Thế nhưng Long Phi đột nhiên ôm nàng lăn qua một bên, sau đó rút đao khỏi vỏ.
“Keng.
”Ánh đao hoa mỹ xen lẫn sát khí khủng bố hung hăng chém tới.
“Đinh”.
Một tiếng giòn vang, chẳng ngờ lại có một mũi ám khí bị Long Phi chém bay.
Có điều sắc mặt Long Phi cũng rất ngưng trọng, ánh mắt hắn đang dán chặt vào thân ảnh không biết đã xuất hiện ngoài sân từ lúc nào.
Đối phương đeo một chiếc mặt nạ trông vô cùng dữ tợn.
“Quỷ Diện Trần Tam Cửu! Không ngờ ngươi lại có thể tìm tới tận đây.
”Trong giọng nói của Long Phi lộ ra một tia ngưng trọng.
Có thể thấy kẻ gọi là “Quỷ Diện” này không hề đơn giản.
Thực ra trong chốn giang hồ thì “Quỷ Diện” này cũng có thể coi là võ giả hàng đầu bên dưới cảnh giới Thần Lực.
Dù Long Phi ở thời kỳ toàn thịnh cũng chưa chắc đã là đối thủ của “Quỷ Diện”, nói gì đến hiện tại.
Thế nhưng hắn lại rất kinh ngạc.
Bởi hắn và “Quỷ Diện” Trần Tam Cửu chưa từng gặp mặt, sao Trần Tam Cửu lại đột ngột tự mình đuổi giết hắn thế này?“Long Phi, với thương thế của ngươi hẳn là không thể giết chết Thẩm Luân được.
”“Nói, là kẻ nào giết Thẩm Luân? Nói xong ta có thể cho ngươi chết một cách thoải mái hơn chút.
”Thanh âm của “Quỷ Diện” lạnh như băng, thậm chí còn có vẻ hơi khàn, nghe rất khó chịu.
“Thẩm Luân?”Ánh mắt Long Phi như ngưng lại.
Thì ra “Quỷ Diện” tìm tới cửa vì chuyện của Thẩm Luân.
Thật ra Long Phi không biết mấy năm qua Thẩm Luân vì báo thù mà vẫn luôn đi theo làm việc cho “Quỷ Diện”.
Hắn gần như đã trở thành phụ tá đắc lực của “Quỷ Diện”.
Cái chết của Thẩm Luân đối với “Quỷ Diện” mà nói chẳng khác nào mất đi một cánh tay, thử hỏi sao hắn không tức giận được đây?“Thẩm Luân là do ta giết, không liên quan tới người khác.
”“Trần Tam Cửu, ngươi muốn giết ta thì cứ việc ra tay, không cần tìm thêm lý do làm gì.
”Long Phi nói một cách kiên định.
Hắn không muốn làm ảnh hưởng tới Lục Trường Sinh.
Dù sao thì “Quỷ Diện” cũng rất mạnh, dưới cảnh giới Thần Lực sợ rằng chẳng mấy người là đối thủ của “Quỷ Diện” cả.
Lục Trường Sinh đã cứu mạng hắn một lần, Long Phi không muốn đối phương lại vì mình mà dính vào kẻ địch đáng gờm như “Quỷ Diện”.
“Hì hì, chỉ cần bắt được ngươi thì bản tọa sẽ có cách để ngươi phải mở miệng thôi!”Trần Tam Cửu cười lạnh.
Sau đó hắn vung tay phải lên, ám khí che trời lấp đất bay về phía Long Phi.
“Đi!”Long Phi hét lớn, khí huyết lập tức tăng vọt.
Khí huyết và sát khí như thể đã dung hợp với nhau, dường như có thể thấy giữa hư không có một bóng đao rất lớn.
“Trảm!”Bóng đao khổng lồ hạ xuống trong nháy mắt, dù có là “Quỷ Diện” đi chăng nữa thì cũng không thể né tránh phong mang được.
“Ầm ầm”.
Bụi mù tan đi, không còn thấy bóng dáng Long Phi và Liễu Hồng Loan đâu nữa.
“Quỷ Diện” nhìn mặt đất hãy còn vương một vũng máu tươi, trong mắt lóe lên lãnh ý.
“Để xem ngươi có thể chạy bao xa! ”Sau đó thân ảnh “Quỷ Diện” nhoáng lên một cái, nhanh chóng đuổi theo.
Khắp Ô Sơn nơi nào cũng có bụi gai.
Liễu Hồng Loan cõng Long Phi trên lưng, chân tay lẫn quần áo nàng đều bị bụi gai cắt qua, trên làn da trắng nõn cũng xuất hiện rất nhiều vết máu.
Nhưng Liễu Hồng Loan không hề để tâm.
“Tí tách tí tách”.
Long Phi đã hôn mê bất tỉnh, thậm chí miệng vết thương còn đang không ngừng nhỏ máu.
Thế nhưng Liễu Hồng Loan lại không thể dừng lại để cầm máu cho Long Phi được.
Bởi nàng không có thời gian.
Một khi dừng bước thì “Quỷ Diện” sau lưng chắc chắn sẽ