Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 333


trước sau

Chương 333

“Ôi chao, hôm nay chiến trận lớn thật đấy, thế mà lại có nhiều người như vậy, đây đều là muốn đến nhìn trường đại học Bảo Thạnh các người lại một lần nữa thất bại thảm hai à?” Đỗ Khang vừa nói ra những lời này, hơn 3000 sinh viên đang đứng xem, nhất thời lửa giận xông lên.

“Móa nó chứ, Đỗ Khang này quá phách lối rồi.” “Đúng đấy, hy vọng Lâm Vân có cách thu thập Đỗ

Khang này.

Giữa sân.

Đỗ Khang nhìn Lâm Vân, cười khẩy.

“Ranh con, chẳng phải hôm qua anh nói, sẽ mời đội Hải Thành VBA đến à, sao tôi không thấy được bóng dáng của bọn họ đâu nhỉ, anh gọi ra đây xem nào?”

Một đội viên khác đứng sau lưng Đỗ Khang cười nói: “Anh Đỗ à, anh ta chỉ chém gió mà thôi, cho dù dùng hết sức, chưa chắc đã gọi được một thành viên nào trong đội Hải Thành VBA đến đây.

Những thành viên khác trong học viện kỹ thuật Bảo Thạnh cũng nhao nhao cười nói: “Ranh con chỉ biết chém gió, chém bão mà thôi.” “Vội cái gì, máy bay bị delay, bọn họ chưa đến nơi mà thôi.” Lâm Vân hời hợt nói.

“Máy bay bị delay ư? Ha ha ha.” Đám người Đỗ Khang cười ha hả.

“Anh đúng là biết bịa lý do đấy, đáng tiếc cho dù anh nói gì cũng vô dụng.” Đỗ Khang cười nói.

Ngay sau đó, lời nói của Đỗ Khang xoay chuyển.

“Được rồi, bớt nói nhảm đi, cho dù mấy người có bịa ra lý do gì, cũng không có ai đến ra mặt thay cho mấy người, nhanh bắt đầu tranh tài đi, tôi sẽ cho trường đại học Bảo Thạnh của các người càng thua thể thảm hơn.

“Gấp cái gì, thời gian ước định của chúng ta là

1 giờ chiều, lúc này mới 12 giờ 40 phút, còn 20 phút nữa.

Lâm Vân nói.

“Anh muốn kéo dài thời gian ư? Được thôi, tôi sẽ chờ đến 1 giờ, tôi xem, anh còn có thể giở trò gì, vừa đến một giờ, nếu như các anh không bắt đầu cuộc tranh tài, xem như các anh tự động nhận thua” Đỗ Khang ngạo nghễ nói.

“Anh Vân, bọn họ sẽ đến kịp sao?” Hoàng Luân đi đến chỗ Lâm Vân, lo lắng hỏi.

Các đồng đội của Hoàng Luân cũng lo lắng nhìn về phía Lâm Vân.

“Yên tâm đi, đừng sốt ruột.” Lâm Vân bình tĩnh nói.

Bọn họ có thể đến kịp hay không, trong lòng Lâm Vân cũng không chắc chắn lắm, nhưng lúc này, ngoại trừ chờ đợi, cũng không còn cách nào khác.

Trong lúc chờ đợi, sinh viên trường đại học Bảo Thạnh đứng xem đều lộ ra rất lo lắng.

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì thế, tranh tài còn chưa bắt đầu.

“Cũng không biết, rốt cuộc Lâm Vân có biện pháp nào không nữa, trước mắt xem ra, giống như căn bản không có khả năng thắng học viện kỹ thuật Bảo Thạnh.

“Đúng thế, tình hình trước mắt, chúng ta không có phần thắng” “Chỉ có thể chờ mong kỳ tích xảy ra.

Thời gian trôi qua, rất nhanh đã đến một giờ chiều, nhưng bóng dáng đội Hải Thành VBA vẫn chưa thấy đâu..

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, rất nhanh sẽ đến 1 giờ chiều

Trong khoảng thời gian này, đầm người Hoàng Luân vô cùng lo lắng

Nhưng bóng dáng của đội Hải Thành VBA vẫn chưa thấy đầu.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện