Bầu không khí như đang sôi lên sùng sục.
"Ba mươi lăm tỷ”, Công Tôn Thần nói, giọng đầy vẻ nghiêm túc, lộ rõ ý muốn chiến đấu đến cùng.
"Mộ Cẩn, em ở đây có thể
lấy ra được bao nhiêu?", Tô Minh hỏi Diệp Mộ Cẩn.
"Hơn ba mươi tỷ".
Tô Minh gật đầu, sau đó nói: "Năm mươi ty".
Năm mươi tỷ? Lại có thêm một số người nữa quyết định bỏ cuộc, ví như nhà họ Hoàng, nhà họ Ngụy là một trong số tám đại gia tộc của Đế Thành đã quyết định bỏ cuộc, bởi vì, giá quá cao!!!
Nhưng, vẫn còn một số người vẫn chưa chịu từ bỏ, ví như Cơ Khâm, Côn Tôn Thần, Thẩm Tịch!
Công Tôn Thần muốn tiếp tục ra giá năm mươi lăm tỷ, nhưng đúng vào lúc này, Tiêu Nhược Dư bèn cất lời: "Năm mươi tỷ đã là mức giới hạn rồi, tiếp sau đây nếu muốn ra giá thì phải là năm mươi tỷ thêm bảo vật nữa.
Giá trị của tiền bạc là có giới hạn, sau đây cho dù có muốn ra giá đến một trăm tỷ thì cũng không có quá nhiều ý nghĩa nữa.
Đấu giá Tứ Đỉnh sẽ lấy năm mươi tỷ làm giá trị gốc để so sánh với bảo vật.
"Năm mươi tỷ thêm nửa cân
trà Đại Hồng Bào cổ thụ", Công Tôn Thần nói.
Công Tôn Thần đã có sự chuẩn bị từ trước.
Nửa cân trà Đại Hồng Bào cổ thụ? Khoé miệng của rất nhiều người khẽ giật, thực lực của nhà Công Tôn thật đáng sợ, trà Đại Hồng Bào cổ thụ đã bị ngưng giao dịch trên thị trường từ rất lâu