Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 769


trước sau

Chương 769

Như vậy, Lâm Vân chỉ cần xây dựng một bãi khoáng sản, sau đó tiến hành khai thác là được.

Anh đột nhiên nghĩ đến một câu nói rất nổi tiếng trên mạng trước đây đó là: “Nhà tôi có mỏ quặng” (Ý chỉ nhà giàu, nhà có tiền). Bây giờ Lâm Vân cũng được coi là người có mỏ quặng đó chứ? Hơn nữa còn là một mỏ vàng.

Ngày hôm sau, Lâm Vân trở lại thành phố Bảo Thạch.

Bên trong văn phòng làm việc trên tầng cao nhất của Tập đoàn Tỉnh Xuyên.

“Chủ tịch Lâm, trong núi Lương Duy thật sự có vàng sao?” Lưu Ba kinh ngạc hỏi.

Vừa rồi Lâm Vân có nói với anh ta về chuyện dưới ngọn núi này có vàng.

“Tôi còn có thể nói dối anh được sao?” Lâm Vân cười nhẹ.

“Haha, tôi nói mà, tại sao hôm qua anh lại bảo tôi mua lại ngọn núi đó, lúc đó tôi vẫn còn đang thắc mắc không hiểu vì sao. Lương Duy chỉ là một ngọn núi hoang cằn cỗi, mua nó làm gì chứ? Giờ thì cũng đã biết được nguyên do rồi.” Lưu Ba cười nói.

Dừng một lúc, anh ta vội hỏi: “À phải rồi Chủ tịch Lâm, trữ lượng vàng ở núi Lương Duy có nhiều không?”

Lâm Vân cũng bất lực đặt tay xuống: “Tôi cũng không phải thần tiên, trữ lượng cụ thể tôi chắc chắn không thể biết được. Có thể liên hệ với đội thăm dò tiến hành thăm dò, sau đó chuẩn bị xây dựng bãi khai thác mỏ vàng.”

“Không thành vấn đề. Tôi sẽ liên hệ với bọn họ ngay.” Lưu Ba gật đầu đáp.

“Ngoài ra, đối với mỏ vàng này, tôi sẽ không để tên của Tỉnh Xuyên nữa. Anh đăng ký thêm công ty mới cho tôi, lấy tên là Thiên Quang, đặt là Công ty trách nhiệm hữu hạn khai thác mỏ Thiên Quang đi. Tôi sẽ đầu tư vào đây hai nghìn tỷ”. Lâm Vân nói.

Thiên Quang, từ đầu tiên là từ

“Thiên” trong tên của Lâm Vân, từ thứ hai là “Quang” đương nhiên trong nghĩa vinh quang, ý nói nó có thể tạo ra vinh quang vô hạn.

Đợi sau khi có thêm nhiều công ty, Lâm Vân sẽ thành lập nên Tập đoàn Thiên Quang.

Công ty và tập đoàn đều thuộc sở hữu của anh, và sẽ là khởi đầu cho việc anh tạo dựng đế chế kinh doanh của mình.

Lâm Vân tin rằng sau nhiều năm nữa, bốn chữ Tâp đoàn Thiên Quang tiếng tăm có thể vang xa khắp đất nước, thậm chí là toàn thế giới.

“Thiên Quang ư? Vâng thưa Chủ tịch.” Lưu Ba đáp.

“Chủ tịch của công ty mới là tôi, tổng giám đốc vẫn sẽ để anh làm, bởi vì tôi tin tưởng anh nhất. Anh sẽ đảm nhiệm xử lý mọi việc của công ty mới. Tôi tin anh có thể làm tốt được.” Lâm Vân nghiêm túc nói.

“Cảm ơn Chủ tịch đã tín nhiệm. Tôi nhất định sẽ không phụ lòng tin của anh.” Anh ta gật đầu chắc chắn.

Việc được Lâm Vân coi trọng và giao cho nhiệm vụ quan trọng như vậy đối với Lưu Ba mà nói chính là một vinh dự lớn.

Anh ta hiểu rõ nếu không phải nhờ Lâm Vân tiến cử, e rằng hiện tại anh ta vẫn chỉ là một Phó Tổng giám đốc nhỏ nhoi bị người khác chèn ép, không có chút quyền lực nào trong tay, cũng không hề có tương lai phía trước.

Vì vậy, trong lòng Lưu Ba vô cùng biết ơn Lâm Vân, biết ơn vì anh đã coi trọng và tin tưởng mình.

“Có điều là anh phải vất vả rồi, vừa phải phụ trách chuyện của Tỉnh Xuyên bên này, vừa phải bận rộn với công ty mới.” Lâm Vân nói.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện