Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 232


trước sau

Chương 232

Mảnh đất này rộng chừng 500 mẫu, nếu thật sự khai phá, đương nhiên là tiềm lực khai phá rất lớn.

“Cái gì? Cậu muốn xây trung tâm thương mại trên mảnh đất này sao? Ha ha, con mẹ nó cậu quá ngây thơ rồi, không phải là đã nói với cậu rồi sao? Mảnh đất này đã được tỉnh chỉ định, trong vòng năm mươi năm cấm khai phá.

Chẳng lẽ cậu vẫn còn không rõ sao?” Khương Hùng Dũng cười khẩy nói.

“Đương nhiên là tôi biết rõ, nhưng trên tỉnh đã bỏ lệnh cấm rồi.” Lâm Vân giang tay nói.

“Cậu nói cái gì?”

Khương Hùng Dũng đứng bật dậy.

“Cậu bớt khoác lác đi.

Sao trên tỉnh có thể bỏ lệnh cấm được.

Nếu thực sự bỏ, vì sao chúng tôi không có một chút tin tức nào? Rõ ràng là cậu đang nói dối.” Khương Hùng Dũng lớn tiếng nói.

“Vậy chỉ có thể nói lên ông vô dụng.” Lâm Vân giang tay nói.

Ngay sau đó, Lâm Vân lấy văn kiện ra ném lên trên bàn.

“Văn kiện bỏ lệnh cấm ở đây, nếu ông không tin, thì trợn to mắt chó nhìn đi

Văn kiện này, đúng là văn kiện hôm qua ở nhà, ông ngoại tự tay giao cho Lâm Vân, là lễ vật thần bí.

Vẻ mặt Khương Hùng Dũng không tin, vội vàng cầm văn kiện này lên.

“Chuyện này…!Chuyện này…!Chuyện này.

Khương Hùng Dũng xem xong văn kiện, lập tức ngồi trên ghế, trên gương mặt tràn ngập tuyệt vọng, đồng thời văn kiện trong tay rơi xuống bàn.

“Chẳng lẽ thật sự bỏ lệnh cấm rồi sao?”

Cục trưởng Lý ở bên cạnh thấy sắc mặt Khương Hùng Dũng không đúng lắm, ông ta vội vàng cầm văn kiện lên.

“Đúng này.

Vậy mà thật sự bỏ lệnh cấm rồi.” Cục trưởng Lý xem văn kiện xong, không nhịn được kinh ngạc kêu lên, giọng nói của ông ta vì kinh hãi mà trở nên bén nhọn.

Cục trưởng Lý vừa nói xong, cả căn phòng lập tức bùng nổ.

“Trời ạ, mảnh đất số 1 ở khu bảo hộ, đã bị cấm khai phá khoảng chừng sáu năm, bây giờ thật sự xóa bỏ lệnh cấm

rồi sao?” “Nếu mảnh đất này được xóa bỏ lệnh cấm, vậy giá trị của mảnh đất này quá lớn! Dù sao vị trí địa lý của mảnh đất này quá tốt.” “Nếu tập đoàn Tỉnh Xuyên khai phá mảnh đất này, nếu thật sự muốn khai phá nó thành khu vực phồn hoa nhất ở thành phố Bảo Thạnh, tập đoàn Tỉnh Xuyên tuyệt đối có thể kiếm bộn tiền trong dự án này!”

Những ông chủ ngồi ở đây, đều là ông chủ bất động sản ở thành phố Bảo Thạnh, cho nên bọn họ biết rất rõ ràng, khai phá mảnh đất số 1 ở khu bảo hộ, sẽ mang tới lợi ích lớn cỡ nào?.

Đương nhiên là bọn họ không ghen tị, bởi vì bọn họ biết, với năng lực của công ty bọn họ, còn chưa có năng lực khai phá dự án lớn như vậy.

Nhưng Khương Hùng Dũng thì khác.

“Vì sao! Vì sao! Vì sao tôi không biết một chút tin tức nào?” Khương Hùng Dũng phẫn nộ hét lên.

Nếu Khương Hùng Dũng biết mảnh đất này được xóa bỏ lệnh cấm, cho dù ông ta nghĩ hết biện pháp, cũng phải cướp được mảnh đất này, bởi vì giá trị của mảnh đất này thật sự quá lớn.

Kết quả là, mảnh đất này bị Lâm Vân dùng một trăm bảy mươi lăm tỷ, dễ dàng lấy tới tay?

Chỉ dựa vào điểm này, không thể nghi ngờ Lâm Vân là người thắng trong buổi đấu giá hôm nay.

“Ông Khương, sao thế? Mảnh đất này của tôi, tốt hơn nhiều hai mảnh đất của ông cộng lại gấp bội lần, đúng không? Hơn nữa tôi chỉ tốn một trăm bảy mươi lắm tỷ mà ông tổn hần năm nghìn hai trăm năm mươi tỷ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện