- Em nói gì?
Hướng Nhật sửng sốt, không phải hắn nghe không rõ mà không thể nào tưởng tượng được. Trước đó nàng chỉ mong hắn có mỗi một người bạn gái là nàng ở Mỹ, ấy mà giờ đây lại vẽ đường cho hươu chạy kêu hắn đi theo đuổi người con gái khác. Tuy mục đích cuối cùng là bỏ rơi nàng ta, nhưng không phải nói là làm được ngay.
- Theo đuổi cô ta, sau đó bỏ rơi ả!
Monica lặp lại lần nữa.
Hướng Nhật không tránh khỏi cảm thấy nhức đầu. Loại chuyện như thế này, lúc bản thân mình mới nhập vào cơ thể mới rất vui vẻ ra sức, song giờ đây biết bao khoản nợ phong lưu chồng chất lên người, hắn không muốn gánh thêm nữa:
- Lisa à, chuyện này...e rằng anh không thể đáp ứng em.
- Tại sao?
Monica nhìn chằm chằm hắn một cách hung tợn:
- Anh không phải đã từng nói sẽ giúp em dạy dỗ những người từng khi dễ, trêu chọc em sao?
- Cái này bất đồng, em quên rồi ư? Anh đã hứa với em ở đây chỉ có mình em là bạn gái.
Hướng Nhật kiên nhẫn giải thích.
Ngờ đâu những lời giải thích vừa rồi càng khiến Monica không vui, nàng lạnh lùng nhìn hắn:
- Nếu anh thực sự nghe lời của em, không bằng đừng trở về nữa, ở lại đây luôn đi!
- Ở lại Mỹ?!
Hướng Nhật cười khổ, có khả năng sao? Đáp án cơ bản là không! Ở nhà còn Sở Sở các nàng, còn có đứa con gái chưa sinh ra, còn có mẫu thân, hắn không thể bỏ rơi bất cứ ai cả.
Thấy nam nhân trầm ngâm không nói, Monica hiển nhiên rõ ràng hắn sẽ không đáp ứng yêu cầu vô lý của mình, nàng càng thêm đau khổ:
- Chuyện đó không thể xảy ra, đúng không? Nếu thế anh nên cân nhắc nhờ vả ban nãy của em: theo đuổi Keira để cô ta yêu anh, sau đó bỏ rơi ả!
Hướng Nhật không biết nên khóc hay nên cười nữa:
- Nói cho anh biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đối với một nữ nhân mà nói, chuyện tàn nhẫn nhất chính là khi nàng ta yêu một người đàn ông, người đàn ông này lại vứt bỏ nàng. Xét cho cùng là thâm thù gì làm cho Monica muốn đối phó nàng ta ngoan độc như thế.
- Tối hôm qua, việc bỏ thuốc ám hại em nhiều khả năng chính là ả chỉ điểm.
Monica từ tốn nói một câu, nhưng ánh mắt bắn ra tia sáng lạnh lẽo, lạnh tới mức Hướng Nhật cũng hơi nổi da gà.
- Cô ta chủ mưu?
Nếu quả thật như Monica nói, đúng là không tài nào tha thứ được. Tối qua nếu không phải trùng hợp mình tìm tên khốn kia báo thù việc bắt giam mình, sợ rằng Monica đã trở thành nữ nhân của người khác, đây là điều Hướng Nhật không muốn thấy chút nào.
- Cô ta vốn là vị hôn thê của Richard.
Monica bổ sung thêm.
Thì ra là thế!
Hướng Nhật bỗng nhớ tới cuộc đối thoại với mấy người mỹ nữ da đen ở trang viên gia tộc Monica, nói gì mà vị hôn phu bị thay thế, đã tìm được một người khác mạnh hơn cái tên ngôi sao Hollywood hạng ba này, ý ám chỉ Richard là tên mặt trắng.
- Thôi được, anh đáp ứng em, tuy nhiên em tốt nhất đừng ôm hy vọng quá lớn, anh không nhất định có khả năng cua được cô ta.
Đây không phải Hướng Nhật tự coi nhẹ mình, mà hắn thực không cho rằng mình có mị lực lớn như vậy. Thông qua tiếp xúc đợt trước với mỹ nữ da đen, Hướng Nhật kết luận đối phương không phải người dễ dàng giải quyết. Thêm vào đó đối phương rất hận Monica, không khỏi gặp tình trạng 'vơ đũa cả nắm', đối với mình cũng không có hảo cảm gì. Điều này càng tăng thêm độ khó trong quá trình theo đuổi nàng ta.
- Chỉ cần anh làm, em tin anh sẽ thành công.
Trong mắt Monica lóe lên tia sáng kì dị, song rất nhanh bị nàng thu liễm.
Hướng Nhật tỏ vẻ vô tội sờ sờ cái mũi, Monica có lòng tin với mình như thế ư? Chẳng lẽ...mình nhìn vậy thôi nhưng cũng sát gái lắm?
- À còn có một việc, em xác định sẽ không ăn giấm... Ý anh nói là ghen đó chứ?
- Anh cảm thấy em sẽ ghen sao?
Monica lạnh lùng nói:
- Mục đích cuối cùng không phải là bỏ rơi cô ta sao? Không lẽ anh yêu ả?
- Không không! Điểm này chắc chắn không xảy ra, anh thề!
Hướng Nhật vội vàng chỉ tay lên trời.
Monica gật đầu nhẹ một cái, chợt lườm hắn, dường như vô ý nói bâng quơ:
- Tuy nhiên, nếu hai người bọn anh lên giường, anh cũng chả cần ở lại Mỹ nữa, vĩnh viễn đừng trở lại đây@
Nghe xong trong lòng Hướng Nhật run lên bần bật, thật là muốn mạng của hắn mà. Bắt mình theo đuổi mà không cho phát sinh quan hệ, độ khó
còn không phải càng tăng lên? Nàng chả nhẽ không hiểu nữ nhân một khi phát sinh tầng quan hệ đó với một người đàn ông mới có thể thích đến chết đi sống lại sao? Bỏ rơi kiểu này mới là thống khổ nhất.
Trong lòng thầm nghĩ, Hướng Nhật đương nhiên không ngu mà nói ra.
Monica không nói thêm câu nào, tiếp tục giúp Hướng Nhật tắm rửa. Bàn tay nhẹ nhàng chà xát lên ngực của hắn, hai bên sườn cùng với bụng, rửa rất cẩn thận tỉ mỉ. Nhưng có thể thấy nàng chưa có kinh nghiệm, dễ dàng đoán được đây là lần đầu tiên.
Hướng Nhật không có nhắm mắt, hắn ngắm nhìn Monica tẩy rửa cho mình. Do không cẩn thận, trước ngực của nàng đã thấm ướt một mảng lớn, những đường cong hoàn mỹ hiển lộ ra ngoài, hai hạt anh đào nho nhỏ nổi lên cực kì bắt mắt, chứng minh Monica không có mặc áo lót.
Chứng kiến hai ngọn núi vĩ đại mềm mại trước mắt, Hướng Nhật cố kìm nén xúc động muốn lao tới bóp lấy bóp để, gian nan nuốt một ngụm nước miếng:
- Lisa yêu dấu, anh muốn ôm em.
Monica nghe mà giật mình, nàng ngẩng đầu lên, thấy Hướng Nhật có ý đồ đen tối, định bỏ đi không để ý tới hắn. Song Monica không hề làm vậy, quên cả việc y phục đang thấm ướt ngả vào lòng Hướng Nhật.
Đáp án quá rõ ràng, còn cần dùng miệng nói ra?
Hướng Nhật giật mình trong khoảnh khắc, rất nhanh vươn cánh tay trái đón lấy vòng eo nuột nà, cúi đầu tìm làn môi đỏ mọng hôn xuống.
- Á.....
Monica nhẹ nhàng giẫy giụa kháng cự, nhưng nhanh chóng hòa mình vào nụ hôn ướt át.
Hướng Nhật ôm nàng rất chặt, cây trường thương ngẩng cao đầu đâm chọc vào bụng dưới của nàng, thân hình Monica khẽ run rẩy nhưng không đẩy hắn ra.
Ám hiệu từ nàng khiến Hướng Nhật mừng rỡ, được voi đòi hai Bà Trưng, tay trái từ eo của nàng di chuyển lên một bên vú đầy đặn cao ngất.
- Ứ....
Rốt cục lần này Monica đã có phản ứng, nàng đẩy hắn ra.
- Ai da, đau quá.
Hướng Nhật không cẩn thận đụng phải vết thương trên cánh tay phải, dĩ nhiên thực tế không đau đớn bao nhiêu, hơn phân nửa là đang giả vờ, muốn tranh thủ tình cảm từ nàng.
Quả nhiên trong mắt Monica hiện lên vẻ không nỡ, tuy vậy nàng vẫn cứng mồm:
- Đây là tự anh chuốc lấy.
- Lisa ơi!
Hướng Nhật đáng thương nhìn nàng õng ẹo:
- Cho ta sờ một cái đi mà, một cái thôi!
Monica hơi kinh ngạc, tên biến thái này không biết xấu hổ tí nào hay sao, yêu cầu này lại dám nói tuột ra như thế. Biết vậy vừa rồi đã không để hắn được như ý, nhưng thấy biểu hiện đáng thương của nam nhân, cuối cùng nhịn không được gật gật đầu:
- Ngoan nào, tắm xong về phòng anh ngủ là được chứ gì.
- Tuân lệnh!
Hướng Nhật phục hồi hưng phấn, lần nữa ôm Monica vào lồng ngực, tay trái rất chuẩn xác tìm về địa phương ban nãy, tùy ý xoa xoa nắn nắn. Chậc chậc, rất mềm mại, co dãn mười phần, có thể nắn bóp thành bất kì hình dáng gì.
- Anh không biết nhẹ nhàng chút sao?
Chắc bị nam nhân bóp gây chút đau đớn, Monica oán giận nói.
- Xin lỗi xin lỗi, làm đau em hả? Có muốn cởi quần áo ra chút không, như vậy anh mới có thể khống chế lực lượng được tốt...
- Nếu anh muốn chút hảo cảm em vừa có với anh nhanh chóng sụp đổ, anh cứ làm đi!
Một câu nói vừa xuất ra, tay Hướng Nhật đang lần mò đến hàng cúc áo lập tức bị dọa phải rụt trở về, xem ra muốn chân chính giải quyết Monica, đoạn đường còn rất dài a!