Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 667: Huyết tộc Vs Huyết Tộc


trước sau

Dịch vội nên không chuẩn lắm,thông cảm vậy, sợ mai bận nên dịch luôn!

"Giờ mới gọi, không cảm thấy đã quá muộn sao?"

Chờ Hướng Nhật cúp điện thoại gã trung niên mới cười lạnh nhìn hắn, hiển nhiên lầm tưởng là Hướng Nhật gọi trợ thụ. Chẳng qua dù đối phương gọi tới bao nhiêu người, trước mặt Jones cũng không có gì khác cả. Jones có thể nói là phát hiện lớn nhất đời hắn, đồng thời cũng là chỗ dựa lớn nhất của hắn, hắn không biết rốt cục thứ phi nhân loại như Jones có bao nhiêu, nhưng tuyệt đối là ít đến đáng thương, ít nhất thì hắn sống 40 năm mới gặp mình Jones.Có chuyện gì không giải quyết được, gọi Jones ra tất cả khó khăn đều trở nên dễ dàng giải quyết, lần này dĩ nhiên không ngoại lệ, nếu như không suy nghĩ đến bối cảnh cường đại, hắn cũng không có ý cho Jones làm ra việc giết người, dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên.

"Muộn?" Hướng Nhật không hiểu ý nghĩ trong lòng gã trung niên, chẳng qua cũng có thể nhìn ra từ nét mặt hắn, có lẽ hắn đã coi tên Huyết tộc này là vô địch thiên hạ rồi. Cười lạnh chỉ gã thanh niên quái dị nói:

"Ta nghĩ hắn là chỗ dựa lớn nhất của ngươi phải không?"

Gã trung niên không phủ nhận, vẻ mặt đắc ý, đang muốn nói thì gã thanh niên quái dị ở bên cạnh cảnh giác nhìn Hướng Nhật hỏi:

"Rốt cục ngươi là kẻ nào?"

Việc này, gã trung niên cũng phát hiện sự khác thường của kẻ này, trước kia chưa từng thấy hắn cẩn thận như vậy:

"Jones, sao thế?"

Gã quái dị không đáp, vẫn cẩn thận ngó Hướng Nhật, dường như vẻ cung kính của kẻ dưới đối với gã trung niên đã biến mất không còn, thay vào đó là vẻ cực kì nghiêm trọng.Có thể dễ dàng hỏi hắn ở cấp "Nam tước hay Tử tước" là kẻ rất am hiểu, nhất định đã nhìn thấy thân phận của hắn, đối với loại người như vậy gã thanh niên quái dị luôn duy trì cảnh giác cùng sát ý. Cảnh giác vì đối phương có thể là người liên quan đến dị năng giả, về phần sát ý…Hắn cũng không muốn lại lần nữa bị người ta đuổi giết cho nên phải giết người bịt miệng.

"Ta rất khỏe, đến cùng thì vì sao ngươi tới đây?"

Hướng Nhật nhìn gã thanh niên quái dị, bỗng nhiên giật mình hiểu ra nói:

"Cũng đúng, ta nghĩ nơi này hẳn là chỗ thế lực Vatican yếu nhất, ngươi đến đây cũng không có gì lạ"

Đối với ân oán giữa Huyết tộc và Vatican, Hướng Nhật cũng coi như biết sơ sơ.

Nghe được mấy chữ "Vatincan", gã quái dị run run, sau đó ánh mắt hiện lên sát khí rõ rệt.

"Ngươi biết ta đến từ đâu!"

Gã trung niên ở bên cũng ngẩn người, nghe gã thanh niên quái dị cùng Hướng Nhật nói chuyện, dường như cũng mới biết thân phận của Jones, đây cũng là bí mật mà hắn không biết.

"Ngươi từ đâu đến ta cũng không rõ lắm, chẳng qua…"

Hướng Nhật nói đến đây liền ngừng lại, ánh mắt lạnh lẽo nói:

"Tương lai ngươi sẽ ở đâu thì ta rất rõ ràng"

Một Huyết tộc, đối với hắn chẳng khác gì dẫm chết một con kiến trên đường, không hề có chút uy hiếp, nhưng với người bình thường mà nói thì, dù có mạnh mẽ cũng không thể thắng được siêu nhân, kẻ như vậy tốt nhất vẫn là đưa đến đúng nơi đúng chốn. Dù sao một lúc nữa Ulster sẽ đến, cứ vất cho hắn là xong.

"Ngươi là người Vatican?"

Lời Hướng Nhật bị gã quái dị hiểu sai, trong ánh mắt sát ý càng thêm rõ rệt không chút che giấu, nếu như không phải bị đám tu sĩ kia làm khổ, hắn cũng không phải cúp đuôi như chó nhà có tang đến nơi xa xôi ở một đất nước xa lạ này, còn xém nữa bỏ mạng nữa chứ.

