Đỉnh Cấp Lưu Manh

2: Tránh nữ nhân da đen này ra xa một chút (2)


trước sau

Hướng Nhật không rảnh nghe Lâm đại tiểu thư tiếp tục ba hoa, cắt lời:

- Đúng rồi, ba ngươi đâu?

- Ừm... Đi ra ngoài đánh cờ với bạn rồi.

Bị cắt đứt khi đang trong trạng thái YY, Lâm Dục Tú hơi khó chịu lườm Hướng Nhật một cái.

Cuộc sống thật là thanh nhàn tự tại, Hướng Nhật có phần hâm mộ, đoạn nhìn Lâm Dục Tú:

- Ngươi không đi học à?

Xem bộ dáng Lâm đại tiểu thư mới tầm mười tám mười chín, tuổi này hẳn là đang học đại học, dĩ nhiên không trừ khả năng nàng thôi học ở nhà phụ quán.

- Đang học đấy chứ, chẳng qua ta không tới trường thôi.

Lâm Dục Tú rất hồn nhiên.

- Vậy cũng được sao?

Hướng Nhật khoa trương, há miệng la lớn.

- Nghỉ học chứ có gì đâu.

Lâm đại tiểu thư tiếp tục lườm hắn.

- Nghỉ học?!

- Hỏi lắm thế!

Lâm Dục Tú không nhẫn nại vung vẩy tay, thái độ như đang xua đuổi cái gì đó chán ghét. Bỗng nhiên chuyển sang nhăn nhó:

- Nghe cha ta nói, đợt này ta phải về nước với ngươi à?

- Ừ.

Hướng Nhật gật đầu khẳng định, chuyện như vậy Lâm lão bản nhất định phải nói trước với con gái, nếu không đến khi gần kề mới nói thì khá là phiền phức.

- Ở trong nhà của ngươi?

Lâm Dục Tú không ngừng truy hỏi.

- Linh tinh!

Hướng Nhật dở khóc dở cười, trong nhà đã có mấy Đại tiểu thư rồi, thêm nữa không phải muốn mạng già của hắn sao? Hơn nữa lần này về nước không chỉ mang theo mỗi Lâm Dục Tú mà còn có Alice, hắn vẫn chưa quyết định sắp xếp Alice như thế nào, thêm một Lâm Dục Tú chẳng phải càng nhức đầu? Tỉ mỉ tính toán các bà xã hiện giờ chưa ở với hắn còn có rất nhiều, ví dụ như nữ lão sư xinh đẹp Tống Thu Hằng, Nhâm đại tiểu thư, Thư Dĩnh, Lưu Phi, Hác Tiện Văn, còn có cô nàng vừa cùng hắn xác định quan hệ Tô Úc, cả đồ tôn Tiết Băng nữa... Một chuỗi tên dài khiến Hướng Nhật ý thức được nữ nhân không phải càng nhiều càng tốt, cái vấn đề này "người cha chưa gặp" của hắn còn chưa biết tường tận, quả thực rất đau đầu!

- Gia đình ngươi không có họ hàng trong nước à?

- Có mà.

Thấy Hướng Nhật từ chối Lâm Dục Tú cảm thấy buồn bực, ở nhà của ngươi thì sao chứ? Bổn tiểu thư xinh đẹp nhường này ở nhà của ngươi vẫn chưa yên tâm đây, còn bày đặt ra vẻ bất đắt dĩ, hứ!

- Vậy ngươi còn muốn ở nhà ta không?

Hướng Nhật không biết tâm tư của Lâm đại tiểu thư, bản thân hắn còn nhiều vấn đề nhức đầu cần xử lí, đâu rảnh để ý suy nghĩ của người khác.

- Không phải ba ta bảo ngươi chiếu cố ta sao?

Lâm Dục Tú hùng hồn trách móc nói.

- Nhà ta nhỏ lắm, không chứa được nhiều người.

Hướng Nhật vội vàng từ chối, từ khi dọn nhà đến khu biệt thự Chân Long, coi như mấy người Lưu Phi đến cũng không thiếu chỗ, càng không phải nói một mình Lâm Dục Tú. Nhưng vấn đề là hắn không thể nói ra, lỡ Lâm đại tiểu thư làm căng muốn ở lại hắn cũng không thể cứng rắn ngăn cản. Nói thế nào Lâm lão bản cũng nhờ mình chiếu cố nàng, mỗi lần mình ghé thăm nhà hàng đều tự mình xuống bếp, làm như vậy không khỏi quá vô tình vô nghĩa.

-... Cứ thế đi, ngươi còn tưởng ta thích ở trong nhà của ngươi chắc?

Hướng Nhật đã nói như vậy Lâm Dục Tú cũng không ép hắn khó chịu thêm nữa, huống hồ nếu bức bách quá mức liền giống như mình có mục đích như vậy, nàng vốn không hề có suy nghĩ đó.

Hai người đang nói chuyện thì một tiểu nha đầu tóc xanh đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Lâm đại tiểu thư bên này hai mắt sáng lên, vội vàng chạy tới, vừa chạy vừa hô:

- Hey! Lâm, mình tới đây.

- Elie!

Lâm Dục Tú nghe có người gọi mình, quay đầu lại. Chứng kiến tiểu nha đầu tóc xanh vẻ mặt liền trở nên hưng phấn.

Hướng Nhật cũng bị thu hút sự chú ý, tuy nhiên không giống như Lâm đại tiểu thư. Thấy tiểu nha đầu tóc xanh việc hắn muốn làm duy nhất lúc này là chạy trốn, song tình huống hiện tại không cho phép hắn làm như vậy.

Tiểu nha đầu tóc xanh đến nơi, nhìn thấy người bên cạnh Lâm đại tiểu thư, biểu lộ trên mặt trở nên đờ đẫn:

- Ngươi... ngươi...

- Elie hả, xin chào.

Hướng Nhật thấy nàng ấp a ấp úng như bị táo bón, định chủ động chào hỏi.

Tiểu nha đầu há mồm cứng lưỡi một hồi lâu, rốt cục mới định thần lại, quay đầu về phía Lâm Dục Tú:

- Lâm, sao hắn lại ở chỗ này?

- Bạn biết hắn à?

Mặt Lâm Dục Tú cũng lộ ra nét cổ quái, theo quan sát của nàng, hai người giống như hai đường thẳng song song, sao có thể quen biết?

- Người này là một tên lừa gạt!

Tiểu nha đầu the thé nói, Hướng Nhật hiện tại trong mắt nàng là một tên lừa đảo không thể nghi ngờ. Rõ ràng tối qua còn đáp ứng cùng nàng đi ước hẹn, song hôm nay tìm đến hắn cư nhiên nói không rảnh, còn lấy lí do bị thương. Giờ lại xuất hiện ở đây, hơn nữa trên tay không thấy dấu vết thương tích gì, điều này khiến nàng càng thêm tức giận, nhận định trước đó mình hoàn toàn bị lừa gạt, đối phương căn bản không hề bị thương mà giả thương đối phó nàng.

- Không sai, hắn chính là một tên lừa gạt!

Lâm đại tiểu thư phụ họa, tuy nhiên thấy tiểu nha đầu biểu hiện vô cùng kích động, sắc mặt nàng càng thêm mờ ám:

- Elie, bạn bị hắn lừa hả?

- Đúng! Hắn lừa ta!

Tiểu nha nghiến răng nghiến lợi kèn kẹt, căm hận nhìn chằm chằm Hướng Nhật, hoàn toàn không nghĩ tới tư duy của cô nàng Lâm Dục Tú bên cạnh rẽ
sang một hướng khác, nàng ta cũng trợn mắt nhìn Hướng Nhật giận dữ hét lên:

- Không ngờ ngươi lại biến thái tới mức này, con gái nhà người ta còn nhỏ như vậy cũng không buông tha! Nàng mới mười lăm tuổi, còn chưa đủ thành niên! Ngươi sao có thể xuống tay độc ác như thế!

Bởi vì dùng tiếng Trung nói chuyện, tiểu nha đầu hiển nhiên nghe không hiểu, nhưng nàng thấy bạn tốt của mình ra tay tương trợ, đứng một bên gật đầu liên tục.

Hướng Nhật khóc không được cười cũng không xong, ý tứ Lâm đại tiểu thư sao hắn nghe không hiểu chứ? Chỉ biết cười khổ đáp:

- Ngươi không rằng ta và nàng ấy làm cái gì gì đó?

- Hừ!

Lâm Dục Tú hừ lạnh một tiếng, tựa hồ không muốn phí lời với hắn.

Hướng Nhật bất đắc dĩ nói:

- Ta chỉ đáp ứng nàng một chuyện nhưng sau cùng lại đổi ý mà thôi, không cần phải thù sâu như biển như thế với ta chứ?

Lâm Dục Tú phát hiện mình đã hiểu lầm, song mặt mũi đã mất hết, đâm lao thì phải theo lao:

- Ngươi còn mặt mũi nói chuyện ư, cô gái nhỏ như vậy ngươi cũng lừa!

- Ta cũng vì muốn tốt cho nàng thôi, ngươi thì biết cái gì. Nha đầu này xu hướng tình dục có vấn đề...

Hướng Nhật dĩ nhiên không phải người rộng lượng, hắn lôi ra một cái cớ.

Lâm Dục Tú mở to hai mắt, sắc mặt tỏ vẻ không thể tưởng tượng nổi:

- Nàng còn nói với ngươi nữa?

- Ngươi cũng biết? Chả lẽ ngươi và nàng...

Hướng Nhật cũng thất kinh, rất nhanh phản ứng kịp, giữa hai người này nhất định có chuyện tình không thể nói.

- Ngươi nói nhăng gì đó, Elie là bạn cấp hai của ta, lên Đại học chúng ta vẫn chung một trường.

Lâm đại tiểu thư nhảy dựng lên, không thể để người ta nghĩ rằng nàng có xu hướng tình dục khác người, chuyện như vậy đối với một người con gái bảo thủ như nàng phải nói là scandal.

- Ngươi cũng học đại học Colombia?

Hướng Nhật lần nữa ăn thêm một quả bom tâm lý, Lâm đại tiểu thư thế mà học đại học Colombia, hắn nhìn không ra nha đầu này lợi hại như thế.

- Này, các ngươi nói chuyện bằng tiếng Anh được không, không thấy ta đang đứng đây à?

Elie thấy hai người dường như càng nói càng hăng, không kiên nhẫn cắt ngang.

- A, xin lỗi Elie... Bạn sao quen biết hắn?

Lâm Dục Tú phản ứng lại, vội nói xin lỗi, hiếu kì hai người tính cách khác nhau sao lại quen biết.

- Người này ở trong nhà chị mình, là một tên khốn kiếp thích gạt người!

Tiểu nha đầu hiện giờ không còn tí ti hảo cảm gì với Hướng Nhật, tự nhiên không muốn giải thích cái gì.

Hướng Nhật chỉ đành cười khổ, xem ra không bồi tiếp tiểu nhà đầu đi ước hẹn quả là một quyết định sai lầm.

- Hai người cứ tiếp tục, ta đi ra ngoài.

Hai nha đầu này có chung mục tiêu là hắn, để tránh bị thiệt hại Hướng Nhật vội vàng đánh bài chuồn.

- Hừ, ai cho ngươi đi.

Tiểu nha đầu Elie vọt tới trước mặt Hướng Nhật cản đường hắn.

- Nha đầu, đừng có được voi đòi tiên.

Hướng Nhật cho rằng nha đầu này lại muốn nói thêm mấy câu cay độc gì đó.

Tiểu nha đầu khinh thường hừ một tiếng, lạnh lùng thốt:

- Nữ nhân kia có quan hệ như thế nào với ngươi?

- Nữ nhân nào?

Hướng Nhật thừ người trong chốc lát.

- Keira, cái cô nàng da đen đó!

Tiểu nha đầu cắn răng nói.

- Cô nàng da đen?

Hướng Nhật đổ mồ hôi lạnh, rốt cục biết tiểu nha đầu đang đề cập đến người nào. Bất quá mỹ nữ da màu dù mang dòng máu Mỹ đen cũng không tính là da đen chứ? Nhiều lắm chỉ đen hơi người bình thường một chút.

- Đúng, ngươi với nàng có quan hệ gì?

Tiểu nha đầu chất vấn.

- Cái này sao ta phải nói cho ngươi?

Hướng Nhật hơi khó chịu.

- Cách nàng ta xa ra một chút, nếu không ngươi nhất định sẽ hối hận!

Tiểu nha đầu cực kì phách lối, lưu lại những lời này cũng không để ý tới Hướng Nhật nữa, nắm tay Lâm đại tiểu thư đang mơ màng rời đi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện