Vương Quốc Hoài vẫn phái con trai Vương Giai Hào tới đón, Hướng Nhật rời đi Tô Úc cũng không hề tỏ vẻ thất vọng, ngược lại còn cổ vũ hắn, công việc vẫn quan trọng hơn, không cần vì nàng mà lỡ việc lớn khiến hắn không biết nói gì thêm.
Đây là lần thứ hai Vương Giai Hào lái xe tới đón Hướng Nhật, không tới kho hàng, tuy rời khỏi trung tâm Trung Hoàn nhưng mục tiêu lại là một biệt thự xa hoa phía Đông, có lẽ là đại bản doanh Vương gia..
Vương Quốc Hoài đã chờ ở cửa, ô tô đi vào trong biệt thự, cửa sắt cũng đóng kín lại, thậm chí Hướng Nhật còn nghe được tiếng hai con chó hung dữ không ngừng sủa. Xem ra Vương Quốc Hoài rất chú ý tới an toàn trong nhà mình. Phòng khác đã có mấy người, lúc Vương Quốc Hoài dẫn Hướng Nhật tới, ba người nước ngoài cùng một người châu Á cùng đứng lên..
- Tôi giới thiệu một chút, vị này là Hướng tiên sinh.
Vương Quốc Hoài giới thiệu Hướng Nhật từ trước nên lúc này chỉ nói sơ qua. Mấy người kia đều sửng sốt, dường như không tin nổi mắt mình, Boss mang tới vụ làm ăn khổng lồ lại là người thanh niên trẻ tuổi này.
- Vương tiên sinh, ông xác định là không trêu đùa chúng tôi đấy chứ?
Lời đầu tiên của gã trung niên tóc trắng với Vương Quốc Hoài bằng tiếng Anh tràn đầy sự bất mãn. Vương Quốc Hoài cảm thấy khó xử, thực ra những lời này cũng không phải không có đạo lí, nhưng đã tận mắt thấy sự lợi hại của Hướng Nhật nên những lời này hắn không thèm quan tâm.
- Vị tiên sinh này, ông không tin vào năng lực của tôi hay là nghi ngờ Vương tiên sinh lừa gạt mình?
Hướng Nhật dùng tiếng Anh hỏi, liếc gã tóc trắng một cái rồi ngồi xuống ghế. Ánh mắt thoáng đảo qua người châu Á, từ sâu trong đáy mắt lóe lên tinh quang, không ngờ đối phương là dị năng giả, đáng tiếc cấp bậc không cao, cũng chỉ là cấp hai. Kẻ này ngồi còn ba gã da trắng kia đứng, xem ra đây mới là kẻ cầm đầu.
Gã tóc trắng vẫn muốn nói gì đó nhưng gã người châu Á giơ tay ngăn lại, kẻ kia vội ngoan ngoãn ngậm miệng. Vương Quốc Hoài thấy thời cơ liền đi tới gần Hướng Nhật, giới thiệu thân phận gã châu Á kia:
- Hướng lão đệ, tôi giới thiệu, vị này là Ba Kim Tu tiên sinh, mang trong người dòng máu Anh, từng được nữ hoàng phong tặng bá tước.
- Thì ra là công tử nhà bá tước.
Hướng Nhật cũng giật mình, nhìn vị Ba Kim Tu tiên sinh này xem ra không phải người gốc Anh, thậm chí dù bỏ ở Trung Quốc cũng chẳng ai nghi ngờ hắn là người nước ngoài. Không ngờ sinh ra trong gia đình từng được nữ hoàng Anh tự phong mình tước, phải biết rằng Anh quốc vô cùng bài ngoại, người gốc Anh mới có thể được nữ hoàng tự mình phong tước hiệu, bởi vậy nên có thể thấy gia đình Ba Kim Tu tiên sinh này có nhân vật vô cùng lợi hại.
- Xin chào, Hướng tiên sinh.
Bá tước Ba Kim Tu cực kì lễ độ, dù sự trẻ tuổi của Hướng Nhật khiến người khác nghi ngờ nhưng hắn mỉm cười vô cùng hòa nhã.
- Chào ngài.
