nhìn kỹ thì nhỏ người hơn gã tinh tinh cao to kia một chút, nhưng so với đám tráng hán trong phòng tập thì hơn không ít.

Cuối cùng là thằng Mập, đầu rũ xuống, nhưng khi thấy Hướng Nhật, hai mắt lập tức sáng ngời, kích động đến nỗi toàn thân run rẩy.

- Đại ca!

Giọng mặc dù nghe ra có vẻ vui mừng, nhưng hình như khí lực có phần không đủ.

Hướng Nhật nhìn kỹ lại, trên người thằng Mập không có dấu vết bị trói, hơn nữa trên người cũng nhìn không ra chỗ nào bị trọng thương, nhưng trên mặt lại xanh mết, khóe miệng cũng bị rách, bên cạnh còn lưu vệt máu. Chỉ có cánh tay phải của thằng Mập là có thể xem như trọng thương, từ cái cách mà nó rủ xuống trông rất quỷ dị kết hợp với việc thằng Mập trong lúc bước đi mặt thỉnh thoảng lại tỏ ra cố nén đâu, chắc chắn là gãy xương rồi.

- Thằng mập, không sao chứ?

Lại nhìn thoáng qua cánh tay đang đung đưa theo một cách bất thường của thằng Mập, ánh mắt Hướng Nhật càng lạnh lẽo hơn.

- Lão đại, em không sao.

Thằng Mập cố nén đau, gắng gượng nở nụ cười, có điều cười chẳng khác gì như mếu.

- Bọn chúng ngược đãi mày à?

Hướng Nhật trầm giọng hỏi.

- Cũng không tính là ngược đãi, chẳng qua bị trúng vài quyền.

Thấy Hướng Nhật đến, thằng Mập đã hoàn toàn yên lòng, thậm chí còn nói đùa một chút.

- Hả? Ai đánh? Cái thắng trông có vẻ phi nhân loại kia hả?

Hướng Nhật liếc mắt sang gã tinh tình cao to, lúc này hình như hắn đang giục Quyết Ngư mau đưa tiền.

- Thằng này quả thật là phi nhân loại, em mới bị hắn đánh một quyền đã gãy xương.

Thằng mập có phần hả hê nhìn thoáng qua gã tinh tinh cao to cách đó không xa, bởi vì có lão đại ra mặt, hắn tin chắc gã phi nhân loại kia sẽ không có kết quả tốt.

- Một quyền sao?

Trong mắt Hướng Nhật thoáng lóe lên sát khí, vỗ vào vai Quyết Ngư đang đứng trước mặt hắn, kèm theo đó là một giọng lạnh như băng khiến người nghe không rét mà run.

- Quyết Ngư, nói cho bọn chúng biết, ta chuẩn bị đập nát nơi này.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện