Đối với CLB tư nhân,trước kia thực sự Hướng Nhật cũng chưa lui tới.Chỉ cho rằng đó là chỗ ăn chơi,nhưng nghe nói Lam Tuyết chạy tới nơi đó để
"bán thân" xong Hướng Nhật liền thay đổi cái nhìn của mình,có lẽ nơi này là chỗ để cho đàn ông
"tìm của lạ" tốt nhất.
Mặc dù lúc còn làm lão đại
"Bạch Hổ bang" cũng có không ít các loại thẻ khách quý,thẻ kim cương,nhưng lấy thì lấy chứ Hướng Nhật cũng không đi,mà đống thẻ kia cũng không biết bị hắn ném vào xó nào nữa.
Hà Tú Tú biết địa chỉ CLB Kim Long cũng là từ miệng của đàn chị kia của Lam Tuyết,mấy người vừa nghe Lam Tuyết ở đó liền bắt xe chạy tới.
Hướng Nhật cũng không có ý mang mỹ nữ lão sư theo,nhưng nàng cứng đầu không nghe,Hướng Nhật khuyên không được đành phải đưa nàng theo.
Ba người cùng nhau đi vào CLB Kim Long,an ninh ở cửa cũng không ngăn cản họ,tuy rằng thấy mỹ nữ lão sư cùng Hà Tú Tú thì lộ vẻ cười đùa,nhưng nhìn Hướng Nhật thì ánh mắt trở nên cổ quái.
"Các vị tới tìm người phải không? Mời theo tôi"Một nhân viên phục vụ trẻ đến tiếp đón,trên mặt người này hiện lên nụ cười nho nhã làm cho người ta cảm giác thân thiết,chẳng qua khi nhìn Hướng Nhật thì ánh mắt trở nên kì quái.
Hướng Nhật cảm thấy khó hiểu,mình còn chưa nói tới làm gì đối phương đã biết mình tới tìm người,hơn nữa còn nói biết tìm ở chỗ nào.Cũng không lo đối phương có âm mưu gì,Hướng Nhật dần mỹ nữ lão sư cùng Hà Tú Tú đi theo sau.
Nhân viên phục vụ dẫn ba người lên lầu ba,gõ cửa một căn phòng,nghe được âm thanh bên trong liền mở cửa đi vào.
Người phụ nữ tên
"Vạn tỷ" đang ngồi ở bàn làm việc,chẳng qua lúc này trên khuôn mặt đã có thêm một cặp kính làm tăng thêm vẻ trí thức.
"Có việc gì vậy Tiểu Lý?"Thấy nhân viên phục vụ đẩy cửa vào,Vạn tỷ tháo kính ra hỏi:
Nhân viên phục vụ lễ phép nói:
"Vạn tỷ,có người tìm""Gì?" Vạn tỷ có chút ngạc nhiên,vừa rồi tiểu Lý mang đến một cô gái cực kì xinh đẹp,không ngờ nhanh như thế lại có thêm cực phẩm mỹ nữ rồi,nếu không phải hàng tốt thì tiểu Lý cũng không dẫn đến cho nàng.Nghĩ vậy,ánh mắt đảo qua phía nhân viên phục vụ,nhìn ra phía sau hắn.
Ban đầu nhìn thấy Hà Tú Tú,ánh mắt lộ ra vẻ tán thưởng,người này cũng người trước đó không kém,tuyệt đối có thể tiếp khách trên lầu bốn.Còn chưa tán thưởng xong liền nhìn thấy mỹ nữ lão sư,mắt càng sáng lên.Nếu đem người đẹp chia làm ba cấp: khuynh thành,khuynh quốc,khuynh thế(không biết có phải thế trong thế hệ không nữa,nếu đúng thì nó mang ý nghĩa của xã hội như thế hệ hiện nay đó),vậy không còn gì bàn cãi khi người này là đại mỹ nữ đẳng cấp khuynh thế.Tuy rằng nhìn thì không ít tuổi,nhưng phụ nữ thành thục tuyệt đối không phải mấy cô bé mới lớn có thể so sánh.
Phất tay bảo nhân viên phục vụ ra ngoài,ánh mắt Vạn tỷ tập trung lên người đàn ông duy nhất,trong ánh mắt hiện lên vẻ khinh bỉ chỉ chỉ mỹ nữ lão sư cùng Hà Tú Tú:
"Là chú đưa hai người họ đến?""Có việc gì?" Hướng Nhật nhíu mày,cụ thể đối phương hỏi gì hắn cũng không rõ,nhưng hắn chán ghét loại người dùng ánh mắt này nhìn hắn.
"Nói đi,chú muốn bao nhiêu?" có lẽ thái độ Hướng Nhật quá kém nên vẻ khinh bỉ trên mặt ả càng nhiều sâu sắc.
