Chạy bộ đương nhiên không thể nào bằng xe bốn bánh, chẳng qua Hướng Nhật thì khác. Trước mắt mọi người thuấn di cũng chẳng sao. Bởi mình liếc qua kẻ kia, không ngờ đó lại là Phương nhị thiếu gia đã bị hắn biến thành kẻ ngu ngốc.
Đối với thủ pháp của mình Hướng Nhật rất có lòng tin, tên Phương nhị thiếu gia kia tuyệt đối đã thành kẻ ngu ngốc, nhưng đối phương lại cứ như vậy xuất hiện trước mặt mình, hơn nữa còn che giấu bản thân nữa, cái này tuyệt đối không phải kẻ ngu ngốc có thể làm.
Hướng Nhật nghĩ mà khiếp sợ trong lòng, Phương nhị thiếu gia vậy mà được chữa khỏi, trên thế giới này còn có cao nhân như vậy? Vì muốn biết sự thực nên dù thế nào hắn cũng không thể bỏ qua cơ hội này.
Thuấn di bám theo chiếc Mercedes-Benz, thân ảnh Hướng Nhật mờ ảo, cho dù người ta có may mắn nhìn ra cũng sẽ cho rằng trời nắng quá nên hoa mắt.
Rốt cục chiếc Mercedes kia cũng chậm dần lại, xe lái vào trong khu biệt thự Chân Long, vùng này cấm chạy nhanh, xe tốc độ mười lăm mã lực cũng bị cản lại. Ai bảo nợi này là chốn nhà giàu Bắc Hải, những kẻ giàu có này lại càng sợ chết cho nên họ tuyệt đối không chấp nhận việc ngoài ý muốn xảy ra.
Hướng Nhật thì càng dễ dàng, chả cần thuấn di, cứ thong thả đi vào, thấy chiếc xe Mercedes dừng trước một ngôi biệt thự. Chừng năm giây, cửa biệt thự tự động mở ra, chiếc xe liền đi vào.
Hướng Nhật đi tới trước biệt thự, thấy biển số nhà cũng cả kinh.
Số 98!
Cái tên này rất đặc biệt, đặc biệt đến mức làm Hướng Nhật liên tưởng đến một chuyện khác, chẳng lẽ là trùng hợp?
Hướng Nhật là kẻ tài cao gan lớn, dù là ban ngày nhưng muốn đi vào biệt thự này cũng chẳng phải khó.
Nhìn biệt thự hai bên cách đó một chút, cũng không phát hiện chỗ nào đặc biệt ngứa mắt, Hướng Nhật hít sâu, dùng lực vào chân nhẹ nhàng nhảy lên lầu tòa biệt thự. Đừng nói là nhà cao ba lầu, có mười ba tầng Hướng Nhật muốn lên cũng có thể.
Trên đỉnh là một sân thượng khổng lồ, ở giữa là một cái hồ bơi chiếm một nửa diện tích sân thượng, chung quanh bể bơi dựng một cây dù lớn cùng ghế, hiển nhiên chủ nhân ở đây cũng rất biết hưởng thụ.
Cũng may lúc này không có ai, nếu không Hướng Nhật nhảy lên như vậy chắc chắn sẽ bị phát hiện. Chẳng qua lúc lên Hướng Nhật cũng đã tính rồi, nếu có người thì thuấn di đến đánh ngất là xong.
Có lẽ chủ nhân ngôi nhà này cũng chẳng ngờ được giữa ban ngày ban mặt mà có kẻ không mời mà tới, phòng vệ nơi này cực kì lỏng lẻo, Hướng Nhật bò theo ban công cũng chẳng thấy ai.
Biệt thự lớn như thế, chẳng lẽ không có người giúp việc nào. Trong lòng Hướng Nhật nghi ngờ nên càng thêm cẩn thận, lỗ tay căng lên hết mức có thể.
Cẩn trọng lần theo hành lang lầu hai, mơ hồ nghe có tiếng truyền đến, Hướng Nhật chậm rãi bước đến cầu thang, muốn nghe xem người ở đó nói gì.
Chẳng qua không chờ hắn đến gần, cửa phòng bên trái khép hờ truyền đến một mùi hôi thối muốn nghẹt thở.
Hướng Nhật cố nín thở, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa khép hờ ra, liếc mắt liền nhìn thấy tình cảnh bên trong không nhịn được nhíu mày.
