“Xuy~~” một âm thanh nhỏ vang lên, lam sắc điện mang đến cách người Hướng Nhật nửa mét như gặp phải một tầng trở ngại vô hình, kiên trì hai ba giây đồng hồ, sau đó tan biến giữa không trung.
Hướng Nhật có chút sững sờ nhìn La tỷ đang đứng trước mặt mình, không biết nói gì hơn, hắn có vẻ như bị thương đến mức không thể đón đỡ được đòn công kích này sao chứ.
Thôi thì dù sao người ta cũng có lòng tốt giúp hắn, Hướng Nhật cũng không thể nói người ta quan tâm không phải lối, xen vào việc của người khác được.
- Nhìn không ra, ngươi lại rất quan tâm tới hắn?
Trong mắt người thanh niên hiện lên một tia phức tạp, nhưng sau nháy mặt lại kiên định lại như cũ.
- Hắn là người do ta mời tới trợ giúp, đương nhiên ta phải bảo đảm an toàn cho hắn.
La tỷ nói mà mặt không biến sắc, kỳ thực lúc nãy khi lam sắc điện mang bắn về phía Hướng Nhật, trong nháy mắt tim nàng đã đập chậm lại nửa nhịp, sau đó nàng căn bản không có suy nghĩ, thuấn di một phát qua đây.
- Cứ cho là như vậy đi, ngươi cho rằng ngươi còn có thể lưu ta lại đây sao?
Ánh mắt người thanh niên càng trở lên lạnh lẽo.
- Bỏ qua đêm nay, ngươi phải cẩn thận đến bằng hữu bên cạnh ngươi đấy, các nàng tùy thời có thể...
- Đồ vật cho ngươi, đừng đi quấy rối bằng hữu của ta.
Sắc mặt La tỷ âm trầm hẳn xuống, nàng biết rõ, đối phương xác thực nói được làm được, đối với đồng nghiệp bảy năm trước này, đối phương để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn âm độc nào, nàng đã gặp qua không biết nhiêu lần.
- Có thể!
Người thanh niên gật đầu, nhưng bỗng nhiên lại xoay vòi nói:
- Nhưng mà món nợ đánh lén ta cũng không thể tính toán dễ dàng như vậy, ta còn muốn nữ nhân Huyết tộc kia.
- Không thể!
La tỷ lập tức cự tuyệt, nàng biết đối phương nói nữ nhân Huyết tộc là ý ám chỉ ai.
Giống như đã sớm biết La tỷ sẽ trả lời như vậy, người thanh niên cười nhạt một tiếng:
- Không cần Huyết tộc nhân cũng được, nhưng tên này...
Chỉ chỉ Hướng Nhật, tiếp tục nói:
- Ta muốn mang về, ta cũng có thể cam đoan với ngươi, tuyệt đối sẽ không lấy đi tính mệnh của hắn.
Thần sắc La tỷ không khỏi trầm xuống, nàng không ngờ tới mục tiêu cuối cùng của đối phương lại là Hướng Nhật. Phỏng chừng là do tên hỗn đản kia có thực lực Mật giả cấp năm mà ra. La tỷ rất rõ ràng khi tiến vào số 98, trừ phi có cơ duyên hoặc là đại nghị lực, bằng không cả đời này cũng đừng mong thoát thân được. Lấy chính nàng làm ví dụ mà nói, nếu như không phải lần ấy chớp được cơ hội, thì giờ này có lẽ nàng vẫn còn là một thành viên của số 98.
- L, ta cho ngươi hai lựa chọn, ngươi chỉ có thể chọn một, đây là giới hạn cuối cùng của ta.
Hắn không gọi tên La tỷ, lúc này lại gọi danh hiệu của nàng, đoán chừng hắn nghĩ kế hoạch đã gần thành công, cho nên cũng không cố kỵ việc bại lộ thân phận nữa.
Sắc mặt La tỷ trở nên khó coi hẳn đi, trong lòng nàng tức giận không thôi, nếu như có thể mà nói, nàng nguyện ý cùng đối phương đại chiến một hồi. Nhưng đối với dị năng khắc chế Mật giả của đối phương, nàng hoàn toàn không nhìn thấy một tia chiến thắng nào. Cho dù đối phương hiện tại bị trọng thương, hắn muốn rời đi, chính mình căn bản cũng không thể ngăn được.
Lựa chọn thứ 2 nàng cũng không thể chọn được, giờ nàng đã bị bức đến hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan, vô luận là chọn lựa cái nào cũng không được. Chọn lưu lại Monica, tiểu hỗn đản kia chỉ sợ sẽ vĩnh viễn phải sống trong bóng tối, mà lựa chọn lưu lại tiểu hỗn đản, như vậy tiểu thư Monica sẽ trở thành vật nghiên cứu của số 98.
-... Không cần phải khó xử vậy đâu, tên này hay là để cho ta tới thu thập đi.
Nhìn La tỷ trầm ngâm không nói, Hướng Nhật cảm thấy mình không thể trốn đằng sau lưng nữ nhân được, thuấn di một cái, kéo dãn khoảng cách giữa mình và La tỷ ra xa vài mét. Trên thực tế trong lòng hắn hiện giờ đang rất tức giận, đối phương đưa ra hai lựa chọn cả hai đều đã động đến sát cơ của hắn, nhất là hắn còn muốn mang Monica đi, càng làm Hướng Nhật hạ quyết tâm giết người diệt khẩu.
- Cậu...
La tỷ vừa muốn nói, Hướng Nhật lập tức cắt đứt lời nàng.