Hướng Nhật mỉm cười gật đầu, có câu không đánh người đang cười, đối phương đã nể tình hắn cũng phải có qua có lại, không chừng sau này sẽ là đối tác làm ăn, sự lễ phép là điều cần có. Mà ở Hồng Kông, ngoài Hainke ra thì đây là dị năng giả đầu tiên hắn gặp, Hướng Nhật cũng tò mò về mục đích của đối phương, tuy dị năng giả cấp hai yếu kém nhưng với người thường vẫn là tồn tại cường
đại không thể đánh bại.
Dù là tới Hồng Kông bàn chuyện làm ăn nhưng cũng đâu cần đưa tới một dị năng giả? Còn chưa nói tới đối phương là công tử nhà bá tước, việc này kẻ dưới làm là được, đâu cần phải tự mình ra tay chứ?
- Nghe Vương tiên sinh nói, Hướng tiên sinh làm ăn rất lớn?
Ba Kim Tu vẫn giữ nụ cười ôn hòa, giọng điệu nhẹ nhàng tựa như gió xuân thoảng qua.
- Ha ha, làm chơi chơi thôi.
Hướng Nhật khiêm tốn đáp. Trong lòng cũng cảm thấy buồn nôn, cảm nhận được ánh mắt mập mờ khi nhìn mình của gã này, hay là gay?
- Không biết Hướng tiên sinh có thể cung cấp bao nhiêu hàng?
Dù là vấn đề nghiêm túc, nụ cười trên mặt Ba Kim Tu vẫn luôn hiện hữu.
- Vậy thì phải xem các người cần bao nhiêu rồi?
Hướng Nhật thản nhiên đáp, thăm dò sao? Hắn chẳng sợ, hàng trong tay dù không có hắn vẫn có thể lấy về từ nơi khác, còn chưa nói tới tối mai không chừng còn có một
"bữa tiệc miễn phí thinh soạn" đưa tới miệng. Dù sao sau này cũng rời khỏi Hồng Kông, có kẻ tự động đưa cổ ra chờ chém thì càng nhiều càng tốt, không làm thịt thì có lỗi với bản thân.
- Hả?
Ba Kim Tu giật mình, hắn cũng nghe ra hàm ý của Hướng Nhật, thấy hắn nói nhẹ nhàng dường như không hề sợ công phu sư tử ngoạm của mình, khẳng định là mình cần bao nhiêu phía Hướng Nhật sẽ cung cấp bấy nhiêu, đây là đối phương tự tin vào thực lực cường đại.
- Hướng tiên sinh đúng là anh hùng xuất thiếu niên, xem ra Vương tiên sinh không hề nói đùa.
Ba Kim Tu hơi thất thố một chút nhưng rất nhanh đã lấy lại phong độ thân sĩ mỉm cười:
- Không cần khách khí, không biết lần này ngài cần bao nhiêu hàng?
Hướng Nhật hỏi.
- Lần này chúng tôi cần lấy hàng làm mẫu rồi mới quyết định.
Ba Kim Tu cần thận đáp, hiển nhiên vụ làm ăn này hắn vô cùng coi trọng và rất có kinh nghiệm.
- Không thành vấn đề.
Hướng Nhật sảng khoái đáp, trong lòng sớm đã có tính toán.
- Vậy lúc nào có thể thấy hàng mẫu?
Nói đến đây Hướng Nhật phát hiện ánh mắt vị bá tước công tử này lộ ra quang mang mãnh liệt, nhìn kĩ lại thì vẫn bình thường.
- Ngày kia đi, hàng từ bên kia tới cần thời gian, ngày kia sẽ sắp xếp ổn thỏa.
Đêm mai Hoàng Thiệu Hùng và Hainke giao dịch, ngày kia không thành vấn đề, Hướng Nhật tính toán ổn thỏa.
- Được, tôi rất mong chờ ngày kia.
Ba Kim Tu nói xong liền đứng dậy, hiển nhiên không mong chờ gì hơn, đột nhiên quay sang nói với Hướng Nhật:
- Không rõ Hướng tiên sinh có biết gì về hội đấu giá ngày mai không?
- Mua bán à?
Hướng Nhật giật mình, thì ra còn đến vì hội đấu giá, xem ra đấu giá lần này rất náo nhiệt, ngưu quỷ xà thần tụ tập đủ bầy.