Trong phòng chẳng có gì khác ngoài một đống thi thể, chừng bảy tám gì đó, đều là giúp việc nam nữ, có thể đoán đại khái là phục vụ trong tòa nhà này.
Chẳng qua họ đã chết, hơn nữa ít nhất cũng đã được ba ngày nếu không chẳng thể tạo nên mùi thối như thế.
Thấy một màn này lửa giận trong lòng Hướng Nhật bốc lên, kẻ giết người này lòng dạ thực độc ác, đem người giúp việc trong ngôi nhà này giết sạch. Hơn nữa nhìn những người này chết không giống nhau, có người ngực lún
xuống giống như bị chiếc chùy thật lớn nện vào, còn có người các đốt ngón tay bị bẻ ngược lại còn cổ thì bị bẻ quặt ra sau lưng, những kiểu giết người như vậy chắc chắn người thường không thể làm ra được. Nhất là đạp vào mắt một cảnh ghê người, một cô gái thân thể lõa lồ, trên mình đầy vết thương, hiển nhiên trước khi chết còn bị người ta ngược đãi.
Tiện tay đóng cửa lại, sát niệm trong lòng Hướng Nhật bùng lên, tuy rằng hắn không phải người tốt, nhưng tuyệt đối sẽ không làm ra những việc không bằng cầm thú này. Hắn đã đoán được tám chín phần, cô nàng bốn mắt bị hai tên kia bắt đi, hơn nữa thủ đoạn bọn chúng rất tàn nhẫn. Không những giết sạch người giúp việc, còn ép cô nàng bốn mắt làm việc cho họ, nếu không có lẽ cô bé này đã mất mạng.
Suy nghĩ một chút, Hướng Nhật quyết định nhẫn nại, đầu tiên cứu người ra, sau đó đem những kẻ táng tận lương tâm kia cũng hai kẻ đó xử chung. Dù sao khu biệt thự Chân Long này là của bố vợ tương lai, xảy ra việc giết người lớn như vậy có lẽ ông ta cũng không thoát khỏi trách nhiệm.
Hơn nữa Hướng Nhật cũng muốn hỏi tên Phương nhị thiếu kia, đối phương có thể là kẻ cầm đầu hai tên kia, chẳng qua không nghĩ tới kẻ này chẳng kiêng sợ gì, hoặc nói Phương gia là đám quái đản, hoàn toàn không thèm để ý hậu quả phía sau. Chẳng qua dùng phương pháp trực tiếp như vậy là giết người diệt khẩu, sợ rằng cô nàng bốn mắt kia hết giá trị lợi dụng thì kết cục của nàng cũng sẽ như những người trong phòng kia.
Đang suy nghĩ, đột nhiên truyền lại tiếng bước chân, có người nào đó từ phía trên đang tới.
Hướng Nhật thầm giật mình, vội vàng lùi về sau mấy bước, vừa lúc lùi vào cửa một căn phòng, lập tức không nghĩ ngợi vội mở cửa bước vào. Thấy trong phòng có một chiếc giường lớn cùng bàn đọc sách gần cửa sổ, có lẽ là phòng ngủ, mà phỏng chừng đây là phòng ngủ của con gái, nếu không chẳng thể nào có mùi hương thiếu nữ thơm ngát thế này, mùi hương này Hướng Nhật rất quen thuộc, lúc trước vào nhà đồ đệ Thạch Thanh cũng có mùi hương như thế.
Không rảnh để đoán xem chủ nhân căn phòng này là ai, Hướng Nhật nghe tiếng bước chân bên ngoài càng lúc càng lớn, hơn nữa còn hướng về phòng này.
Thân hình Hướng Nhật lóe lên, thuấn di tới cửa, chỉ chờ kẻ kia đến sẽ đánh hắn bất tỉnh.
Chẳng qua không biết có phải người này cảm thấy có người trốn trong phòng hay không, ở ngoài cửa do dự vẫn không vào. Một lúc lâu mở khẽ than một tiếng rồi đẩy cửa vào.
Hướng Nhật đã chuẩn bị kĩ, giơ tay lên, chỉ chờ kẻ kia tiến đến chỗ hắn sẽ làm thịt ngay. Nhưng khi nhìn thấy thì mắt hắn muốn lồi ra, Hướng Nhật vội vàng thu tay lại.
Người vào không phải ai khác mà là cô nàng bốn mắt Tang Âm.