Lúc này, bầu không khí trong nhà họ Hạ đều rất kỳ lạ.
Mặc dù Hạ Thiên Hồng đã trở thành người thực vật, nhưng trong nhà họ Hạ lại không có bao nhiêu người lộ ra vẻ buồn bã.
Ngược lại, mọi người bên phe của Hạ Lạc trông rất vui vẻ.
Nói cho cùng, Hạ Lạc bây giờ đã là Chủ tịch của nhà họ Hạ, mỗi năm từ nay về sau, cổ phần được chia cho họ chắc chắn sẽ nhiều hơn rất nhiều hơn khi Hạ Thiên Hồng nắm quyền.
Nhưng hạnh phúc này không kéo dài được lâu, vì nhà họ Diệp đã đến.
Nhà họ Diệp phái người đến, đương nhiên không thể nói chuyện nhẹ nhàng với người nhà họ Hạ được, mà phải trực tiếp chất vấn người nhà họ Hạ đã giấu Diệp Minh Mân ở đâu rồi.
Mọi người đầu óc mơ hồ, Diệp Minh Mân?
Diệp Minh Mân mất tích thì liên quan gì đến họ?
Cho đến khi Hạ Lạc tự mình ra mặt, cười hỏi thăm thì nhà họ Diệp mới chịu kể ra toàn bộ sự việc.
Hai ngày trước, Diệp Minh Mân theo ước hẹn với nhà họ Hạ để bàn về chuyện hợp đồng với Trần Dật Thần, sau đó, Diệp Minh Mân biến mất một cách bí ẩn, còn có Khang Hải Ba và Vương Hải Sơn cũng biến mất, ngoài ra, gần như cùng lúc đó, một số khách hàng khác mua dự án của nhà họ Hạ nhưng không đến hẹn đều bị đánh gãy chân!
Một hòn đá kích thích một làn sóng!
Sau khi nghe xong, mọi người trong nhà họ Hạ bắt đầu cảm thấy tê dại.
Không nghi ngờ gì Trần Dật Thần đã làm điều này!
Tên phế vật này, cậu ta lấy đâu ra can đảm như vậy?
Tất cả mọi người trong nhà họ Hạ đều hít một hơi và kinh hoàng không thể giải thích được, họ nghĩ rằng Trần Dật Thần thông qua việc nhờ giúp đỡ để lấy lại những dự án đó, nhưng bây giờ có vẻ như Trần Dật Thần căn bản không cần nhờ ai.
Dùng bạo lực chèn ép!
Đánh gãy chân nhiều khách hàng như vậy!
Diệp Minh Mân và Khang Hải Ba cùng với Vương Hải Sơn đều đã biến mất!
Đây quả thật là muốn phá tan tất cả!
Hạ Lạc vội vàng giải thích với nhà họ Diệp, chuyện này là việc của Trần Dật Thần chứ không liên quan gì đến nhà họ Hạ, nhưng nhà họ Diệp hoàn toàn không tin.
Nếu không có nhà họ Hạ ủng hộ, một người con rể ở đợ cũng sẽ không làm ra loại chuyện này.
Cậu ta có đủ can đảm để làm chuyện này à?
Người nhà họ Diệp không cho Hạ Lạc thêm cơ hội giải thích, mà trực tiếp đưa ra thông báo cuối cùng.
Trong vòng ba ngày, hãy giao Diệp Minh Mân và dự án ra, nếu không, sẽ không để yên cho nhà họ Hạ.
Sau khi người nhà họ Diệp rời đi, Hạ Lạc vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi điện cho Trần Dật Thần, chuẩn bị chất vấn Trần Dật Thần.
Nhưng sau khi cuộc gọi được thông, Hạ Lạc phát hiện ra bên kia vẫn luôn để trạng thái đường dây bận.
Rõ ràng là anh ta đã bị Trần Dật Phong cho vào danh sách đen.
“Tên phế vật này!” Hạ Lạc tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
“Cậu ta to gan đến mức nào mà dám ra tay với nhà họ Diệp chứ.”
“Bản thân muốn chết thì thôi, tại sao lại kéo nhà họ Hạ của chúng ta xuống nước chứ!”
“Chủ tịch, phải tìm cách càng sớm càng tốt, nếu trong vòng ba ngày không giao được người, nhà họ Diệp nhất định sẽ ra tay với nhà họ Hạ chúng ta.”
Sắc mặt của thân thích nhà họ Hạ đều tái ngắt, tên Trần Dật Thần này có thể nói là đã mang đến tai họa cho nhà họ Hạ.
Lúc này, dù có gạt bỏ quan hệ với Trần Dật Thần như thế nào đi chăng nữa, nhà họ Diệp cũng sẽ không tin.
Hạ Lạc cũng rối rắm không thôi, mới vừa lên làm Chủ tịch chưa được một ngày, lại đối mặt với một đống hỗn độn như vậy, nếu anh ta biết chuyện này sớm hơn, anh ta sẽ ra tay với Hạ Thiên Hồng trễ hơn chút, để Hạ Thiên Hồng trút giận bên nhà họ Diệp trước, rồi ra tay cũng không muộn.
“Chủ tịch, mau gọi cho Hạ Nhược Y đi, để cô ta đi tìm tên phế vật kia về.”
“Đúng, gọi cho Hạ Nhược Y, dù sao cô ta cũng là người nhà họ Hạ của chúng ta.”
Mọi người vội vàng mở miệng đề nghị.
Hạ Lạc nghiến răng nghiến lợi nói: “Vô dụng, con tiện nhân kia đổi số điện thoại lâu rồi.”
“Cái gì?!” Mọi người trong nhà họ Hạ đều bị sốc
“Cái thứ ăn cháo đá bát này