- Yên tâm, chỉ là không cẩn thận tay bị thương nhẹ thôi, đối phó với loại này tôm tép nhãi nhép này, hẳn là không thành vấn đề.
Ngoài miệng mặc dù nói mạnh như vậy, nhưng trong lòng vẫn rất lo lắng. Mặc dù vẫn chưa rõ dị năng quỷ dị của đối phương là cái gì, nhưng lực lượng Mật Giả hiển nhiên đã vô dụng, giờ thì cũng chỉ có thể dựa vào thủy dị năng mà thôi.
- L, ngươi coi như là có lòng, nhưng người ta không chấp nhận ân tình của ngươi đâu.
Lời nói của Hướng Nhật rất cuồng vọng, nhưng người thanh niên cũng không cảm thấy sợ
hãi, quay sang La tỷ đứng một bên nói.
La tỷ sắc mặt âm trầm không nói gì, lúc này nàng đã có chút hối hận trước khi đến không có nhắc nhở Hướng Nhật đối phương có dị năng gì, nếu như hơi chút nhắc nhở một chút, tình hình cũng không biến chuyển tồi tệ đến mức này. Tối thiểu là hai mật giả cấp năm còn nguyên vẹn, coi như là cái loạn dị năng giả song hệ dị năng khắc chế Mật giả cũng phải cảm thấy kiêng kị. Nhưng hiện giờ một người đã bị trọng thương, nhưng càng làm khó có thể tiếp thu được hơn chính là, bên mình đã trọng thương như vậy rồi nhưng vẫn còn không có thu lại nửa điểm lợi ích nào.
- Ai nói, trong nội tâm ta rất cảm kích nàng, chỉ là có người CDSHT quá mức, cho rằng mình là vô địch thiên hạ, kỳ thực... Hơn được ai chứ.
Theo một tiếng cuối cùng ra khỏi miệng, năm ngón tay Hướng Nhật vung lên, thanh âm ‘Xiu…Xiu..’ theo đó vang ra.
Kiếm chỉ... Cái kĩ năng này đã lâu rồi hắn chưa dùng qua, nếu như công kích cận thân đối phương là vô dụng, hơn nữa còn có thể làm mình thụ thương, như vậy giờ sử dụng kiếm chỉ thích hợp nhất. Kỹ năng này không dùng thân thể tiếp xúc với đối phương, thế nên không lo bị phản dame tổn thương chính mình.
Năm đạo chỉ phong vô sắc vô hình, tất cả đều bắn thẳng vào người người thanh niên. Nhưng đối phương vẫn đứng đó không nhúc nhích, hồn nhiên như chưa có gì xảy ra, giống như là Hướng Nhật vẫn chưa từng xuất thủ qua vậy.
Làm sao có thể!
Dù đã tiên liệu trước việc này, Hướng Nhật cũng cảm thấy có chút giật mình. Mặc dù uy lực của kiếm chỉ không thể so sánh với một quyền cận thân của mình, nhưng đến nửa điểm tác dụng cũng không có, cái này không phải quá yếu đấy chứ?
- Vô dụng, dị năng của hắn là 'Lực lượng phản phệ’, trừ phi lực lượng vượt qua được tốc độ phản phệ của hắn, mới hóa giải được dị năng của hắn, nhưng cho dù như vậy, đại bộ phận lực lượng cũng sẽ tác dụng phản lại người đang tiếp xúc thân thể với hắn, mà lực lượng còn lại tác dụng trực tiếp lên người hắn, đáng tiếc đã chẳng còn bao nhiêu.
La tỷ đứng một bên nói.
- Cô không cảm thấy những lời này nói bây giờ đã muộn sao?
Hướng Nhật rốt cục đã hiểu ra vì sao mình đánh lén đối phương, lại bị phản dame khiến thân thể chịu tổn thương không nhẹ, nguyên lai là một quyền của mình có bao nhiêu lực lượng, đại bộ phận đều bị chính mình tiếp thụ hết. Nhìn La tỷ lúc này còn có thể bình tĩnh như vậy mà giải thích, Hướng Nhật trong lòng dở khóc dở cười, người mà giải thích sớm cho ta một chút mà nói, ta đã sớm thu thập được người này rồi, còn phải chịu chút thương tích này sao?
- Giờ vẫn chưa tính là muộn, tối thiểu là ngươi chết rồi cũng được làm quỷ rõ ràng!
Tiếng nói vừa dứt, vô số lam sắc điện mang từ trong tay người thanh niên tụ tập, lại có thêm hơn mười quầng sáng đỏ đậm tụ tập trên tay hắn cùng một lúc.
- Đây là...
La tỷ thấy thế thân thể rung mạnh, gắt gao nhìn chằm chằm hơn mười quầng sáng đỏ đậm kia, trong miệng thì thào tự nói:
- Không nghĩ tới đây lại là sự nhiên, hắn cư nhiên đã thành công, thành công...
Lam sắc điện mang cùng quầng sáng đỏ đậm xen kẽ vào nhau, gào thét mà hướng phía Hướng Nhật bay tới, lúc này đây, nó bay đi với thanh thế cực lớn, tốc độ nhanh hơn đến kinh người, tối thiểu đã nhanh hơn trước kia vài lần.
Mà Hướng Nhật hình như giờ đang ngu người đi vậy, vẫn không nhúc nhích.
- Cẩn thận...
Thanh âm La tỷ vừa mới ra khỏi miệng, lam sắc điện mang và quầng sáng đỏ đậm tất cả đã rơi lên người Hướng Nhật, một quang mang chói mắt xuất hiện, mà địa phương nơi Hướng Nhật đứng lúc này đột ngột bị quang mang ấy cắn nuốt.