Sắc mặt của Diệp Mộ Cấn hoàn toàn tái nhợt, đôi mắt xinh đẹp trợn lên, chính bới vì hoảng sợ cùng lo lắng, hiển nhiên là bị uy lực của chuông Chấn Thiên Huyền Hoàng làm cho hoảng sợ.
Còn Lam Tuyết suýt chút nữa xụi lơ, cô dường như nhìn thấy cảnh Tô Minh bỏ mạng tại chỗ, trong lòng tuyệt vọng khôn tả, ba năm cách biệt, vừa gặp lại
đã phải chứng kiến Tô Minh chết trước mặt mình sao?
Vận mệnh bất công!
Nhìn Lam Lâm và Công Tôn Thần, hai người hưng phấn đến mức thiếu chút nữa hung hăng nhảy dựng lên, hưng phấn đến mức thở hồng hộc.
Nhưng.
Ai mà ngờ được...
"Cái này vẫn chưa đủ!", trong điện quang hỏa thạch, mắt nhìn thấy những đợt công kích của tiếng chuông kinh khủng kia đã đến trước mặt, Tô Minh lại mỉm cười, quát khẽ một tiếng, đột nhiên giơ nắm đấm lên, đối diện một cách vô cùng tự tin và mạnh mẽ.
Tô Minh không cần sử dụng bất kỳ quyền pháp hay võ công nào.
Mà chỉ sử dùng sức mạnh đơn thuần.
Cú đấm này cũng đủ nặng, hơn nữa bởi vì khả năng kiểm soát sức mạnh của anh cực kỳ chính xác, lực tấn công bằng nắm đấm khá sắc bén và tập trung...!Điều quan trọng nhất là sức mạnh đơn thuần của cú đấm này cũng phải hơn 100.000 cân.
Người tu luyện võ đạo cảnh giới bán Thiên vị hậu kỳ, khó khăn lắm mới có thế đạt được 100.000 cân sức mạnh thể lực mà thôi, Tô Minh bây giờ chỉ đạt đến bán bộ Thiên Vị mà đã tương đối kinh người, không thể không nói đến linh tuyền ở đáy hồ cùng bảo vật giúp ích cho anh rất nhiều.
Các dấu quyền hung hăng va chạm với đòn tấn công sóng âm hình xoắn ốc của Chấn Thiên Huyền Hoàng.
Có thể thấy rõ ràng, cả người Tô Xuân dường