"Cô nói gì?"Mặt Hướng Nhật sầm xuống,ả đàn bà này có bị bệnh không đây?Mặc dù đối phương lớn tuổi nhưng cũng có nhan sắc,nhưng Hướng Nhật cũng không phải loại đàn ông khao khát đến mức không biết chọn gì để ăn.Vừa nhìn liền có thể hình dung được đối phương qua tay biết bao thằng đàn ông,đối với loại đàn bà như cái nhà về sinh công cộng này dục vọng của Hướng Nhật nằm sau con số 0.
"Chú hẳn phải rõ quy định nơi này,tuyệt đối không hoan nghênh kẻ mặc cả,chẳng qua thấy hôm nay chú mang hai mỹ nữ không kém,trong khoảng năm vạn chị có thể quyết"Hiển nhiên Vạn tỷ đang hiểu lầm.
Cuối cùng Hướng Nhật đã hiểu,sắc mặt kém hẳn,ả đàn bà này cho rằng mình dẫn gà,coi mỹ nữ lão sư cùng Hà Tú Tú là loại phụ
nữ
"làm tiền",khó trách tên phục vụ dưới lầu cùng nhân viên bảo vệ đều nhìn mình như vậy.
Hiển nhiên Hà Tú Tú cùng mỹ nữ lão sư cũng nghe ra,trên mặt hai người hiện lên vẻ tức giận cùng xấu hổ,nhưng có hắn ở đây nàng cũng không tiện nói ra,giao tất cả cho hắn quyết.
Sắc mặt Hướng Nhật âm trầm đáng sợ,ánh mắt lạnh lùng nhìn về ả đàn bà kia:
"Ta hỏi cô một việc,vừa rồi có phải có một cô bé tới đây không?Giờ cô ấy ở đâu?""Không phải cậu…"Nghe câu hỏi của Hướng Nhật,Vạn tỷ lập tức nhận ra mục đích đối phương không phải như vậy,không khỏi thầm mắng tên Tiểu Lý kia dẫn người mà cũng không hỏi cho rõ.
"Tôi không muốn nhắc lại lần nữa!" Ánh mắt Hướng Nhật lạnh lẽo.
"Thì ra là tới quấy rối"Vạn tỷ bị thái độ của Hướng Nhật trêu tức,cười lạnh nói:
"Các người không có hỏi thăm qua nơi này là chỗ nào sao? Còn dám tới đây quấy rối?""Tốt nhất đừng chọc tức ta.Nói,cô bé kia ở đâu?"Hướng Nhật bước tới,bàn tay gần sát người kia.
Chẳng qua Vạn tỷ không chút sợ hãi,vẫn ngồi ngay ngắn trên bàn làm việc:
"Sợ quá,người như chú chị gặp nhiều rồi,giờ thì to mồm,chờ lúc gọi bảo vệ tới thì cúp đuôi như chó nhà có tang.Chị khuyên chú khôn hồn thì xéo ngay,biết nói này là đâu chứ?Nếu hai cô gái ở bên cạnh chú bị ai đó thấy,đến lúc đó sợ rằng chú muốn đi cũng không được đâu"Hướng Nhật điên lên,còn dám uy hiếp hắn?Trực tiếp nắm lấy cổ áo đối phương,lẳng ả xuống đất.
"Đánh người rồi,đánh người rồi…" Vạn tỷ gặp nguy không loạn,vội vàng gào lên như heo bị chọc tiết.
"Cô nên gào to thêm chút nữa,tôi cũng không ngại thêm vài đường nét trên khuôn mặt đó đâu"Nếu không phải có mỹ nữ lão sư ở bên,Hướng Nhật sớm đã vả vỡ mồm mụ đàn bà này,chẳng qua hắn không muốn bị mỹ nữ lão sư thấy cảnh mình tự tay đánh phụ nữ.
Chẳng qua Hướng Nhật không ngờ uy lực tiếng gào của ả lớn như vậy,dường như lúc vừa buông đối phương ra,bảy tám tên an ninh đã lao vào,cả đám nhìn chằm chằm vào ba người Hướng Nhật.
Sau đó một tên thanh niên đẹp trai tâm 27,28 tuổi đi vào,nhìn bộ dáng chật vật của Vạn tỷ,dường như có chút hả hê:
"Vạn tỷ,sao thế,trong ngoài tầng ba đều nghe rõ,chị không biết chúng tôi còn tưởng là có ma đấy""Tiểu Chung,cậu không có lương tâm à,còn đứng đó mà cười,không thấy tôi bị ức hiếp sao?"Vạn tỷ sửa sang lại trang phục đồng thời oán hận nhìn chằm chằm vào Hướng Nhật.
"Ồ,là thằng nhóc này?"Tiểu Chung nhìn Hướng Nhật,lúc nhìn thấy mỹ nữ lão sư cùng Hà Tú Tú trong ánh mắt không khỏi hiện lên vẻ kinh ngạc cùng dâm tà.