"Nói thật, ta cũng chán ghét đám người Vatican như ngươi"

Hướng Nhật cũng không rảnh nói đối đối phương, hắn với Vatican chẳng có chút cảm tình gì. Nếu như không phải quen biết Mathew giáo chủ cùng Anna thì hắn cũng chẳng thèm tiếp xúc với đối phương.

Hướng Nhật nói lấp lửng làm gã thanh niên quái dị nổi giận, vẻ mặt hung tợn, nếu như không phải kiêng kị Hướng Nhật có thể nói ra thân phận của hắn thì sớm đã ra tay.

"Ta
hỏi lần nữa, ngươi rốt cục là ai?"


Trả lời hắn là một âm thanh rất lớn, một bóng đen cao lớn đột nhiên không biết từ đâu lao đến, nặng nề ngã trên mặt đất, âm thanh rất lớn do thân thể hắn va chạm với sàn nhà tạo nên.

Người trong phòng cũng không để ý đến gã mặc trang phục bảo vệ xui xẻo mà nhìn ngoài cửa.

Ngoài cửa truyền đến âm thanh huyên náo, dường như có tiếng bước chân vội vã, ngay sau đó, đoàn người nhanh chóng đứng quanh cửa, khoảng chừng mười người, dẫn đầu là hai nam một nữ.

Nữ tóc rất dài, dung mạo xinh đẹp, cũng là con lai, xinh đẹp gợi cảm nhưng mang theo nụ cười lạnh lẽo, đàn ông nhìn thấy liền có tham vọng chinh phục nàng. Nhìn qua. Bên trái là một gã thanh niên cao to nhuộm tóc xanh, ánh mắt quỷ dị dường như gặp phải chuyện khó tin, bên phải là một gã râu ria nhìn có vẻ rất giang hồ, hắn là kẻ duy nhất bình thường trong ba người, chẳng qua ánh mắt rất hung hăng.

Ba người này không phải ai khác, là đám Lưu Phi, Ulster cùng Hầu Tử nghe điện thoại Hướng Nhật vội vã chạy đến. Cũng không ngờ tốc độ họ nhanh như vậy, Hướng Nhật không còn gì để nói.

"Lão đại,bọn em đã tới"

Hầu Tử vẫn lưu manh như cũ, Lưu Phi cùng Ulster chỉ gật đầu với Hướng Nhật, cũng không nói gì.

"Đây là những kẻ ngươi gọi tới?"

Gã trung niên thoáng nhìn qua Lưu Phi, rồi lại liếc Hầu Tử lộ vẻ khinh thường, còn tưởng rằng Hướng Nhật gọi đến nhân vật có thể khủng bố thế nào, không ngờ chỉ là mấy tên côn đồ cắc ké thôi, coi như gấp trăm lần cũng không đáng kể. Đáng tiếc là mỹ nữ con lai kia lại là người của đối phương.

Gã thanh niên quái dị cũng không có mắt như mù giống ông chủ mình, vốn là Huyết tộc, hiển nhiên cảm giác được hơi thở đồng tộc, không ngờ thoáng cái lại xuất hiện hai người.

Chẳng qua trừ phi Huyết tộc tự mình lộ ra dấu hiệu đặc thù biểu thị thực lực, nếu không cũng không nhìn ra đối phương là cấp bậc gì, hiển nhiên đây cũng là nói về kẻ yếu, nếu như kẻ mạnh thực sự thì lập tức sẽ thấy được sự chênh lệch với đối phương, đây chính là sự khác biệt giữa mạnh yếu.

Cũng như bây giờ, gã thanh niên quái dị không nhìn ra thực lực chân chính của Lưu Phi và Ulster, chỉ nhìn tuổi hai người thì tính ra thực lực cũng không cao lắm, mà bởi vì hắn may mắn nên tăng thêm một bậc, cho nên tự nhận đối phó hai người vẫn có thể thắng.

Mà Ulster và Lưu Phi liếc mắt liền nhận ra thực lực đối phương, là một Bá tước, so với bọn họ trước khi thăng cấp cao hơn một bậc, đây tuyệt đối là ngoài dự đoán của họ. Nhưng ngạc nhiên thì ngạc nhiên, giờ bọn họ đã thăng cấp Công tước mà nói, cấp Bá tước Huyết tộc đến bao nhiêu sẽ giết bấy nhiêu, cũng không phải có thể lấy số lượng mà bù cho chất lượng.

"Không ngờ ở đây lại có thể gặp được hai đồng tộc"

Gã thanh niên quái dị thu lại ánh mắt thèm khát với Lưu Phi, bất ngờ nhìn Hướng Nhật, ngạc nhiên vì hắn có thể tìm đến hai trợ thủ Huyết tộc.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện