- Đúng rồi Jack tiên sinh, anh vẫn chưa cho tôi biết vì sao thứ này lại xuất hiện? Vì sao lại có truyên người tôi?
Thấy Hướng Nhật trầm tư một lúc lâu, Monica liền hỏi sang chuyện khác:
- Cứ coi như là năng lực trời ban cho cô đi.
Hướng Nhật vuốt mũi, không thể nói ra chuyện Lưu Phi nếu không có thể Monica sẽ thù hận nàng.
- Tại sao lại là tôi?
Monica hoài nghi nhìn Hướng Nhật, cảm giác như đối phương che giấu mình gì đó. Hướng Nhật cũng biết mình bịa đặt đối phương sẽ không dễ dàng tin tưởng, là quản lí cao tầng của một công ty thì cũng đủ thông minh để nhận ra, nhưng Hướng Nhật tin rằng mình có thể lừa được người mù mờ về dị năng như nàng:
- Monica tiểu thư, thực ra trên thế giới này ngoài người thường ra còn có một loại người nữa, bọn họ được gọi là dị năng giả.
- Là siêu nhân à?
Monica liền dùng cách xưng hô của Mỹ hỏi.
- Cũng có thể coi là vậy.
Hướng Nhật gật đầu, có thể khiến đối phương hiểu được thì rất dễ thuyết phục:
- Mà điều kiện đầu tiên để trở thành dị năng giả là có năng lực trời ban, như cô vậy, có được năng lực điều khiển chất lỏng. Nhưng mà dị năng giả không nhiều, chỉ một số ít người may mắn mới được trời thương thôi.
- Mà tôi chính là một trong những người may mắn đó sao?
Monica nhìn Hướng Nhật, cũng dần tiếp nhận cách gọi này, nếu không thì cũng chẳng giải thích được vì sao mình có năng lực thần kì này.
- Monica tiểu thư, thực sự thì cô rất thông minh.
Hướng Nhật không tiếc lời tâng bốc, thực sự hắn muốn lừa cô nàng này. Monica cũng không biết Hướng Nhật nghĩ gì, chỉ cần có được năng lực thần kì này thì từ này về sau mình sẽ là siêu nhân thì cảm thấy vô cùng hưng phấn:
- Vậy Jack tiên sinh có phải người may mắn kia không?
- Tôi cũng không kém may mắn hơn đâu.
Hướng Nhật chỉ có thể nói vậy nếu không kế hoạch kia sẽ đổ vỡ. Monica cười quỉ quái:
- Tôi thử xem.
Cầm bóng nước trong tay ném mạnh về phía Hướng Nhật. Hắn không ngờ nàng đột nhiên đánh lén mình, thấy bóng nước bay tới liền triển khai khu vực. Bóng nước tựa như đánh vào một bức tường trong suốt,
"phốc" bắn tung tóe. Monica lè lưỡi có vẻ thất vọng, đang muốn xem thiên sư xấu mặt nhưng không ngờ lại thất bại:
- Jack tiên sinh, anh còn mạnh hơn so với tưởng tượng của tôi.
Vừa nói vừa ngưng tụ quả bóng nước vào tay, nhìn động tác thì hiển nhiên đã cực kì thuần thục. Hướng Nhật cười khổ, đang muốn nói thì điện thoại vang lên, là Lưu Phi gọi tới. Hướng Nhật tránh ra ngoài, dường như Monica cũng không hứng thú, ngồi trên ghê salon thưởng thức cafe vừa pha. Nhưng không cầm ly mà sử dụng năng lực thần kì mới có ngưng tụ cafe trong chén thành một bóng nước bay vào miệng. Nhìn vẻ mặt thì rõ ràng là cực kì thích thú. Hướng Nhật nói:
- Lưu Phi, có chuyện gì vậy?
Lưu Phi không phải người hơi tí là lại gọi điện cho hắn, Hướng Nhật đoán là có chuyện.
- Jack, có chuyện liên quan tới Monica, em cảm thấy nên nói cho anh biết.
Lưu Phi nói đầy vẻ nghiêm túc, còn có chút kì quái.
- Ừm, em nói đi.
Hướng Nhật ra xa thêm một chút.
- Anh phải theo đuổi Monica, biến cô ấy thành tình nhân của anh.
- Em nói gì?
Hướng Nhật tưởng mình nghe lầm, theo đuổi Monica, đùa sao?
- Em biết như vậy sẽ làm phiền anh, nhưng mà.
Có lẽ đang tìm cách giải thích, một lúc sau Lưu Phi nói, giọng điệu càng thêm cổ quái:
- Giờ Monica tiểu thư cũng coi như là hậu duệ của em, mà bởi bọn em có quan hệ
"Ngụy sơ ủng" nên nàng có dị năng giống em, có lẽ không chỉ đơn giản như vậy, từ nay về sau thói quen trong cuộc sống của bọn em đều giống nhau.
- Các sinh hoạt như nhau à?
Hướng Nhật khó hiểu.
- Như là khi làm một số việc kích thích, Monica tiểu thư cũng cảm nhận được, như em đánh mình thì Monica cũng sẽ làm theo.
- Vậy cũng được à?
Hướng Nhật tò mò, trong lòng có chút tà tâm:
- Lưu Phi, giờ em thử đánh mình một cái xem.
- Bốp!
Bên kia truyền tới tiếng vang giòn. Hướng Nhật chăm chú nhìn Monica đang đùa giỡn ly cafe cũng nghe được âm thanh tương tự, Monica đột nhiên đưa tay vả lên mặt mình một cái, sau đó nàng sợ tới mức nhảy dựng lên, hoảng hốt nhìn tay mình sau đó nhìn Hướng Nhật:
- Jack tiên sinh..
- Chờ một lát.
Hướng Nhật kinh ngạc, đúng như Lưu Phi nói,
cái này thực khó tin? Nhưng nhìn vẻ mặt sợ hãi của Monica hiển nhiên là đang muốn hỏi mình vì sao nàng lại tự đánh bản thân, cũng không biết nên giải thích ra sao với Monica.
- Ngoài đánh ra nàng còn có cảm giác gì nữa? Em nói làm chuyện kích thích, như chúng ta ở trên giường làm cái kia.?
Hướng Nhật hơi xấu hổ, đột nhiên hiểu ra ý Lưu Phi khi bảo mình theo đuổi Monica. Lưu Phi cũng ngượng ngùng nói:
- Đúng vậy. Em và cô ấy sẽ không ngừng ảnh hưởng với nhau, em sẽ làm một số động tác quái dị, như đánh người.
Sắc mặt Hướng Nhật liền khó coi, nhớ tới việc Monica lấy bóng nước ném mình, không phải là đánh người sao? Nếu ảnh hưởng như vậy thì không ổn rồi.(:194: bá đạo cmnr, sau này cứ gặp Lưu Phi là có 3P)
Thử nghĩ xem, mình cùng Lưu Phi làm chuyện kia, Monica cũng có cảm giác, tình huống này. Tiểu Hướng Nhật bắt đầu ngọ nguậy, hứng phấn, cảm giác giống như làm chuyện ấy với cô nàng cá tính, mà đối phương lại không hề biết, nghĩ tới liền thấy cực kì kích thích. Nhưng nếu Monica làm việc ấy với kẻ khác mà Lưu Phi cũng có cảm giác này kia không phải là bị người ta cắm sừng sao?
Đừng hòng! Hướng Nhật thầm mắng, chuyện này là không thể, nói cách khác thì nhất định phải theo đuổi Monica nếu không sừng sẽ mọc, mà nó không đẹp đẽ gì. Dù không theo đuổi được Monica cũng không để nàng phát sinh quan hệ với gã đàn ông nào khác, khiến nàng làm con gái cả đời.
Cúp điện thoại, Hướng Nhật thầm nghĩ cách theo đuổi Monica, bước tới trước mặt nàng:
- Monica tiểu thư, có việc gì không?
- Jack tiên sinh, vừa rồi tôi đã tát chính mình.
Monica đau khổ, nói lời này cực kì khó hiểu. Nhưng Hướng Nhật biết xảy ra chuyện gì, vẫn giả ngu:
- Vì sao lại thế?
- Tôi cũng không rõ, nhưng mà rõ ràng là tay của mình.
Monica nghi ngờ không biết có phải ảo giác hay không mà lại tự đánh mình? Trên mặt rõ ràng còn đau thì chứng minh việc này là thật.
- Không sao, có thể là do lần đầu có được dị năng nên mới xảy ra tình huống như vậy, lâu dần sẽ hết.
Hướng Nhật nói loạn cả lên. Monica cũng chỉ có thể tin nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào tay mình.
- Đúng rồi, Monica tiểu thư, ngày mai cô đi gặp vị hôn phu của mình sao?
Hướng Nhật nghĩ kĩ, bước đầu theo đuổi Monica thì cần phải đá đít vị hôn phu của nàng.
- Hả?
Monica sửng sốt, bất đắc dĩ nhìn hắn.
- Tôi hy vọng ngày mai có thể đi gặp hắn cùng cô.
Lần thứ hai Hướng Nhật nhấn mạnh. Rốt cục Monica đã hiểu, vẻ mặt khó hiểu:
- Jack tiên sinh, có thể cho tôi biết vì sao không?
- Là thế này, không phải cô chưa từng gặp vị hôn phu sao? Vậy nên tôi muốn giúp cô thử xem, là đối tượng kết hôn thì cũng liên quan tới hạnh phúc. Nhân phẩm, à, là phong độ nhất định không kém đúng không? Mai tôi đi cùng, chúng ta có thể giả vờ thân mật xem hắn có biểu hiện gì.
Hướng Nhật nói một cách đường đường chính chính, thực ra hắn muốn diễn trò là giả, đuổi cổ vị hôn phu kia mới là thực. Monica chăm chú nhìn Hướng Nhật môt lúc lâu, xác định vị thiên sư này không phải kẻ khác giả dạng mới gật đầu:
- Được rồi, Jack tiên sinh, tôi cũng hứng thú với đề nghị này, vậy ngày mai làm phiền anh.